Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1164: Phong Ma thành

Cho nên với mỗi đại thế lực mà nói, đi vào trong mê vụ thu được không ít tầm bảo với vài món bị thất lạc là chuyện thường ở huyện.
Nhưng nhìn vậy thôi chứ biết bao nguy cơ trong làn sương mù không thể đùa được, phần lớn ai đi vào cũng thập tử vô sinh, người chết trong sương mù cũng không thể truyền ra được chút manh mối nào.
Dưới tình huống như vậy mới sinh ra trận pháp thế này.
Dù người vào trong đã chết rồi nhưng người bên ngoài vẫn có thể tìm được manh mối như ý nguyện.
Theo lý thuyết mà nói loại tình huống nguy hiểm đến mức này sẽ không một ai chịu vào đó thăm dò, nhưng chuyện gì cũng có ngoại lệ.
Trời sinh có vài tu giả muốn tìm kích thích.
Cũng có vài tử tù hung ác, chỉ cần thành công thì sẽ trả lại tự do cho bọn hắn, nên mới nguyện ý đi thử một lần.
Ngoài ra còn trọng thưởng cho các dũng sĩ nữa.
Chuyện thăm dò từng cấm khu sương mù dày đặc khác nhau cũng có cảnh giới khác nhau.
Cấm khu cấp chín là đơn giản nhất, tuy tỉ lệ tử vong cực cao nhưng cũng thường xuyên có người sống xót đi ra.
Cấm khu cấp tám thì khó hơn nhiều, người tiến vào ít ai toàn thay đi ra, dù có toàn thây ra được cũng chỉ có cường giả đạo kính, đồng thời cũng phải có thủ đoạn tự vệ cao cường.
Cấm khu cấp bảy, trong vô vàn cao thủ vào thăm dò, chỉ có duy nhất một người sống sót đi ra, nhưng sau này cũng trở nên điên điên khùng khùng, như là gặp được nguy hiểm vô cùng kinh khủng khó hình dung ra.
Còn cấm khu cấp sáu, nơi đó là địa phương vô cùng khủng bố, cho đến nay không một ai có thể sống sót ra ngoài.
Mà năm người đang thăm dò Phong Ma thành trước mắt này, nơi đây là cấm khu cấp bảy, trước đây cũng từng có người thăm dò rồi, nhưng đừng nói vào thành, chưa kịp nhìn thấy cổng thành đã bị giết chết.
Lần này, các thế lực Thiên vực liên hợp với nhau cùng thám hiểm, đi một đường thẳng tới cổng thành mà không thấy một con ma vật nào.
Nhưng vì tạo thành cái đội ngũ năm người này, mấy thế lực kia cũng tốn không ít thời gian.
Nữ nhân duy nhất trong tiểu đội được đáp ứng rằng, chỉ cần nàng có thể trở về là có thể tùy ý ra vào Tàng Bảo Các của mỗi đại tông môn.
Bốn người còn lại, có ba người là tội phạm hung ác sắp bị tử hình, đằng nào cũng chết nên mới đánh liều một phen.
Người cuối cùng này cũng vừa khoé, gia hoả này tự động báo danh, lai lịch không rõ ràng, cũng không cần đền đáp gì, đúng là kỳ lạ.
Năm người hiện đang thận trọng mò đến cửa thành.
Tới nơi mới kinh hãi, cửa thành đang khép hờ.
Hơn nữa trên cửa thành dày nặng, đen thùi lùi không rõ được làm từ vật liệu gì còn sót lại một dấu chân.
Rõ ràng như bị ai đá văng cửa lưu lại.
"Cửa thành mở rồi."
"Mà nhìn dấu chân này giống như dấu chân của nhân loại vậy?"
"Nói cách khác, cửa thành này hình như bị ai đó đá văng ra?"
Năm người đều hốt hoảng nói.
Mà trong quảng trường xa xôi, mọi người ai cũng hít hà.
"Manh mối này quả thật rất quan trọng".
"Rốt cuộc là ai để lại dấu chân đây?"
"Chẳng lẽ có người thành công vào thăm dò được cấm khu cấp bảy?"
"Mặc kệ thế nào, phát hiện này đúng là hiếm thấy."
Người phụ trách tổ chức cuộc thám hiểm lần này cũng kinh ngạc không thôi.
Dấu chân này tuy là kỳ lạ nhưng năm người bọn họ cũng không quan tâm nhiều như vậy.
Dù là tử lộ bọn hắn cũng phải xông vào, bằng không trở về cũng không được ban thưởng gì, đi một chuyến trắng tay.
Nữ tử cầm đầu dùng hai tay đẩy cửa lại phát hiện cánh cửa khép hờ không nhúc nhích tí nào.
Nàng kinh ngạc không thôi.
Phải biết rằng nàng đã là cường giả đạo kính, thể mào không đẩy nổi một cánh cửa?
"Để ta thử xem".
Sau lưng, một phạm nhân tử tù tráng hán đi tới, cũng là đạo kính giống nàng, tu vi trong người đã phóng ra cực hạn, nhưng cahs cửa vẫn không nhúc nhích gì như cũ.
"Ta cũng thử xem".
"Cùng nhau động thủ đi."
Hai tên nam tử khác cũng đồng ý, cùng thi triển lực lên cánh cửa.
Nữ tử đứng trước cũng thử sức lần nữa.
Nhưng mà, bốn người cùng hợp sức, cánh cửa vẫn như cũ không hề lay động được chút nào.
"Đây là...
"Rốt cuộc cánh cửa này là cái quái gì vậy trời?"
Trên quảng trường vang lên đủ loại âm thanh ồn ào, tuyệt đối không ngờ được rằng, mấy cường giả đạo kính lại không đẩy nổi một cánh cửa.
Đúng lúc này, cửa chính cót két một tiếng, bị đẩy thẳng ra.
Lúc này toàn trường chấn kinh.
"Trời ạ, cuối cùng cũng có người đẩy được rồi kìa."
"Hắn là ai thế?"
"Người này quái thật á".
"Rốt cuộc hắn là ai?"
Ngay lúc này, những người đại diện cho đại thế lực cũng đứng lên, nhìn chằm chằm vào người cuối cùng trong đội mình.
Vì chính hắn là người, trong lúc bốn người khác đang vô lực đẩy không nổi cánh cửa, hắn giơ tay đẩy nhẹ một cái đẩy cánh cửa ra.
Mà bốn người trên hiện trường cũng hoang mang hết cả đầu, vẻ mặt chấn động nhìn hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận