Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1738: Dừng cương trước bờ vực (2)

Trong chốc lát năm người biến sắc!
Đối mặt với vị này, đám lão già đã thành tinh bọn họ cũng chỉ nắm chắc được mấy phần nhỏ, không biết tại sao việc đã đến nước này, thái độ của Dịch tiên sinh còn cường ngạnh như thế, bọn họ cũng biết không còn đường lui.
“Nếu đã như thế, chúng ta đắc tội rồi!”
“Chuyện này liên quan trọng đại, mong rằng tiên sinh đừng trách, chúng ta năm người lấy nhiều bắt nạt ít!”
Giọng nói thâm trầm vang vọng, râu tóc năm vị lão giả bay loạn!
Nhất thời.
Sức mạnh đại đạo hội tụ như gấm, trên bầu trời dị sắc đan xe, dưới mặt đất cuồng phong gào thét, tu vi cuồn cuồn hội tụ nghiêng lệnh giống như sông Trường Giang và Hoàng Hà, giống như ngân hà thấu trời chảy xuống!
Ở trước mặt uy thế như thế.
Đột nhiên thị nữ và Lộc Tâm Lan đều biến sắc, giống như rơi vào mạt thế!
Toàn bộ Vạn Bảo Lâu cũng bị dị tượng này chấn động, vô số người hoảng sợ ngóng nhìn!
Nếu như là ngày trước.
Lập tức xuất hiện hiệu ứng đặc biệt kéo gió, năm người lóe sáng xuất hiện.
Dịch Phong cũng sẽ có chút chờ mong.
Nhưng trước mắt.
Hắn đã tràn ngập hoài nghi đối với thực lực của mình, một lòng cũng chỉ nghĩ đến làm chuyện của Lộc Thư Dao, đâu còn tâm tư để ý đến giả vờ cái gì.
Lạnh lùng ngước mắt phất tay, trong mắt tràn ngập vẻ không kiên nhẫn!
Quả nhiên.
Dưới cái phất tay này, hiệu ứng đặc biệt thấu trời tiêu tán vô hình, năm lão đầu cũng rơi xuống dưới đất trên người dính đầy bụi, trong mắt đều là vẻ chấn động!
“Đây!”
Lúc trước bọn họ vốn cho rằng không đánh được Dịch Phong thì cũng có thể chu toàn một chút, dù gì cũng có thể tiếp vài chiêu.
Nhưng tuyệt đối không thể tưởng tượng được vừa đối mặt đã là không chống đỡ được.
Ai, mẹ nó đều là đồ ăn hại mà!
Dịch Phong bất đắc dĩ âm thầm thở dài, lười để ý đến nhóm lão đầu này, cũng không để ý đến thị nữ và Lộc Tâm Lan sắp hóa đã, lập tức muốn tiếp tục cất bước.
Ai ngờ được.
Lão giả đứng đầu bò dậy, thế mà lại kiêng kỵ cắn răng lần nữa!
“Đợi đã!”
“Tu vi của tiên sinh cao thâm, chúng ta đúng là không phải địch thủ!”
“Nhưng trong bảo tháp này có rất nhiều pháp bảo của Vạn Bảo Lâu ta, xung quanh đều được cổ trận truyền thừa bao trùm, đây là nguyên nhân của cái tên Vạn Bảo Lâu, mấy vạn năm nay không có người nào lay động được, tuyệt đối không phải hư danh!”
Thuận theo người này mở miệng.
Mấy lão giả còn lại cũng phụ họa hành lễ, trong mắt đã có mấy phần tự tin!
“Không sai!”
“Tu vi của tiên sinh cao thâm, chúng ta vô cùng khâm phục, nhưng nếu cho rằng, vượt qua chúng ta là có thể tùy ý làm bậy, không quan tâm đến an nguy của chúng sinh gây ra họa lớn ngập trời, thì không khỏi xem nhẹ người khác quá mức đi!”
“Dịch tiên sinh, thứ cho ta cả gan khuyên một câu, tu vi của ngài cũng khó bước vào bảo tháp này, đối đầu với giao tộc Thiên Long, cũng không phải là hành động sáng suốt, không bằng nhanh chóng dừng cương trước vực, chúng ta coi như không có chuyện gì xảy ra…”
“Tiên sinh là đại tài thế gian, đương nhiên đạo lý thiên ngoại hữu thiên cũng không cần chúng ta nhiều lời, mong rằng tiên sinh nghĩ lại.”
Một nhóm lão đầu càng nói càng hăng sau, trong mắt đầu vẻ lão đạo khôn khéo lấy đại cục làm trọng.
Hai ba câu.
Giống như là bảo tháp ở trước mặt thật sự không có kẽ hở, giao tộc Thiên Long càng như trăng sáng nhô cao, tuyệt đối không phải là người thế nhân có thể chạm đến, đối địch với bọn họ chẳng qua là tự tìm đường chết mà thôi.
Nhưng bọn họ còn chưa nói xong.
Dịch Phong đã tiếp tục cất bước, đứng ở dưới bảo tháp thò tay về phía trước.
Dưới ánh mắt bất đắc dĩ của mọi người.
Chỉ nghe tiếng kẽo kẹt vang lên, cổ trận không thể rung chuyển trong truyền thuyết của Vạn Bảo Lâu, giống như căn bản không tồn tại vậy, cổng phong bế bảo tháp được chầm chậm đảy ra!
Tê!
Ý cười của năm đại các lão cứng ở trên mặt, tập thể hóa đá tại chỗ!
Bọn họ tuyệt đối không thể tưởng tượng được, tự đánh mặt lại đến nhanh như thế.
Mới vừa rồi còn nói đây là trận pháp lợi hại như thế nào, bất luận Dịch Phong làm như thế nào cũng không đi vào được, một giây sau đã bị Dịch Phong trực tiếp đẩy cửa đi vào.
Một màn coi thường trận pháp này, khiến bọn họ không kìm chế được hoài nghi, có phải là trận pháp này không có tác dụng gì không.
Nhưng ba động xung quanh bảo tháp phát tán ra lại lúc nào cũng nhắc nhở bọn họ, trận pháp vẫn tồn tại như trước.
Chỉ là không ngăn được Dịch Phong.
Trong bảo tháp.
Trong đại sảnh trưng bày không ít binh khí, đều là thần binh cấp Thiên, ánh sáng mờ mịt bốn phía, nếu như có người ngoài ở đây, nhất định trong lòng sẽ vô cùng chấn động, bị nội tình của Vạn Bảo Lâu làm cho sợ hãi thán phục.
Từng có lúc.
Lộc Thư Dao cũng cực kỳ khát khao đối với bảo tháp này, nó chính là nội tình mà Vạn Bảo Lâu kiêu ngạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận