Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 810: Cảm giác bí ẩn

Tất cả các đệ tử đều vô cùng ghét Dịch Phong, bởi vì trong số những đệ tử bị Dịch Phong giết lại là anh chị em, họ hàng và bạn bè của rất nhiều đệ tử khác.
Nhưng bọn họ cũng rất thông minh và hiểu chuyện, dù sao Dịch Phong có thể giết nhiều người như vậy, thực lực của hắn nhất định không đơn giản như trong tưởng tượng.
Vì vậy, thay vì đích thân đến gặp Dịch Phong tự mình rước phiền phức thì tất cả các đệ tử đã tổ chức và lên kế hoạch để bao vây Dịch Phong.
"Tề sư huynh, ta đã tìm thấy dấu vết của Dịch Phong, ngay trước ngọn núi".
Dưới chân núi, vô số đệ tử Nhật Nguyệt Phong nghe được tin tức đều kéo đến.
Người đứng đầu là một thanh niên mặc quần áo cổ truyền.
Hắn được công nhận là đệ tử mạnh nhất bên cạnh ba huynh đệ Nhật Nguyệt Phong Thiên Phủ, tên là Tề Thiên.
"Vậy thì bây giờ động thủ luôn sao Tề sư huynh?
Đệ tử thủ hạ hỏi.
"Không vội vàng".
Tề Thiên nhếch khóe miệng nhàn nhạt nói: "Nếu như suy đoán của ta đúng thì những người khác trên đỉnh Tinh Thần Phong cũng đã nhận được tin tức!"
"Vậy thì đợi bọn họ, vừa vặn đem bọn họ hốt gọn một mẻ!"
"A, Tê sư huynh, ngài là muốn?" Đệ tử cấp dưới kinh hãi kêu lên: "Ngài đang muốn quét sạch đệ tử Tinh Thần Phong?
"Đúng vậy!"
Tẻ Thiên ánh mắt lóe lên, trong mắt xẹt qua hung tợn.
"Tê sư huynh, không thể nào. Nếu như ngài giết một tinh thần Phong, môn phái dù biết cũng không nói gì nhưng nếu như quét sạch đệ tử Tinh Thần Phong thì chắc chắn sẽ kích động hai đỉnh phong thực lực đối địch nhau. Nếu như tông môn trách cứ, chúng ta tất cả đều không chịu được! "Tiểu đệ tử lo lắng nói.
"Ưm?"
"Ngươi dám không nghe lời ta?"
Tề Thiên một tay nắm lấy cổ của hắn, nâng hắn lên.
"A.."
Người đệ tử do dự và nhìn chằm chằm: "Sư huynh, ta không có ý làm trái lời Sư huynh, ý ta là, cho dù chúng ta muốn quét sạch các đệ tử tinh thần Phong, chúng ta cũng nên đợi ba huynh đệ Lý Thiên đến rồi mới cùng nhau làm".
"Lý Thiên?"
"Ba người phế vật bọn họ có tới hay không thì có thể làm gì? Các ngươi cho rằng thực lực của ta không đủ quét sạch đám đệ tử Tinh Thần Phong sao?"
Đây là lần thứ hai ngươi chất vấn ta!
Một giọng nói lạnh như băng cất lên, đệ tử này trực tiếp bị Tề Thiên bóp cổ.
Thi thể bị ném trên mặt đất khiến cho các đệ tử khác náo loạn.
"Ta nói, ta muốn quét sạch đệ tử Tinh Thần Phong, các ngươi có ý kiến gì không?" Tề Thiên nhàn nhạt hỏi, ánh mắt lạnh lẽo lóe lên.
"Không có ý kiến, không có ý kiến...
Những người khác đáp lại, không dám chất vấn.
"Rất tốt".
Tê Thiên hài lòng gật đầu, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh.
Trận thi đấu này lại thu về một thứ hạng nhỏ là có ý gì?
Nếu muốn làm điều đó nhất định phải làm một điều lớn lao đó là quét sạch đệ tử Tinh Thần Phong, nhất cử oanh tộc cả tông.
Về phần trách phạt?
Đối mặt với thiên tài tuyệt thế, hắn tin tưởng nhóm trưởng lão cấp cao có thể lựa chọn rõ ràng.
Thời gian này sẽ là lúc Tề Thiên hắn hoàn toàn trỗi dậy.
Ở một bên khác.
Các đệ tử của Tinh Thần Phong do Dương Nghị đứng đầu cũng bắt đầu tập hợp.
"Mau chạy tới, Phong chủ đã thông báo nhất định phải đảm bảo an toàn cho Dịch Phong".
Trên đường, Dương Nghị trịnh trọng bàn giao.
"Được!"
Những đệ tử khác của Tinh Thần Phong đều trịnh trọng gật đầu.
Bình thường họ đã quen với việc bị Nhật Nguyệt Phong bắt nạt.
Bọn họ chỉ ngẩng đầu lên sau khi Dịch Phong đến, cho nên nói gì thì nói, bọn họ nhất định không thể để Dịch Phong gặp rắc rối.
"Tuy nhiên, chúng ta hẳn không phải là đối thủ của Nhật Nguyệt Phong!" Một đệ tử lo lắng nói.
"Đừng lo lắng, theo như ta biết, ba người của Thiên Phủ Quốc không có ở đó cho nên chúng ta cũng không cần phải chiến đấu đến chết với Nhật Nguyệt Phong, chỉ cần để Dịch Phong rút lui an toàn là được." Dương Nghị nói.
Nghe những lời Dương Nghị nói, các đệ tử khác vừa mới thả lỏng nhiều.
Dù sao thì cả ba huynh đệ của Thiên Phủ Quốc đều không có ở đó, Dương Nghị không sợ hãi bất cứ người nào của Nhật Nguyệt Phong.
Khi lên núi, từ xa bọn họ có thể nhìn thấy Dịch Phong đang ngồi trên ngôi đình trên núi, xung quanh tỏa ra hơi thở nhàn nhạt.
"Sư huynh Dịch Phong, làm sao vậy, đến lúc nào rồi, sao ngươi còn ngồi ở chỗ này?" Một đệ tử Tinh Thần Phong không khỏi tò mò nói.
"Đừng lo lắng, tiểu sư huynh Dịch Phong nên có chút tâm tình, chúng ta ở chỗ này chờ hắn, bảo vệ hắn!"
"Khi Dịch Phong sư đệ đột phá chúng ta rời đi cũng không muộn".
Dương Nghị nói.
Tuy vậy, ngay sau khi giọng nói của hắn ta rơi xuống, một tiếng chế nhạo vang lên cách đó không xa.
"Rời đi?"
"Mãi mới chờ được các ngươi đông đủ lại còn muốn rời đi?
Giọng nói lạnh như băng của Tề Thiên vang lên, các đệ tử của Nhật Nguyệt Phong đi ra từ mọi hướng, vây quanh các đệ tử của Tinh Thần Phong.
"Ngươi muốn làm gì?"
Dương Nghị cau mày trầm giọng nói.
"Tất nhiên là xóa sổ tất cả các ngươi."
Tề Thiên vẻ mặt lạnh lùng, tựa hồ không muốn nói lời vô nghĩa, trực tiếp công kích đệ tử Tinh Thần Phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận