Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2186: Đạo của Lỗ Đại Sư (1)

Vừa mới đối mặt, đã lập tức phân ra cao thấp!
Lập tức, Minh Hoàng cũng trở nên luống cuống!
“Tuyệt đối không thể nào!”
Lúc trước Minh Hoàng còn buông lời, Nhân tộc không thể có khả năng tự bản thân lĩnh ngộ thần thông, đảo mắt đã bị đánh mặt, chuyển biến so với đánh lén còn bất ngờ khiến người khác không kịp chuẩn bị hơn!
Lời còn chưa dứt, đã có mấy ma đầu bị đánh bay ngược lại.
“Sưu! Sưu!”
Tàn ảnh giống như sao băng xuyên ma đại trận ma quân, những nơi mấy đạo lưu quang đi qua đều là gió tanh mưa máu, trực tiếp đánh vỡ tường thành Ma Đô, sau đó vẫn còn không ngừng bay về phía xa!
Mấy người tu vi kém hơn một chút, nhưng cũng là thủ lĩnh Ma tộc, giờ phút này lại giống như tạp ngư bị đánh cho bay đi không thấy tăm hơi, thế mà khoảng cách này lại lớn như thế?
Còn chưa đợi Minh Hoàng nghĩ lại.
Đám người Lục Thanh Sơn và Ngô Vĩnh Hồng đã vững vàng đi đến, đủ loại dị tượng theo bước chân không ngừng sinh ra, những nơi đi qua đúng là để lại sức mạnh Hoang Cổ đáng sợ, cảnh tượng từng bước nở hoa cùng lắm cũng chỉ như thế mà thôi.
Nhìn khí thế đáng sợ kia, Minh Hoàng cũng không nhịn được mí mắt điên cuồng giật!
“Chuyện này!”
“Tại sao bọn họ lại có uy thế như vậy? Lẽ nào đám loài người này thật sự đã tự ngộ thần thông?!”
Thuận theo tiếng kinh hoảng lẩm bẩm của đệ nhất cao thủ Ma tộc vang lên, đại quân các tộc đã tử thương không nhẹ, trong đáy mắt đúng là sinh ra vẻ sợ hãi!
Đến Đại Tế Ti ở trên không trung, cũng nhìn đến hai mắt sững sờ.
“Tại sao lại như thế…”
“Những Nhân tộc này, rõ ràng còn chưa bước vào cấp Hoang Cảnh Pháp Thành, thế mà lại thật sự tự ngộ thần thông? Loại tư chất này, đâu chỉ là nghịch thiên, quả thật là chọc thủng trời!”
“Cho dù là ở trong tộc ta, cũng chưa từng có loại thiên tài này! Từ khi nào mà Nhân tộc lại trở nên đáng sợ như vậy?!”
Đại Tế Ti cả người đều nhìn đến choáng váng, dáng vẻ lão giả âm trầm lúc trước không còn sót lại một chút gì, ông ta bối rối hành lễ về phía sâu trong mây đen, từ mấy lời nịnh nọt trở thành ấp a ấp úng.
“Đại nhân, đại nhân!”
“Những Nhân tộc này mạnh đến mức vượt qua bình thường, e rằng kế hoạch sắp… sắp thoát khỏi khống chế! Mấy vị thủ lĩnh đã thua trận, tình thế cấp bách, cầu xin đại nhân ra tay!”
Nghe xong, hai con ngươi đỏ ngòm ở sâu trong bóng tối cũng hiện lên vẻ lo nghĩ.
Sau khi trầm ngâm mấy giây, Ma Tôn lên tiếng uy thế vẫn âm trầm như cũ, nhưng dường như ngữ khí đã không còn vẻ kiên quyết lúc trước.
“Không sao.”
“Đại kế vẫn còn nằm trong lòng ban tay của bản tọa, bọn họ đi sâu vào thần địa của tộc ta, thì chính là chắp cánh cũng khó thoát, cho dù có chút thay đổi bất thường, chẳng qua cũng chỉ là tổn thất nhiều thêm một chút mà thôi, vấn đề không lớn.”
Nghe xong lời này, trong mắt Đại Tế Ti bộc phát gấp gáp, thậm chí còn toát ra chút ngờ vực!
Mẹ nó, thế cục đã như thế này rồi, vẫn còn nắm trong lòng bàn tay?
Trước mắt mấy thủ lĩnh bị thua, những Nhân tộc này mạnh đến mức không tưởng tượng nổi, thế mà còn nói vấn đề này không lớn?!
Lẽ nào.
Cần phải Ma tộc tử thương vô số, bị loài người đánh chiếm Ma Đô thì mới tính là xảy ra vấn đề?
Mẹ nó, tâm đúng là lớn mà!
Ánh mắt liếc nhìn mặt đất, khắp nơi đã là ma thi, còn có không ít Tế Ti bị dư ba gây hại, thi thể đã lạnh thấu.
Đại Tế Ti càng nhìn càng gấp lại tức giận, thiếu chút nữa muốn bùng nổ!
Nhưng khổ nỗi ở trước mặt Ma Tôn, cho dù hắn ta có ngàn vạn lo lắng và uất ức, cũng chỉ có thể thầm mắng ở tỏng lòng, vội vã thay đổi một bộ dáng vẻ kính cẩn nghe theo lại lần nữa khuyên nhủ.
“Ừm…”
“Đại nhân minh giám, những Nhân tộc này thật sự quá mạnh, cho dù có Minh Hoàng dẫn theo mọi người ra tay, khả năng phần thắng cũng không lớn, mong rằng đại nhân chiếu cố các tộc, xuất thủ ngăn cơn sóng dữ!”
Trong lúc Đại Tế Ti nói những lời này.
Minh Hoàng đã dẫn theo mọi người cùng với đám người Lục Thanh Sơn đánh đến đất trời u ám, thậm chí có thủ lĩnh còn đánh đến tình trạng thần hồn bốc cháy.
Bên trong chiến trường, đã nhìn thấy sĩ khí hai bên sắp nghiêng về một phía!
Cuối cùng.
Ma Tôn than nhẹ một tiếng, trầm giọng lên tiếng đồng ý.
“Bỏ đi.”
“Bản tọa đang ở thời khắc tu luyện mấu chốt, vốn dĩ không lên lãng phí tu vi, nhưng vì quan tâm đến đại kế của tộc ta, sẽ chia ra một chút ma nguyên, giúp đỡ Minh Hoàng giành được chiến thắng.”
“Không ngờ được, Nhân tộc nho nhỏ lại bức các tộc ta đến tình trạng như thế, thật sự khiến cho bản tọa hết sức thất vọng.”
Nghe xong.
Đại Tế Ti liên tục cảm ơn, lúc này mới có dấu hiệu thở phào nhẹ nhõm!
“Đa tạ đại nhân!”
“Nếu như có thể có được ma nguyên giúp đỡ, tu vi của Minh Hoàng chắc chắn sẽ tăng vọt, lần hành động này nhất định sẽ bình tĩnh được đám loài người cổ quái kia!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận