Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 757: Lập lời thề

Dù sao thì ban nãy nàng ta cũng đã thề sẽ nói ra việc Dịch Phong chỉ một đêm đã luyện thành Nhất Niệm Chỉ. Vì vậy, nói không chừng Quách Thế Kiệt đang có một âm mưu gì đó.
Không nhịn được, nàng ta đưa mắt nhìn Dịch Phong đang bên cạnh. Dịch Phong trịnh trọng gật đầu với nàng ta, rồi tự mình bước ra ngoài.
"Những lời nói Quách phong chủ vừa rồi có thể coi là thật được chứ?"
"Ta đường đường là Nhật Nguyệt Tông phong chủ, nhất ngôn cửu đỉnh!" Quách Thế Kiệt trịnh trọng nói.
"Được!"
Dịch Phong nhếch miệng cười: "Nhưng tiền đặt cọc không đủ nhiều, tăng thêm nữa đi'".
Vừa dứt lời, Liễu Ngôn và Quách Thế Kiệt hai mắt nhìn nhau chằm chằm.
"Nếu như ta thắng, ngươi không những phải giao cây kiếm của ngươi cho ta, mà ngươi còn phải chính miệng thừa nhận Nhật Nguyệt Tông các ngươi là đám rác rưởi."
"Đương nhiên, nếu như ngươi thắng, ngoài việc phong chủ của Tinh Thần Phong ta thừa nhận Tinh Thần Phong là đám rác ruổi, ngươi cũng có thể lấy đi cái mạng nhỏ bé này của ta." Dịch Phong thong thả nói.
"Ngươi..." Liễu Ngôn vẻ mặt biến sắc, nàng ta muốn ngăn chặn Dịch Phong lại.
Dịch Phong vẫy tay và nhìn nàng ta với ảnh mắt ẩn ý sự yên tâm.
"Tiểu tử này được lắm, ta đồng ý với ngươi." Quách Thế Kiết lạnh lùng nói.
Vốn tưởng rằng bản thân hắn mới là người kiêu ngạo khoa trương, nhưng không ngờ tên tiểu tử trước mặt xem ra còn kiêu ngạo khoa trương hơn cả hắn ta. Để xem hắn có thể chịu đựng được hay không.
"Được!" Dịch Phong liên tục vỗ tay.
"Tuy nhiên, lời thể của ngươi ta không tin được."
"Ta đã nói là nhất ngôn cửu đỉnh".
"Nhưng ngươi nuốt lời thì sao" Dịch Phong ngắt lời Quách Thế Kiệt một cách thô lỗ: "Ngươi nói nhảm ai mà biết được. Ta muốn ngươi lập lời thể."
"Lập lời thẻ?" Quách Thế Kiệt chau mày.
"Đúng vậy, dùng điểm khí vận của Nhật Nguyệt Tông và tu vi của ngươi để thể rằng nếu không coi trọng lần cá cược này, thiên đạo sẽ không tha cho ngươi." Dịch Phong chậm rãi nói ra những lời tàn nhẫn nhất.
Quách Thế Kiệt nghe xong liền vò đầu bứt tai. Thật là một kẻ lòng lang dạ sói! Sao lại có thể lập một lời thề tàn nhẫn như vậy!
"Ngươi là đồ độc ác!"
"Thế nào, Quách phong chủ không phải không dám làm đấy chứ?" Dịch Phong trợn mắt nhìn Quách Thế Kiệt như một sự thách thức: "Lẽ nào ngay từ đầu Quách phong chủ không định tuân thủ sao?"
Quách Thế Kiệt hít một hơi sâu, kìm nén lửa giận trong lòng:
"Được, ta sẽ thể!"
"Dù sao thì lát nữa ta cũng sẽ lấy mạng của ngươi!"
Nói xong, không đợi Dịch Phong trả lời, hắn ta liền quay người lại thể non hẹn biển.
Lúc này, rất nhiều trưởng lão của tinh thần Phong đều đã tập hợp lại.
Thứ nhất là do phong chủ của Nhật Nguyệt Tông Quách Thế Kiệt và phong chủ của Tinh Thần Phong Liễu Ngôn sớm đã bất hòa với nhau, vậy nên lần này có nhiều trưởng lão của Tinh Thần Phong vì sợ Quách Thế Kiệt sẽ tìm Liễu Ngôn để gây chuyện, nên họ mới vội vàng chạy tới đây.
Thứ hai, họ nghe nói rằng Tiên Nội Cảnh có một người chỉ một đêm mà đã luyện thành Nhất Niệm Chỉ, vậy nên họ đã vội vàng đến xem.
Vào lúc này, nơi đây vốn đã vô cùng náo nhiệt, cùng với lời thề của Quách Thế Kiệt khiến cho tất cả đều bị sốc.
Ngay sau đó, họ nhìn thấy một nam nhân trẻ bước ra từ bên trong đại điện, nhìn bên này, rồi lại nhìn sang bên kia. Biết dựa vào đâu đây?
Dịch Phong chống cằm suy tư, sau đó hướng ánh mắt về phía Nhật Nguyệt Tông.
"Ngươi thật sự đã nắm chắc rồi chứ?" Liễu Ngôn từ phía sau bước ra, không kìm được cất giọng hỏi.
Lời thề này thật quá tàn nhẫn.
Tinh Thần Phong và Nhật Nguyệt Tông vốn luôn bất hòa, nhưng trước giờ nàng ta chưa bao giờ thề thốt và cá cược như vậy.
Nhưng nàng ta cũng đã nghĩ kỹ rồi, nhưng tất cả hành động của Dịch Phong đều là vì Tinh Thần Phong. Nếu như cá cược thất bại, không chừng nàng ta còn phải cứu mạng của Dịch Phong.
Sau khi Quách Thế Kiệt nhìn thấy Liễu Ngôn từ phía trong đi ra với vẻ mặt lo lắng, nghe được tiếng nàng ta hỏi han, trong lòng hắn ta đột nhiên yên tâm hơn.
Bộ dạng đắc ý khi nắm được tấm vé chiến thắng trong tay.
Hắn ta vênh váo đi về phía Dịch Phong: "Tuổi trẻ tài cao, bị người khác coi thường là chuyện rất bình thường. Ngươi hãy thừa nhận ngươi là đồ rác rưởi đi."
"Chỉ là hầu hết mọi người đều không thừa nhận sự tầm thường của chính họ. Nhất là đối với loại phế vật, họ sẽ không bao giờ thừa nhận mình là phế vật".
"Nhưng phế vật mà phải đóng giả thiên tài thì thật là đáng chết".
"Ha Ha Ha! !" Quách Thế Kiệt nói xong liền ngẩng đầu cười lớn và đi về hướng võ trường của Nhật Nguyệt Tông.
Dịch Phong như phát điên khi nghe thấy cụm từ "phế vật" được Quách Thế Kiệt thốt ra.
Nếu như không phải hắn không đưa thuộc hạ của hắn theo tới đây, thì hắn nhất định sẽ dung Nhất Niệm Chỉ để đánh tên Quách Thế Kiệt này một trận.
Ta giết chết ngươi!
"Thực sự ngươi đã nắm chắc đúng không?" Câu hỏi của Liễu Ngôn vang lên từ phía sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận