Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2096: Giết gà dọa khỉ (2)

Đừng từ xa nhìn lại, xung quanh không có một chút dị tượng dư thừa nào, thật sự chỉ giống như là một luồng gió mát thổi qua, người không ở trong hoàn cảnh khó biết nó đáng sợ đến mức nào.
Nhìn thấy chưởng lực đang dũng mãnh lao đến.
Sắc mặt Long Thiên vẫn bình thản như cũ, trong lòng không ngừng cười lạnh, hắn đã có thể dự đoán được, Ngụy Đông Hải đứng ở một bên quan sát trận chiến không ngừng kinh hãi, việc này truyền đến tai tu sĩ các phương, chắc chắn sẽ khiến cho toàn bộ mọi người kinh hãi hít vào khí lạnh.
Sức mạnh Hoang Cổ, chỉ là Thánh Nhân sao có thể tưởng tượng được? Thanh niên cổ quái trước mặt này, bất kể hắn có con át chủ bài nào, cũng khó có thể ngăn cản được một chưởng này.
Khoảnh cách cảnh giới, bất kỳ thủ đoạn nào cũng đều khó mà bù đắp!
Sau một lần xuất thủ này, chắc chắn trên dưới Vân Tinh sẽ liều mạng trung thành làm việc.
n uy cộng lại mới là đạo dùng người, Long Thiên tinh thông nhân tâm, đã sớm nắm rõ tất cả như lòng bàn tay, đây cũng chính là chỗ đáng sợ của hắn ta!
Bãi cát ở phía xa.
Ngụy Đông Hải còn tưởng rằng tinh chủ đại nhân xuất thủ ôn hòa hiền hậu, âm thầm gật đầu tán thưởng.
“Đối mặt với khiêu chiến liên tiếp, Tinh chủ đại nhân còn có thể kiên nhẫn chỉ điểm, loại dụng tâm lương khổ này, đúng thật là có đức độ, quả thật là tấm gương tu đạo của vãn bối chúng ta, Dịch huynh đệ có thể được chỉ điểm, càng là phúc phận lớn lao…”
Vào lúc Ngụy Đông Hải đang nhìn chăm chú.
Dịch Phong hơi sững sờ, trong lòng cũng là có chút hoài nghi.
Một chưởng kia yếu đuối như vậy, nhìn thế nào cũng không đủ lợi hại, Tinh chủ này quá lễ nghĩa rồi, hình như thật sự ngại hạ thủ.
Chắc không phải, bản thân mình tự tìm chết sẽ lại thất bại đó chứ?
Tiếp đó chỉ một cái chớp mắt.
Một chưởng phong nhu hòa thổi qua bên tai.
“Sưu…”
Ngoại trừ từng cơn mát mẻ thổi qua, cả người Dịch Phong không hề có chút cảm nhận nào, cúi đầu nhìn nửa ngày, cũng không thấy một chút vết thương.
Quả nhiên tất cả đều giống như hắn suy nghĩ.
Một chiêu này căn bản không có hiệu quả gì.
Đừng nói là đánh chết hắn, đổi một sợi lông cũng không thổi rớt được.
Tinh chủ này, nhất định là chưa dùng hết sức!
Dịch Phong im lặng âm thầm thở dài, chuẩn bị lên tiếng khiêu khích lần nữa.
Ai ngờ được vừa mới ngước mắt.
Tinh chủ đại nhân đứng ở đối lập không xa, mắt đã sớm nhìn chằm chằm vào Dịch Phong, giống như nhìn thấy chuyện gì không thể tin được vậy, biểu cảm trên mặt trở nên vô cùng vi diệu!
Không bình thường.
Chuyện này thật sự không bình thường!
Tu sĩ nhân loại tầm thường, tuyệt đối không thể nào đón được một chưởng ẩn chứa sức mạnh Hoang Cổ, huống chi Long Thiên còn dùng hai phần thực lực, cho dù là tu sĩ loài người vào thời điểm niết bàn Hoang Cảnh, bản thân cũng sẽ bị trọng thương!
Thế mà người này lại có thể không tổn hao một sợi tóc nào?!
Nhìn hết tất cả trước mắt, Long Thiên bụng dạ cực sâu cũng khó kìm được sự chấn kinh trong lòng, rõ ràng sắc mặt trở nên nghiêm túc hơn không ít, hai con ngươi cũng hơi có chút rung động.
Chỉ mất giây ngắn ngủi, hắn đã phát giác ra được chân tướng.
Dịch Phong này tuyệt đối không phải sâu kiến gì, mà là một vị tu sĩ ít nhất cũng đã đạt đến Hoang Cảnh Thiên Hóa đại viên mãn, có thể dễ dàng đón được một chưởng này, cho dù có thể là dựa vào sự củng cố pháp bảo trên người mình, thì cũng hoàn toàn có tư cách đánh với hắn ta một trận!
Trong nháy mắt!
Trong lòng Long Thiên chấn động, hít thở cũng theo đó mà trầm xuống.
Hắn ta thật sự không thể tưởng tượng được, Vân Tinh lại có loại cao thủ này, nên không khỏi bắt đầu nhìn thẳng vào Dịch Phong, trong đầu hiện lên ngàng vạn suy nghĩ kinh nghi.
Nếu như nói người này là chủ nhân của Vân Tinh?
Cả người lại không có một chút sức mạnh tinh thần nào củng cố Thiên đạo, căn bản phải uy thế của Tinh chủ kia.
Nếu như không phải Tinh chủ…
Vì sao hắn lại có tu vi cao như thế, đột nhiên xuất hiện ở đây, còn muốn đánh với mình một trận, rốt cuộc người này là thần thánh phương nào?
Đủ lại nghi hoặc xông lên trong đầu.
Sau một chiêu đến sự sâu cạn của đối phương cũng khó kiểm tra được, mạo muội động thủ cũng không phải hành động sáng suốt, Long Thiên chỉ có thể kiêng dè mở căng mắt, lần đầu tiên trong lòng cảm thấy có một chút áp lực.
Một bên khác.
Dịch Phong nhìn thấy đủ loại tư thái trầm mặc này, trong lòng cũng càng gấp gáp hơn.
Hắn lại lần nữa khiêu chiến, ngôn từ cũng bắt đầu trở nên cấp bách hơn mấy phần.
“Tinh chủ đại nhân, nhất định là ngươi chưa nghiêm túc đúng không?”
“Chúng ta đã nói luận bàn một trận, nếu như ngươi còn không nghiêm túc xuất thủ, chỉ dựa vào một chiêu không đau không ngứa này, ta cũng sẽ không công nhận sự cường đại của ngươi, nói cái gì ta cũng sẽ không quỳ lạy!”
Nghe xong, đuôi lông mày Long Thiên hơi nhíu lại.
Ngang ngược!
Người này thật sự quá ngang ngược!
Bạn cần đăng nhập để bình luận