Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 918: Đi với ta một chuyến (1)

Dịch Phong thở phào một hơi.
May mắn là thế này ngược lại lại đúng ý hắn.
"Ta nói cho ngươi biết một tin lớn khác, ngươi chắc không biết vị tiền bối loại bỏ Thiên Ma đại trận mà lần trước ta nói cho ngươi, thực ra hắn hoàn toàn không phải là đại sư trận pháp cấp bảy mà là trận pháp sư cấp chín cơ!"
Lý Mạt Thu nâng hai tay lên, cực kỳ hào hứng nói: "Trận pháp sư cấp chín cơ đấy, trong toàn bộ lịch sử Thiên Trận Tiên Châu của chúng ta cũng không có nhiều đâu, quả thực là vô cùng lợi hại".
"Thế đấy, lại nói tiếp."
Dịch Phong mới thở phào một hơi bây giờ trán lại hiện đầy vạch đen, đã chẳng biết nên nói gì nữa.
Hắn cũng coi như hiểu rõ ràng rồi.
Hiện tại hắn đã ngồi vào cái chức trận pháp sư cấp chín này rõ rành rành rồi, dù nhảy vào Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
Sau khi Lý Mạt Thu sùng bái xong, rất lâu sau cuối cùng mới ngậm miệng lại bắt đầu ăn đồ ăn.
"Thế nào, ăn có ngon không, ta đối xử với ngươi rất tốt nhỉ".
Lý Mạt Thu vỗ vai của Dịch Phong, cười hì hì nói: "Những mỹ thực này là đặc sản của thành Thiên Dung chúng ta".
"Vậy thì đa tạ Lý cô nương."
Dịch Phong ăn đồ ăn, mỉm cười gật đầu.
Cô nương này tuy nói nhiều nhưng con người lại rất tốt.
Hơn nữa hương vị của những món ăn này cũng thực sự không tệ.
"Đúng rồi, còn phải cảm tạ ân cứu mạng lần trước của ngươi."
Lý Mạt Thu cầm bầu rượu lên, kính Dịch Phong.
"Khách sáo rồi."
Dịch Phong cười nhạt một tiếng, lập tức lại hỏi: "Đúng rồi, lần trước rốt cuộc ngươi xảy ra chuyện gì vậy, tại sao lại bị nổ?"
"A, cái này nói thật chính bản thân ta cũng không biết." Lý Mạt Thu thở dài một hơi: "Tuy nhiên theo những gì cha ta nói, có thể là gia tộc đối địch đã mưu hại ta".
"Vậy có tra được người nào cụ thể không?" Dịch Phong hỏi.
"Vẫn chưa có tin tức, tuy nhiên kệ nó đi, không chết là tốt rồi, tra ra được thì cha ta kiểu gì cũng sẽ giúp ta báo thù." Lý Mạt Thu tùy tiện nói, ăn từng miếng từng miếng lớn đồ ăn ngon.
Dịch Phong lắc đầu.
Cô nương này suy nghĩ cũng thoáng đấy.
Tuy nhiên thế cũng rất tốt.
"Tuy nhiên ngươi ở chỗ này làm cho ta mãi mới tìm ra được, quá phiền phức" Lý Mạt Thu còn nói thêm: "Nếu không ngươi đến nhà ta ở đi, vừa hay nhà ta còn một viện còn trống, bên trong vừa sạch sẽ lại vừa xa hoa, thế nào?"
Dịch Phong nghe vậy, lập tức thấy hứng thú.
Nói thật ra.
Gần đây hắn bị những cái tên gà mở kia giả dối tâng bốc suốt khiến cho thấy vô cùng phiền phức, giải thích cũng không giải thích được, nói cũng không nói rõ được, nếu như không phải xấu hổ vì trong túi rỗng tuếch thì hắn sớm đã có ý đổi chỗ ở khác rồi.
"Có vẻ ngươi cực kỳ đồng ý đấy nhỉ, đi thôi, chờ chúng ta ăn ngon uống ngon xong thì ngươi thu dọn đồ đạc đi theo ta".
"Cạn ly đi".
Lý Mạt Thu tùy tiện giơ bầu rượu lên.
Sau khi cơm nước no nê, Dịch Phong lập tức thu dọn đồ đạc đi theo Lý Mạt Thu về Lý gia.
Là gia tộc hàng đầu trong thành Thiên Dung, Lý gia nói lớn cũng không lớn mà nói nhỏ cũng không nhỏ.
Mà tiểu viện Lý Mạt Thu sắp xếp cho Dịch Phong quả thực không tế:
Cực kỳ khiến người ta thấy thư thái.
Dịch Phong hài lòng ở lại.
Thời gian thoáng trôi.
Đã là vài ngày.
Thiên Trận các vì nghênh đón đại yến mấy ngày sau mà đã sớm lệnh cho vô số đệ tử sắp xếp rất nhiều chỗ ở.
Dù sao dựa theo lệ cũ trước đây thì rất nhiều thế lực sẽ sớm tới.
Mà có thể sắp xếp thỏa đáng cho người từ rất nhiều thế lực hay không cũng có thể thể hiện ra thực lực của một tông môn.
Nhưng mà.
Khiến cho tông chủ Vân Quảng trợn tròn mắt chính là.
Mấy ngày đã trôi qua rồi mà người tới Thiên Trận Các của hắn vẫn không có mấy mống, có tới cũng là một đám vớ va vớ vẩn.
Dựa theo tiến độ này thì đợi đến ngày đại yến e rằng đến một phần mười chỗ ngồi cũng chẳng được lấp kín.
"Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì rồi?"
Vân Quảng không nhịn được hỏi.
Nếu thật sự tổ chức buổi tiệc xong mà đến lúc đó chẳng có mấy người tới thì thể diện Thiên Trận Các của hắn mất sạch rồi.
"Ai dà. Các chủ ngài cũng không phải không biết, bây giờ toàn bộ cao thủ của Tiên Châu đều đến thành Thiên Dung, nghe tin tức bên kia truyền đến, dường như người đến thành Thiên Dung càng ngày càng nhiều".
Một tên trưởng lão ở một bên thấp giọng châm biếm.
"Ài!"
Vân Quảng thở dài một hơi không thể làm gì khác hơn là đi bẩm báo chân thực chuyện này cho Lý Anh Liên.
"Hừ?
Nghe lời báo cáo của Vân Quảng xong, Lý Anh Liên giận tím mặt.
"Lý Anh Liên ta trăm năm không nhập thế nên người của Thiên Trận Tiên Châu đã không buồn coi trọng ta rồi sao?"
"Ta cũng muốn đi xem xem, cái gọi là trận pháp sư cấp chín của thành Thiên Dung rốt cuộc là nhân vật thế nào."
"Mấy người các ngươi đi với ta một chuyến."
Tay Lý Anh Liên vỗ một cái liền vút không mà lên, bay thẳng về hướng thành Thiên Dung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận