Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1051: Suýt nữa gặp nạn (1)

"lần này đúng là trách oan Tiểu Linh Tử, đều là bản thân ca ca sai, vì quá cặn bã quá đẹp trai, hào quang sáng chói, khiến người ta ghen ghét. Ôi !"
"Ca ở nơi cao không khỏi rét vì lạnh!"
"Chúng ta hiểu ca cô đơn tịch mịch, cho nên bọn đệ ở đây với ngài không phải sao!"
Đám cẩu tử ngô công lập tức bu về phía Lâu Bản Vĩ.
Được đám người bao vây, Lâu Bản Vĩ hơi ngẩng đầu, ánh mắt bất giác nhìn về phương xa.
"Đã đến lúc trở về tìm chủ nhân..."
Nhìn thấy thi thể Phi Sát thú bên trong trữ vật chỉ, Tôn Trung Hoàng hít sâu một hơi.
Bởi vì đây chính là bàn đạp của hắn.
Nhưng không biết rốt cuộc Tô Bạch cần xác yêu thú để làm gì, cho nên sau khi tìm được xác Phi Sát thú, Tôn Trung Hoàng phải gột rửa sạch cái xác này một lần mới dám tìm Tô Bạch.
Thấy Tô Bạch đang quét sân trong rừng cây nhỏ, Tôn Trung Hoàng hít sâu một hơi đi tới.
"Chào đại nhân, ta là Tôn Trung Hoàng - đệ tử Bách Luyện Tông."
Tô Trung Hoàng cố lấy dũng khí nói.
"Có chuyện gì?" Tô Bạch ngẩn đầu hỏi.
Thấy ngữ khí của Tô Bạch thờ ơ lạnh nhạt, Tô Trung Hoàng hiểu rõ, khi nói chuyện với người như thế này, hoàn toàn không cần nhiều lời khách sáo, phải trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
"Đại nhân, chuyện là tiểu nhân biết ngài cần thi thể của yêu thú, mà vừa hay tiểu nhân có xác của một con Phi Sát thú, nên đặc biệt mang đến cho đại nhân!"
"Hả??"
Tô Bạch nghe xong.
Liền cảm thấy hứng thú.
Mặc dù mười ba người bọn hắn săn giết không ít yêu thú cho Dịch Phong, nhưng cũng không có nhiều của lạ.
Chuyện này khiến Tô Bạch luôn canh cánh trong lòng, thầm trách bản thân mình vô dụng, luôn nghĩ phải đem gì đó mới mẻ về cho đại nhân thưởng thức.
Mà Tô Bạch nghe tới Phi Sát thú, đúng thật là đồ tốt.
"Mau lấy ra ta xem".
Tô Bạch gấp gáp nói.
Thấy bộ dáng nôn nóng này của Tô Bạch, toàn thân Tôn Trung Hoàng kích động run rẩy.
Quả nhiên cái xác Phi Sát thú này đúng thật hữu dụng.
Lợi hại.
Sư tôn hắn đúng là Thần Toán Tử sống.
Tính không sai chút nào.
Tôn Trung Hoàng nhanh chóng lôi thi thể Phi sát thú trong trữ giới chỉ ra.
Tô Bạch thấy thế.
Đôi mắt lập tức sáng lên.
"Đồ tốt, đúng thứ ta cần!"
Tô Bạch liền nói.
Nghe vậy.
Tôn Trung Hoàng càng thêm kích động.
Nhưng hắn vẫn nhịn dáng vẻ thất thố xuống, cung kính nói: "Đại nhân thích là được, tiểu nhân kính biếu người".
"Làm gì có chuyện tặng không công".
Mặc dù tuổi tác Tô Bạch không lớn, nhưng vẫn hiểu đạo lý này, lập tức hỏi: "Ngươi có điều kiện hay cần giúp đỡ chuyện gì, cứ nói thẳng đi!"
Những lời này, liền làm Tôn Trung Hoàng động tâm.
Hắn biết mình có mục đích nên mới tới đây.
Nên nói như thế nào đây?
Để Tô Bạch ra tay cứu Tôn Tử Mi?
Khiến Tô Bạch đưa mình lên làm tông chủ Bách Luyện Tông?
Nhưng vì nói thế nào cũng không ổn, cũng không biết bắt đầu từ đâu, bỗng nhiên hắn nhanh trí.
Hai chân quỳ bạch xuống đất.
"Cầu xin đại nhân nhận ta làm đồ đệ, đương nhiên không cần đại nhân phải coi ta là đệ tử thân truyền, đệ tử ký danh cũng được, bưng trà rót nước cho ngài cũng được!"
Tôn Trung Hoàng quỳ trên mặt đất, thái độ đây vẻ thành khẩn.
"Ừm, cũng được."
Tô Bạch nghĩ hẳn là Dịch Phong sẽ thích món đồ chơi này, nên cũng không chút do dự đồng ý.
Tôn Trung Hoàng sững sờ.
Sau đó liền kinh ngạc vui mừng, liên tục dập đầu không ngừng.
Hắn vạn lần không ngờ rằng Tô Bạch dễ dàng đồng ý như vậy.
suôn sẻ.
Quá suôn sẻ.
Ha ha ha ha....
Lập tức đi lên được đỉnh cao nhân sinh.
Cuộc sống tốt đẹp đang vẫy gọi hắn.
Thậm chí hắn còn lên kế hoạch tỉ mỉ, đầu tiên phải đuổi Dịch Phong trước đã.
Sau đó cưới Thi Thanh Vũ.
Rồi leo lên vị trí tông chủ.
Tiếp đó được bách tông cung phụng.
Ôi...
Vân vân mây mây...
Ủa gì vậy?
Sao sư tôn của hắn lại quỳ?
Không phải hắn mới là người nên quỳ sao?
Không đúng.
Người hắn đang quỳ là...
Hả.
Chỉ trong nháy mắt.
Cả người Tôn Trung Hoàng không ngừng túa ra khí lạnh.
Chuyện này là sao?
Vì sao sư tôn hắn vừa mới nhận lại quỳ gối với Dịch Phong?
"Tô Bạch à, ngươi có chuyện gì sao?"
Dịch Phong đi loanh quanh thì thấy Tôn Trung Hoàng đang quỳ gối trước mặt Tô Bạch, không nhịn được hỏi.
"Đại nhân, chuyện là, hắn mang nguyên liệu nấu ăn tốt đến cho ngài, mời đại nhân xem qua".
Tô Bạch vội vàng đưa trữ vật chỉ ra.
"Ừ, đúng là đồ tốt thật!"
Dịch Phong mở trữ vật chỉ ra xem thì thấy Phi Sát thú, lập tức lộ vẻ tán thưởng.
"Cái thứ này có về ăn rất ngon!"
"Vì để tạ ơn, hắn muốn bái ta làm thầy, nên ta cũng đồng ý." Tô Bạch cung kính nói.
"Chà, tiểu gia hoả ngươi cũng có thể nhận đồ đệ, lợi hại nha".
Dịch Phong sờ sờ cái đầu nhỏ của Tô Bạch.
Tô Bạch ngu ngơ cười một tiếng, sau đó mắt nhìn về phía Tôn Trung Hoàng, quát: "Tu vi của ta đều được đại nhân trao tặng, còn không mau chào đại nhân?"
"Dạ dạ dạ, chào đại nhân!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận