Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1822: Đáng tiếc (1)

Thuyền cổ Vẫn Tinh luật lệ nghiêm ngặt, tuyệt không cho phép bất kỳ ai đánh nhau, cho dù ngẫu nhiên có tranh chấp, nhất định cũng phải bình tĩnh lại sau khi đội chấp pháp xuất hiện, chuyện lớn hóa nhỏ chuyện nhỏ hóa không.
Hôm nay.
Vậy mà có người dám ưỡn ngực lên tiếng, thật sự là lần đầu mới thấy!
Nên nói hắn dám làm dám chịu, hay không biết trời cao đất rộng đây?
Mọi người nhìn nhau, toàn trường càng thêm yên ắng.
Đội trưởng dẫn đầu đánh giá Dịch Phong, sắc mặt không rõ vui giận.
Sau đó rủ mắt nhìn tên mập uống nước biển.
“Cho mấy người xuống, cứu gã lên hỏi.”
Vừa dứt lời, mấy vệ sĩ bay về phía mặt biển.
Chớp mắt.
Gian thương ướt như chuột lột được vớt lên thuyền cổ.
Không chờ đội trưởng hỏi.
Vẻ mặt gã phẫn nộ duỗi ngón tay, vừa gào thét, vừa uất ức chảy nước mắt, kỹ năng diễn xuất có thể nói là cực kì tự nhiên, thoạt nhìn rất điêu luyện.
“Cuồng đồ to gan! Sao ngươi dám coi thường nghiêm luật của thuyền cổ?!”
“Ta chẳng qua chỉ có cái mạng ti tiện này, chôn thân biển cả chết không đáng tiếc, nhưng ngươi vi phạm luật lệ thuyền cổ, ném xuống biển không phải ta, mà là uy nghiêm của chư vị đại nhân trên thuyền cổ!”
“Cuồng đồ như vậy, nếu tiếp tục ngồi thuyền Vẫn Tinh, chắc chắn mọi người sẽ cảm thấy bất an, uy danh thuyền cổ cũng tan nát từ đây!”
“Đội trưởng đại nhân minh giám, không đuổi người này đi, mọi người khó yên ổn!”
Một phen lên án tình cảm dạt dào.
Tên lừa đảo chết tiệt kẻ xấu cáo trạng trước, kỹ thuật diễn xuất cũng khá giỏi, như thể thật sự đã chịu tủi thân, so với kẻ kiêu căng khi trước hệt như hai người khác nhau.
Nếu người không biết chuyện thấy vậy, tám phần sẽ cho rằng gã là người bị hại.
Nhưng mọi người có tư cách ngồi thuyền cổ, phần lớn đều không tầm thường.
Nhìn thấy tình cảnh này, không có mấy ai tự ý lên tiếng.
Đội trưởng chấp pháp chăm chú quan sát toàn trường, cũng thản nhiên nhìn tên lừa đảo chết tiệt biểu diễn, dáng vẻ như có điều suy nghĩ.
Hiển nhiên không hề lập tức tin lời nói một phía của gã.
Dịch Phong lại càng thêm bình tĩnh.
Bất kể tên lừa đảo chết tiệt hắt nước bẩn thế nào, từ đầu đến cuối hắn đều thản nhiên không dao động, thậm chí còn có chút mong đợi.
Mắt thấy mọi người không chút phản ứng, tên lừa đảo chết tiệt lại tiếp tục kêu gào.
“Đội trưởng đại nhân, ngài nhất định phải xử lý công bằng! Ta và người này không quen biết, lại bị hắn đối xử như vậy, đây chính là khiêu khích uy nghiêm của thuyền cổ!”
Vừa mở miệng đã chụp cái mũ lớn!
Chỉ hai ba câu mà tên lừa đảo chết tiệt đã xếp gã và thuyền cổ ngang hàng nhau, nói đến mức không thể cứu vãn.
Đội trưởng cũng cau mày, không khí xung quanh trở nên căng thẳng.
Chính vào lúc này.
Dịch Phong lại lần nữa cất bước, xòe năm ngón tay tát vào mặt gian thương!
“Bốp! Bốp! Bốp!”
Giòn vang nổ tung!
Ba cú tát trời giáng, gian thương bị đánh thành đầu heo ngay tại chỗ!
Toàn trường trừng to mắt, tựa như thấy quỷ!
Còn chưa đợi phản ứng lại.
Vài tiếng “tõm” quen thuộc lại vang lên, thân hình mập mạp trở lại uống nước biển!
Quá đột ngột...
Tất cả xảy ra không kịp phòng bị!
Người qua đường hoảng sợ hít khí lạnh, không còn bình tĩnh bàng quan nữa!
Chớp mắt.
Tiếng bàn tán bùng nổ, vẻ kinh hãi lan tràn khắp thuyền cổ!
“Mẹ ơi...”
“Ta tưởng những gì hắn làm khi trước đã đủ hung ác rồi, không ngờ còn có thể dữ hơn nữa, kẻ ác này từ đâu ra thế?!”
“Đúng là tuổi trẻ sung mãn!”
“Sợ là vị nhân huynh kia lần đầu đến đây, giờ gây phiền phức lớn rồi!”
“Tiêu rồi tiêu rồi!”
“Dám làm như vậy trước mặt đội hộ vệ!”
Sự việc càng náo loạn càng lớn, không ngừng có người nghe tin tức kéo đến!
Chỉ trỏ quan sát.
Bề ngoài Dịch Phong bình thản, trong lòng lại càng thêm mong chờ, đánh gian thương rất thoải mái, thuận tiện đẩy sự việc đến bước đường này, chắc hắn sẽ bị trừng phạt nhỉ?
Lần này nhân chứng vật chứng đầy đủ, còn không người chết đạo mất ư?
Lặng lẽ dò xét.
Sắc mặt đội trưởng quả nhiên u ám hơn mấy phần.
Không hỏi thêm câu nào đã phất tay với người sau lưng, lạnh lùng nhìn qua!
Một lúc sau.
Gian thương dáng vẻ đầu heo được vớt lên, tủi thân rơi nước mắt!
“Đội... đội trưởng đại nhân, ngài nhất định phải xử lý công bằng làm chủ cho ta! Huhuhu...”
Cuối cùng đội trưởng đại nhân lạnh lùng nhìn Dịch Phong.
“Đội trưởng ta đây mặc kệ các ngươi có ân oán gì, liên tiếp ra tay trên thuyền cổ chính là vi phạm nghiêm luật, ngươi không còn tư cách ngồi thuyền cổ nữa, nhanh chóng xuống thuyền!”
Trầm giọng thốt lên, xung quanh hoảng sợ!
Người qua đường đột ngột yên tĩnh, sợ đến mức vẻ mặt hốt hoảng, vừa rồi ánh mắt đồng tình dành cho tên lừa đảo đầu heo, toàn bộ đều chuyển qua Dịch Phong.
Dịch Phong lại hơi thất vọng, chớp mắt ngơ ngác đứng yên tại chỗ.
Gì vậy chứ?
Chẳng phải đã nói người chết đạo mất à, sao lại trở thành xuống thuyền rồi?
Có phải ban nãy mình ra tay chưa đủ hung ác, hay là bù thêm vài cái tát nữa, hoặc đánh lệch mặt cái tên lừa đảo này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận