Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2115: Nắm chắc thắng lợi trong tay (2)

Nghe thấy tiếng hô rung trời, lại nhìn thấy trạng thái điên cuồng của quần ma, đôi mắt Long Thiên trở nên lạnh giá, miệng mở lớn thở hổn hển, để mặc cho vết máu trên tay nhỏ xuống, lại không nói một lời nào.
Hắn ta đã rất rõ ràng.
Trước mắt chính là quyết chiến ngươi sống ta chết, không có bất luận con đường nào để thương lượng.
Long Thiên chẳng qua chỉ là bất đắc dĩ giết chết một vài tộc nhân Ngưu Ma, không ngờ được sẽ dẫn đến kết cục như vậy, Ma Tôn đại nhân không nhớ tình cũ chút nào, thậm chí còn dùng nhiều tinh anh như vậy để truy sát hắn ta.
Cuối cùng, đến chính hắn ta chẳng qua cũng chỉ là một quân cờ có cũng được mà không có cũng được mà thôi, giá trị còn không bằng mấy tên Ngưu Ma.
Cái gì mà đại nghiệp Ma tộc…
Cái gì là tương lai hứa hẹn kế thừa Ma tộc.
Mẹ nó, tất cả đều là Ma Tôn nói bậy?!
Đúng thật là bi thương!
Trong lòng Long Thiên ngũ vị tạp trần, có loại thê lương đến gần đường cùng, lúc này hắn ta căn bản không suy nghĩ được gì nhiều, thấy quần ma cùng nhau tấn công đến, hắn ta chỉ có thể dùng hết toàn lực ngăn cản, mượn cơ hội tìm cơ hội phản kích.
Càng khiến cho Long Thiên đau khổ thất vọng hơn chính là, Long Nhất quen biết từ thuở nhỏ căn bản không niệm tình xưa, lúc này lại hiện ra bản thể, ngưng kết sức mạnh Hoang Cổ dùng sát chiêu mạnh nhất!
“Thiên Long Hoang Sơn Kháo!”
Một tiếng âm thanh quen thuộc vang vọng, Hắc Long trăm tượng mang theo tu vi đáng sợ lao thẳng đến!
Hình thể đáng sợ dưới sự củng cố của ti vi, giống như thần binh khổng lồ, ánh sáng sắc bén không người nào có thể địch lại, chớp mắt đã đụng vỡ nát loạn thạch ở dọc đường tinh không, đến tàn thi quần ma cũng giống như ngói vụn hóa thành bột mịn!
Long Thiên nghe tiếng ngoái nhìn, đột nhiên đáy mắt trầm xuống!
Thiên Long Hoang Sơn Kháo…
Đây chính là bí tịch truyền thừa của Hắc Giao nhất tộc, không chỉ cần phải có huyết mạch thiên phú cực mạnh, còn phải đau khổ cảm ngộ hơn hai vạn năm ở Hắc Trì, mới có khả năng lĩnh ngộ được thần thông như thế.
Bây giờ ở trong thế hệ trẻ tuổi tộc Hắc Giao, chỉ có hắn ta và Long Nhất luyện được. Trừ phi đến bước ngoặc nguy cơ sống chết, nếu không tuyệt đối sẽ không dùng chiêu này!
Quả nhiên Long Nhất là quyết tâm muốn giết hắn ta.
Ma Tôn, cũng tuyệt đối đã hạ mệnh lệnh nhất định phải giết chết.
Cuối cùng, bản thân mình còn không có giá trị bằng một vài Ngưu Ma? Ma Tôn cũng đúng thật là máu lạnh, căn bản không cho hắn ta cơ hội giải thích, vì một chút ít tử thương, đã muốn hắn ta đền mạng?
Nhiều năm trung thành làm việc như vậy, chung quy vẫn là tính toán sai rồi!
Đáng chết!
Thân hình Hắc Long to lớn áp đỉnh đến, Long Thiên hoàn toàn bị chọc cho nổi giận, trong mắt hiện lên huyết sắc điên cuồng, trong nháy mắt cả người bộc phát tu vi, hét to nghênh đón chiêu này!
“Oành!”
Một âm thanh bùng nổ chấn động tinh không, dư ba vang vọng mấy chục vạn dặm.
Vẫn thạch trên không bắn tung tóe, nỗi kinh hoàng không ngừng đẩy về phía trước, Ma tộc đau đớn kêu rên, xen lẫn là tiếng không cam lòng gần như điên cuồng, đều bị bao phủ ở trong vũ trụ vô tận.
Nửa cảnh giờ sau đó.
Long Thiên quần áo nhếch nhác một mình đứng sừng sững, nhìn tinh không tràn ngập màu máu lờ mờ, trong mắt lộ ra thần tình phức tạp, cũng không biết là vui hay buồn.
Hắn ta sinh ra đã tự xưng là thiên kiêu Ma tộc, về sau lại được Ma Tôn tán thưởng, hứa hẹn tương lai chấp chưởng Ma Tôn, sau nhiều năm dốc lòng giáo dục, sớm đã chuẩn bị dâng hiến tất cả cho Ma tộc.
Không ngờ được…
Đến cuối cùng hắn ta lại bị Ma tộc truy sát, dẫn đến tình trạng thiếu chút nữa mất mạng.
Cho dù lúc này hắn ta may mắn đắc thắng, Long Thiên cũng cảm thấy vô cùng hoảng sợ, vừa rồi từng đạo sát khí đáng sợ kia, hắn ta tuyệt đối sẽ không cảm nhận sai, Ma tộc là thật sự muốn giết chết mình, nếu không hắn ta có thiên tư và trí thông minh, gần đây lại đột phá cảnh giới lần nữa, căn bản không thể nào ở trong tình huống như thế này, nhặt lại được một cái mạng!
Nhớ lại tình cảnh vừa rồi, thân thể trọng thương của Long Thiên lại bắt đầu hơi phát run, cũng không biết là thật sự cảm thấy sợ hãi, hay là lửa giận trong lòng gây ra.
Long Thiên nhìn hai tay run rẩy của mình, vẻ hung tàn trong mắt càng ngày càng đậm!
Việc đã đến nước này, thì không trách được hắn ta.
Nếu như Ma Tôn đã động sát cơ, vậy thì thân phận Ma tộc này không cần cũng được, ngươi bất nhân ta bất nghĩa, ma không vì mình trời tru đất diệt!
Hung hăng hô một hồi.
Long Thiên cắn răng quay người, hóa thành lưu quang bay về phía thân ảnh đang đứng bên ngoài Vân Tinh.
Đợi đến khi đến gần.
Hắn ta cung kính ôm quyền, tư thế Tinh chủ đã có chút thuần thục.
“Đại sư sợ hãi rồi.”
“Tu vi tại hạ có hạn, cũng không ngờ được những Ma tộc này lại mạnh mẽ như thế, ta thân là Tinh chủ Vân Tinh, đúng thật là có chút xấu hổ…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận