Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2215: Hi vọng ở ngay trước mắt (2)

“Lão phu đã mở ra thần nguyên mộng cảnh, đã đến lúc thành công cáo lui, tiếp tục trở về trấn thủ cái giếng kia, ta và ngươi xin từ biệt ở đây. Mong ngày khác trùng phùng, các vị lão hữu đều đã trở về.”
Âm thanh già nua trở nên mỏng manh, bóng lưng còng còng cũng càng ngày càng xa.
Khi hai người đưa mắt nhìn đến, thân ảnh Hòe lão cũng dần dần biến mất, lời vừa rồi, cũng vang vọng rất lâu ở bên tai hai người.
“Mong ngày khác trùng phùng, các vị lão hữu đều đã trở về…”
Lời tạm biệt âm thầm cuối cùng, trong mắt Vân Yêu Yêu và quản lý đều xúc động, gật đầu hành lễ về phía nơi thân ảnh đã biến mất.
“Cung tiễn Hòe lão!”
“Sau này, tất cả đều giao cho chúng ta!”
Sau khi tiễn biệt.
Hai người vô cùng ăn ý không nói một lời nào, ánh mắt kiên định.
Thân hình Vân Yêu Yêu lóe lên, thoáng cái đã đi đến tòa tháp cao nhất của tòa thành này ngồi xếp bằng, trường kiếm trong tay yên tĩnh đặt lên trên hai đầu gối, thu loại toàn bộ khí tức cả người, chỉ có thần thức yên lặng khuếch tán, bao trùm lên trên thành thị nhỏ phồn hoa.
Trong nháy mắt, chúng sinh muôn màu của một phương thế giới này rõ mồn một trước mắt, bất luận gió thổi cỏ lay nào cũng không chạy thoát khỏi được thần niệm của nàng!
Cảm nhận được thần niệm quen thuộc khuếch tán khắp đất trời.
Quản lý hút phần cuối cùng của điếu thuốc, sau khi nuốt khói nhả ra, thì hít vào một hơi thật dài.
“Hai vị, các vị lão hữu, xin hãy yên tâm!”
“Trách nhiệm chăm sóc cơ thể của chủ nhân, hãy giao cho ta! Linh Lung Các đời đời tích lũy tài nguyên, đủ để chống đỡ đến lúc chủ nhân tỉnh lại, cho dù dòng sông năm tháng khô kiệt, cũng tuyệt đối không thể nào ảnh hưởng đến đại nghiệp của chủ nhân.”
Quản lý âm thầm hạ quyết tâm.
Quản lý gọi hộ vệ, xe lăn chậm rãi rời đi, dần dần biến mất ở đầu cuối con phố dài…
Bên ngoài Linh Lung Các hương thơm bay khắp nơi, nam nữ già trẻ lui tới đều bị hấp dẫn, tò mò dừng chân trước cửa muốn tìm hiểu ngọn ngành.
Ai ngờ được, cửa lớn vẫn luôn đóng chặt không mở.
Vất vả lắm mới đợi được đến khi cánh cửa mở ra, hương vị nồng đậm khiến mọi người thèm nhỏ nước miếng, còn chưa bước ra một bước, đã bị khách nhân đi ra ngăn ở cửa ra vào!
Chưởng quỹ đi theo sau chậm rãi bước ra hành lễ, ôm quyền nhìn bốn phía xung quanh.
“Các vị.”
“Gần đây tiệm nhỏ ngừng kinh doanh, tạm thời không tiếp đãi bất luận vị khách nào, mong rằng mọi người rộng lòng tha thứ!”
Sau một câu nói vội vàng, chưởng quỹ đã quay trở lại trong cánh cửa.
Cửa lớn lại lần nữa đóng lại, quần chúng đứng xung quanh ăn dưa nhìn đến choáng váng.
“Ôi trời?”
“Thế mà Linh Lung Các này lại không buôn bán gì, bị điên gì vậy!”
“Cửa hàng gì chứ, nói ngừng kinh doanh là ngừng kinh doanh?”
“Còn không phải sao, đầu năm nay kiếm tiến càng ngày càng khó, đội sản xuất lừa cũng không dám ngừng, thế mà bọn họ lại nói dừng kinh doanh, lừa người à?”
“Nhất định là gạt người? Không biết trong Linh Lung Các có thịt rượu gì, ngửi mùi hương thôi cũng khiến lão tử sắp nuốt mất lưỡi rồi, tại sao lại ngừng kinh doanh!”
“Theo ta thấy, nhất định là bọn họ thủ đoạn nham hiểm, tương lai nhất định là có đồ vật mới gì muốn bán, nên có làm ra vẻ huyền bí đây mà!”
“Nói đúng! Chúng ta ở đợi ở đây, phải xem xem bọn họ dở trò xiếc gì!”
Một đám người càng nói càng kích động, nhất định muốn xem đến cùng.
Sau khi ngửi qua đủ loại hương vị nồng đậm, trong lòng một vài người cho dù có hoài nghi, cũng không kìm được ham muốn ăn uống, lần lượt theo mọi người đợi ở cửa.
Trong đám người bàn tán sôi nổi không dứt, giữa lông mày đều là thần sắc kiên định!
“Ta nhất định phải chờ xem rõ ngọn ngành!”
“Đúng, nhất định phải chờ!”
Rất nhanh ngoài cửa vang lên tiếng tranh cãi không ngừng, có thể so sánh với tình hình khai trương năm đó. Nhưng trong cửa lại là một mảnh tĩnh mịch an lành, đến khách nhân dư thừa cũng không thấy.
Bên ngoài cửa, khoảng cách như trời với đất.
Lúc này trong đại sảnh Linh Lung Các, thân ảnh thiếu nữ váy trắng đã đứng đầy phòng.
Bất luận dung mạo hay là khí độ, đều vượt xa tiên cơ thế tục trong truyền thuyết, bất kỳ người nào xuất hiện ở trên phố, cũng chắc chắn gây nên chấn động.
Những thiếp nữ đang xếp hàng ngay ngắn yên lặng chờ, có người tay ngọc bưng một cái đĩa màu xanh lục, trong đó đựng đủ loại đan dược, mỗi một viên đan dược đều có giá trị liên thành, cũng có người cầm ngọc bồn tắm rửa, bên trong có tiên dịch thịnh quỳnh tương…
Bất luận trong tay cầm vật gì, mấy trăm người đều cả mặt trang nghiêm kính cẩn nghe theo, lông mày rủ xuống yên lặng đứng chờ không dám lên tiếng, một hàng dài thẳng xuôi theo cầu thang gỗ cổ hướng về phía bên trên, mãi cho đến tầng cao nhất của tòa nhà.
Nơi này vốn dĩ là nhã gian hoa lệ nhất của Linh Lung Các, hoàn toàn có thể chứa được vài trăm người, nhưng lúc này cánh cửa đóng chặt, một hàng dài nha hoàn tay ngọc thanh tú đẹp đẽ đã sớm yên lặng đứng chờ đã lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận