Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2434: An bình vui vẻ (1)

Nhưng lại đều bị Thái tử cung kính quả quyết từ chối.
Thái tử là sợ!
Bữa cơm này Thái tử ăn, ăn đến đầu đầy mồ hôi.
Thái tử đến đây đúng là vì để xác nhận lời đồn là thật hay giả.
Không ngờ được khí thế của những người này so với lời đồn nói còn khí thế, cường hãn hơn.
Thái tử gia đã có thể chắc chắn, bên trong những lão đầu trung niên này bất kỳ người nào, cũng đều có thể thoải mái san bằng dẹp yên toàn bộ Tiềm Long hoàng triều bọn họ.
Điều này khiến cho Thái tử như có gai ở sau lưng, giống như đang ngồi trên bàn chông.
Lần đầu tiên Thái tử nhận được sự Tiềm Long hoàng triều nhỏ bé đến thế, lần đầu tiên hắn nhận thức được cái gì gọi là có thực lực chính là vương đạo.
Những người này căn bản không phải dựa vào chiến thuật biển người là có thể ngăn cản, hạn chế.
Kế sách hiện tại, chỉ có giao hảo lấy lòng, dỗ tốt Thương Thắng và Tư Đồ gia.
Cũng may, Thương Thắng đối với Thái tử gia vô cùng khách khí.
Thái tử thuận thế kết nghĩa cùng với Thương Thắng, trở thành huynh đệ khác cha khác mẹ.
Có được sự ủng hộ của Thương Thắng, Thái tử gia vui vẻ quay trở về hoàng triều, chuyện kế thừa đại thống coi như là kết thúc như vậy.
Ngoại trừ Thái tử gia của Tiềm Long hoàng triều, vô số gia tộc, tông môn cũng đều nối liền không dứt đến cửa bái phỏng.
Bọn họ đến từ ngũ hồ tứ hải, khoảng cách xa nhất cách Hoa Thành hơn mười vạn dặm.
Tất cả bọn họ đều chẩn bị hậu lễ tặng cho Thương Thắng.
Thời gian này, bậc cửa của Tư Đồ gia đã bị đạp đến sắp bằng luôn rồi.
Mỗi ngày Tư Đồ Thái Lễ đều bận tối mày tối mặt.
Mỗi ngày người đến tặng quà, khiến cho ông ta đáp lại không xuể.
Ngày trước Tư Đồ gia làm gì có loại vinh quang này, đều là bởi vì nhóm gia gia của Thương Thắng.
Chủ yếu nhất công lao phải tính cho Dịch tiên sinh, chủ thượng trong miệng đám đại năng này.
Có điều đám đại năng này đáng sợ như thế, nhưng trên thực tế vô cùng hiền hòa.
Bọn họ cũng tự nhiên coi phủ Tư Đồ trở thành nhà của mình, không hề có chút khách khí nào.
Vào ban ngày, bọn họ đánh cờ trò chuyện ở ngay hậu viện, dạy dỗ hai phu thê Thương Thắng công pháp, kiếm thuật.
“Ai, đi một bước này mới đúng.”
“Xem cờ không nói mới là quân tử chân chính!”
“Đừng chỉ huy linh tinh, xem ta đánh sai chỗ rồi, bước này không tính.”
“Triệu lão đầu, tại sao người còn chơi xấu đi lại nữa vậy, ngươi có xấu hổ không thế?”
“Lý lão đầu, lúc này ngươi vừa đi lại, còn nói lại ta không biết xấu hổ, quả nhiên ngươi đúng là không biết xấu hổ!”
Hai đạo thân ảnh nhanh chóng bay lên không trung, trên trời cao truyền đến tiếng nổ ầm ầm.
Cảnh tượng như thế này mọi người đã không còn cảm thấy kinh ngạc.
Đến bách tính Hoa Thành cũng đã quen thuộc.
Tuy những đại năng này tính khí nóng nảy, nhưng cũng may bọn họ đánh thì đánh, cũng sẽ không làm ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường, ngoại trừ động tĩnh có chút lớn.
Nhưng không ít người ngược lại vô cùng thích xem đại năng so chiêu.
Tuy bọn họ đứng cách rất xa, không nhìn rõ được chiêu tức của những đại năng này.
Nhưng đại năng giao chiến giống như là thả khói lửa vậy, óng ánh lóa mắt, chói lọi dị thường.
Dịch Phong và mấy lão đầu thì uống trà, nhàn nhạt nhìn tất cả mọi thứ nơi đây.
Đến buổi tối, một nhóm lão đầu giam đôi phu thê trẻ này lại, không cho phép hai người bọn họ ra khỏi cửa phòng.
Nói là ban ngày tu hành quá mệt mỏi, phải sớm nghỉ ngơi một chút, tu vi mới có thể nhanh chóng tiến bộ.
Thực ra bọn họ là muốn thúc giục đôi phu thê trẻ này nhanh sinh thêm một đứa trẻ nữa.
“Thương Thắng, Thanh Y, đan dược lúc trước gia gia cho hai con có còn không, nhớ trước khi đi ngủ phải dùng nó, tốt cho hai con!”
“Đan dược kia của ta đối với đời sau cũng tốt, nhớ phải uống nó.”
“Vâng… Các gia gia.”
“Ừm ừm, nhanh đi nghỉ ngơi đi, không có việc gì cũng đừng ra khỏi phòng nữa.”
Phu thê trẻ Thương Thắng mặt đỏ đến tận mang tai trở lại trong phòng, trong lòng hai người bọn họ một trận lộn xộn.
Đêm vừa mới đến, những người gia gia này cũng quá mức gấp gáp rồi.
Nhưng phu thê mới cưới vốn là củi khô lửa cháy.
Phu thê trẻ nhìn đối phương, hai bên đều cảm nhận được tình cảm không thể che giấu được trong mắt của người kia.
Đêm dài đằng đẵng.
Những lão già này để phòng ngừa trong bọn họ có người nào nghe lén, lần lượt bố trí cấm chế ở bên ngoài phòng của đôi phu thê Thương Thắng.
Trong lúc nhàm chán, bọn họ bắt đầu chỉ điểm cho hậu bối Tư Đồ gia.
Mặc dù tư chất của những hậu bối này trong mắt bọn họ ngay cả bình thường cũng không tính, nhưng đối với bọn họ mà nói cũng không phải nói như thế, trong đó có mấy người được nhận làm đệ tử dưới danh nghĩa.
Điều này đối với thanh niên Tư Đồ gia mà nói, bọn họ quả thực là xem như gặp được đại vận.
Tư Đồ Thái Lễ thấy nhìn thấy những việc này, mỗi đều cũng là miệng cười tươi đi vào giấc ngủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận