Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 866: Người trẻ tuổi, đừng gây ầm ĩ như vậy (1)

Hai người mặt lộ vẻ nghi hoặc.
Cho dù coi như áp chế tu vi thì cũng không thể hoàn toàn không có đầu mối chứ.
"Đừng nhìn nữa, hai chúng ta đều là lão già cả rồi, chỉ là hai Nhân Tiên mà thôi, không có gì đẹp đâu."
Dường như là nhìn thấu ý nghĩ của hai người, Ngô Vĩnh Hồng và Lục Thanh Sơn vuốt vuốt râu, cười nhạt một tiếng.
Một đoàn người.
Dưới sự dẫn đường của Hoang Thanh Thiên đi về phía phủ Châu Chủ.
Đi vào phủ Châu Chủ nhìn thấy kiến trúc quen thuộc, Khương Chí thổn thức không thôi.
Nhớ tới lúc ở đảo Ám Ảnh, nàng còn nghĩ là mình không thể quay lại được.
Nhưng hôm nay.
Không chỉ có thể trở về một lần nữa, hơn nữa còn không cần động thủ, bởi vì có quan hệ với đảo Ám Ảnh, Hoang Thanh Thiên đã tự động giúp nàng xử lý sạch sẽ.
Quả nhiên là xưa đâu bằng nay!
Bây giờ đạt được thành tựu thế này, trước đây đến cả nghĩ cũng không dám nghĩ đến.
Phía trên quảng trường trước mặt.
Cả người Tằng Nhậm Đồ toàn là máu, tứ chi rũ xuống, bị dây xích sắt lớn khắc chữ phù văn trói chặt.
"Khương Chí Châu Chủ, đầu sỏ gây tội, đầu sỏ gây tội ở ngay đây."
Hoang Thanh Thiên đi ở phía trước dẫn đầu, cười he he nói.
Khương Chí gật đầu, chầm chậm đi về phía Tằng Nhậm Đồ.
Dường như phát hiện ra Khương Chí đến, Tằng Nhậm Đồ ngẩng đầu lên.
Hắn ta cũng không sợ hãi như trong tưởng tượng.
Cũng không có sự không cam lòng khi thất bại.
Ngược lại hắn di chuyển đầu lưỡi, làm ra dáng vẻ yêu dị cười cười nhìn Khương Chí.
"Khương Chí, lại gặp rồi."
Hắn ta nhếch khóe miệng lên.
Khương Chí mặt không cảm xúc, bàn tay khẽ động, một cây chủy thủ xuất hiện trong tay.
Cũng không nói thêm lời nào, nàng trực tiếp đâm vào bả vai của Tằng Nhậm Đồ.
"Một đao này là đâm thay cho Tằng Vân".
Khương Chí lạnh lẽo nói.
"Ha ha ha..."
Tằng Nhậm Đồ chẳng những không hề kêu thảm thiết, ngược lại cười lạnh nói: "Ngươi cũng vội vã muốn báo thù quá, tuy nhiên sao lại chỉ có một chút lực như vậy chứ?"
"Tiếp đi, tăng thêm chút sức vào."
Hắn ta quát âm lên.
Sắc mặt Khương Chí lạnh lẽo, lại một dao nữa đâm xuống.
"Một đao này."
"Là vì Trương Tín".
Nói xong, đâm một đao rồi lại đâm một đao vào Tằng Nhậm Đồ.
Mà những người này toàn bộ đều đã chết thảm trong tay Tằng Nhậm Đồ.
Từng cái tên được đếm rõ ràng.
Từng đao đâm vào.
Mùi máu tươi.
Tràn ngập mọi ngóc ngách.
Người khác thì quan sát ở xung quanh.
Tuy nhiên tâm trí của Lý Hồng Thiên và Hoang Thanh Thiên lại không ở đây.
Sự việc của Khương Chí hẳn sẽ không liên lụy đến bọn họ, nhưng bọn họ vẫn muốn làm rõ hai vị Tiên Nhân bên cạnh kia rốt cuộc là thế nào.
"Lão Lục, có mang cái ngoáy tai không?"
Ngô Vĩnh Hồng móc móc lỗ tai, hỏi Lục Thanh Sơn ở một bên.
"À, có".
Lục Thanh Sơn móc móc bên trong nhẫn trữ vật, sau đó tìm ra một cái dụng cụ ngoáy tai đưa cho Ngô Vĩnh Hồng.
"Đa tạ".
Ngô Vĩnh Hồng ngồi chồm hổm trên đất, ngoáy ngoáy lỗ tai.
Lục Thanh Sơn cũng buồn bực ngán ngẩm nghịch móng tay.
Hoang Thanh Thiên và Lý Hồng Thiên vô cùng quan tâm đến hai người, lúc này mặt mũi tràn đầy ngơ ngác.
Đây chính là hai siêu cấp cao thủ sao?
Nhìn thế này thực sự quá không ra dáng rồi.
"Ha ha ha..."
Đúng lúc này, toàn thân Tằng Nhậm Đồ đều là vết đao, máu tươi chảy ròng ròng cười to: "Khương Chí, cho dù ngươi có đâm ta nhiều hơn nữa thì ngươi cũng không đâm chết ta được đâu."
"Ha ha ha ha..."
Vì thấy trạng thái Tằng Nhậm Đồ mà sắc mặt của Khương Chí tái nhợt.
Chỉ trong chốc lát, nàng đâm Tằng Nhậm Đồ hơn một trăm đao, thậm chí từng đao sau đó đều đâm vào bộ phận yếu hại, nhưng mà Tằng Nhậm Đồ lại không có chút trạng thái sắp chết nào.
Chuyện này cũng quá quỷ dị.
Không nhịn được nữa, nàng phát động hoàn toàn thực lực Chân Nguyên Tiên Cảnh, một chưởng xen lẫn cả Tiên Nguyên hùng hậu mạnh mẽ xuất kích.
Không gian lên xuống chập chờn.
Một chưởng uy lực cực lớn lập tức đánh vào ngực Tằng Nhậm Đồ.
"Phụt phụt!"
Tằng Nhậm Đồ phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Nhưng vẫn không có dáng vẻ sắp chết y như trước, ngược lại nhếch khóe miệng lên cười lạnh nói: "Không thể tưởng được đấy nhé Khương Chí, ngươi vậy mà đã lên Chân Nguyên Tiên Cảnh rồi, ta thật sự rất ngạc nhiên khoảng thời gian qua rốt cuộc ngươi đã trải qua những gì đấy?"
"Tu vi tăng lên nhiều như vậy thì thôi đi, đến cả nhạc phụ này của ta cũng phản chiến giúp ngươi?"
"Tuy vậy nhưng mà..."
"Cho dù ngươi có đạt được cơ duyên gì cũng đều không thể giết chết ta".
"Ha ha ha..."
Tiếng cười to ngông cuồng truyền khắp mọi chỗ.
Điều này lập tức khiến cho Khương Chí phát hiện ra chỗ không như bình thường.
Với trạng thái hiện giờ của Tầng Nhậm Đồ, đầu tiên không nói đến hơn trăm đao đã chịu lúc trước, hiện giờ nhận một kích toàn lực của nàng, không thể nào không chết được.
Không kìm được.
Nàng lại đánh ra một chưởng toàn lực vào bộ phận yếu hại của Tằng Nhậm Đồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận