Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2095: Giết gà dọa khỉ (1)

Không cần suy nghĩ nhiều, tu vi của người này nhất định là mạnh đến mức không còn gì để nói.
Đây, mới đúng thật là người đứng đầu tinh hệ danh xứng với thực!
Nếu như đối phương đã đồng ý đánh một trận, Dịch Phong cũng không cần phải tìm lý do khiêu khích.
Hắn ôm quyền hành lễ tỏ vẻ kính trọng, giậm chân lên tiếng!”
“Đa tạ.”
“Dịch Phong thỉnh giáo ở đây!”
Nhìn thấy sắp đánh nhau, bầu không khí rõ ràng lại hòa hoãn hơn không ít, giống như là một bài tiền bối cao nhân dạy dỗ vãn bối, khiến cho Ngụy Đông Hải yên tâm một chút, lui bước ra phía xa đứng nhìn với vẻ mặt mong chờ.
Một trận chiến này, tuyệt đối là phúc phận của Dịch huynh đệ, Ngụy Đông Hải có thể đứng ở phía xa nhìn, chắc chắn cũng cảm ngộ được rất nhiều.
Đúng thật là một hồi cơ duyên ngoài dự liệu.
Đúng vào lúc đó.
Long Thiên cũng mới đánh giá Dịch Phong.
Vốn dĩ, hắn còn có chút thờ ơ, chỉ coi là một trận thuận tay giết gà dọa khỉ, nhưng sau khi nhìn thoáng một chút, đáy mắt Long Thiên cũng hiện ra vẻ lo nghĩ nhàn nhạt.
Hình như, có chút kỳ lạ.
Thanh niên ở trước mắt này nhìn thì giống như bình thường không có gì lạ, ngay cả Long Thiên cũng không nhìn ra được là loại cảnh giới này, cả người cũng không thấy có bất kỳ khí tức gì tiêu tán ra ngoài, phảng phất giống như chỉ là một người phàm.
Loại thông thường này, có chút gì đó quỷ dị không nói nên lời!
Lẽ nào, người này có pháp bảo hoặc là công pháp đặc thù nào?
Người này cùng Ngụy Đông Hải đi đến đây, nghe nói tu vi cao thâm, đoán chừng mạnh nhất cũng là cảnh giới cấp Thiên, chẳng qua chỉ là sâu kiến lớn một chút mà thôi.
Loại sâu kiến này, thế mà lại có bảo vật đặc biệt có thể chống lại sự suy xét của mình?
Không nên mà…
Long Thiên càng nhìn càng cảm thấy kỳ quặc, tuy nói Dịch Phong còn chưa đến mức khiến hắn ta có cái gì kiêng kỵ, nhưng loại cổ quái này thật sự không hợp với lẽ thường, hắn ta cũng là nhìn đến sững sờ tại chỗ.
Bất tri bất giác, hai người đã đối lập đứng nhìn nhau đã hơn mười giây.
“Sưu…”
Một trận gió nhẹ thỏi qua, Dịch Phong cũng lẩm bẩm trong lòng.
Tinh chủ này không có phản ứng gì, cũng không thấy động thủ, dáng vẻ khiêm tốn tự tin, đúng là phù hợp với thân phận của người ta, nhưng tiếp tục như thế này cũng không phải cách.
Vạn nhất nếu như tinh chủ tự kiềm chế thân phận vẫn luôn nhường nhịn, bản thân Dịch Phong nhất định sẽ không có cách nào thành công tìm chết.
Xem ra, vẫn là phải thêm chút lửa mới được!
Nghĩ đến đây, Dịch Phong nhìn chăm chú trầm giọng lên tiếng: “Tinh chủ đại nhân, từ trước đến giờ ta chỉ kính trọng cường giả, cũng chưa từng xuất thủ trước, hôm nay ngươi có thể đồng ý đánh với ta một trận, ta rất cảm kích, vì để thể hiện kính ý, sẽ cho ngươi xuất thủ trước!”
“Xin tinh chủ đại nhân đừng nương tay, ta nhất định phải mở mang tầm mắt một chút thực lực chân chính của ngươi!”
Vừa mới dứt lời.
Ngụy Đông Hải nghe xong trong mắt lộ ra vẻ phức tạp, tâm tình trở nên cực kỳ căng thẳng.
Tu vi Dịch Phong đúng là cao cường, nhưng làm sao có thể là đối thủ của Tinh chủ đại nhân chứ?
Đối mặt với Tinh chủ, lúc trước nói thẳng là khiêu chiến, lúc này còn dám tuyên bố muốn Tinh chủ ra tay trước, cách làm thế này quá khoa trương, liên tục thất lễ cũng thật sự không nên mà.
Đây không phải là tự tìm đường chết sao!
Ngụy Đông Hải căng thẳng nhìn về phía xa.
Long Thiên vẫn không hề tức giận, dường như trong mắt có chút bất ngờ, chỉ cười một tiếng gật đầu đồng ý.
“Ừm?”
“Thú vị, thú vị. Bản tọa đã rất lâu không gặp được hậu bối tràn ngập ý chí chiến đấu giống như ngươi, khó có được người có đạo tâm cứng cỏi như ngươi, bản tọa sẽ thử thân thủ của ngươi một chút.”
Trên miệng Long Thiên nói thì bình thản, trong lòng cũng là đủ loại âm trầm.
Long Thiên nhìn thấy sự cổ quái của Dịch Phong, vốn dĩ có chút nghi hoặc, lúc này lại nghe được Dịch Phong tùy tiện lên tiếng, đã có chút sát ý, hắn muốn đích thân động thủ, giết chết con sâu kiến vô tri tự đại này, tiếp đó chấn nhiếp toàn bộ thổ dân Vân Tinh!
Lần giết gà dọa khỉ này, bắt buộc phải làm!
Loại người này lòng dạ sâu như đáy biển, người ngoài rất khó cảm nhận được một chút nào.
Ngụy Đông Hải còn tưởng rằng Long Thiên thật sự coi trọng Dịch Phong, coi lời này giống như là nghe được lời tán thưởng, bộc phát kính nể đối với khí độ của tinh chủ, hắn ta đứng ở đằng xa liên tục tán thưởng.
“Được!”
“Xin chỉ giáo!”
Vừa dứt lời.
Long Thiên cười nhạt nhìn chăm chú, thần tình nhìn có vẻ như bình thản, nhưng sức mạng phi đạo ngưng kết ở bên trong tay phải, lại là sức mạnh Hoang Cổ cao thâm đáng sợ!
“Một chưởng này, ngươi phải tiếp thật tốt.”
Long Thiên mỉm cười nhẹ giọng nói một câu, phất tay áo đánh ra một chưởng!
Chưởng lực kia vô cùng tinh thuần, sức mạnh Hoang Cổ ngưng kết, không có một chút ngoại lực nào trôi ra ngoài, khống chế chưởng lực có thể nói là vô cùng thuần thực, cao minh đến cực điểm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận