Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1340: Nhân loại bi hoan cũng không tương thông (1)

Chớp mắt một cái, khung cảnh đã không còn yên tĩnh!
"Ầm !"
Uy thế kinh khủng như cuồng phong gào thét lao thẳng tới trời cao, giống như thủy triều đầy trời!
Thủy triều kinh khủng kia gần như che đậy bầu trời, thánh kiếm bay tới không khác bọt rơi vào biển!
Rất nhanh đã bị thủy triều bao phủ hoàn toàn, lại không còn chút uy lực, mà thủy triều còn đang không ngừng trào lên, không có ý định dừng lại, ngay cả Cố Khuynh Thành cũng trực tiếp bị nuốt mất!
"A !"
Một tiếng gào thét vô cùng thê lương vang vọng động phủ!
Bạch Phiêu Phiêu cùng Tô Tiệp cả kinh đứng giữa không trung, trong mắt rung động không thôi!
Quá mạnh...
Một chiêu tiện tay mà cũng kinh khủng đến mức này sao? !
Bạch Phiêu Phiêu cùng Tô Tiệp đều thấy trong lòng rung động.
Các nàng biết tu vi Dịch Phong không tầm thường, nhưng cũng không nghĩ tới vậy mà mạnh đến thế!
Hai người đầy kích động, xuất hiện bên cạnh Dịch Phong.
"Dịch Phong, ngươi thực sự quá mạnh!"
"Không nghĩ tới thực lực của ngươi kinh khủng tới vậy, một chiêu liền đánh bại Cố Khuynh Thành!"
Nhìn hai nàng kích động như hai fan cuồng của mình.
Dịch Phong chỉ là sững sờ, không còn cảm giác khác.
Cố Khuynh Thành sao lại yếu thế?
Hắn còn chưa dùng lực, tên kia đã bay mất...
Cúi đầu nhìn tay phải của mình, Dịch Phong khẽ thở dài một hơi.
"Ai...
Lại ngước mắt nhìn về phía xa, bóng người rơi vào trong hố mặc dù chật vật, nhưng tro bụi cũng khó che lấp son phấn dày đặc, chính là tên mặt trắng kia!
Một chiêu đánh bại Thánh nhân, tu vi quá mạnh mẽ.
Nếu có người ngoài ở đây, chỉ sợ đã nghẹn họng trân trối!
Cũng không thể trách hai cô gái quá quá kích động, chuyện này thực sự không hợp thói thường.
Dịch Phong cũng không có cảm giác mừng rỡ, chỉ là càng thêm cô đơn cùng buồn bực, thật giống như triệt để nhìn rõ vận mệnh, vẻ mặt như cuộc đời không còn gì đáng luyến tiếc.
Câu nói mỗi người đều buồn vui vì những điều khác nhau, giờ phút này càng thể hiện rõ ràng.
Mặc cho hai cô gái tán thưởng ở bên cạnh.
Hắn chỉ là ngây người im lặng, giống như bị nước lạnh tưới ướt toàn thân, khóc không ra nước mắt!
Mẹ nó!
Tu vi Thánh nhân, còn cực kì nổi bật trong những Thánh nhân!
Ta chơi con mẹ ngươi, đồ hệ thống chó chết !
Ngươi đã để cho ta mạnh như vậy, tại sao còn bắt ta tìm chết? !
Dịch Phong đứng thẳng bất động ngẩn người, chỉ cảm thấy thế giới rất ầm ĩ.
Vì sao.
Hắn thế mà thật sự là Thánh nhân, một chiêu cũng có thể đánh bại tên mặt trắng kia, đây rốt cuộc là trò đùa vui gì đây!
Loại tu vi này phải làm sao để chết?
Trầm tư suy nghĩ một phen, vốn Dịch Phong không muốn chấp nhận vận mệnh, còn có một chút lòng chờ mong vào vận may, hi vọng hết thảy chỉ là hiểu lầm.
Kết quả đột nhiên liền xuất hiện tên mặt trắng, khiến hết thảy đều được xác nhận!
Hắn là Thánh nhân, là cảnh giới Thánh nhân không thể nghi ngờ!
Hi vọng cuộc đời tan nát!
Dịch Phong triệt để im lặng, trong lòng đã lạnh như băng.
Nhìn vẻ cô đơn ngây người này, Bạch Phiêu Phiêu cùng Tô Tiệp càng thêm kính nể, nhất là trong mắt Bạch Phiêu Phiêu ngưng tụ ánh sáng, gần như đã hóa thân làm fan cuòng!
Đúng là như vậy.
Tu vi Dịch Phong rất mạnh, lúc trước tiếp đỡ một kiếm của Tô Tiệp, hiện tại đánh bại Cố Khuynh Thành cũng là chuyện đương nhiên, khẳng định không có gì đáng vui vẻ.
Đúng như Tô Tiệp lời nói, truy cầu của Dịch Phong đã sớm vượt ra khỏi thế tục.
Hắn thật đặc biệt...
Nhìn thấy Dịch Phong mạnh như thế, mới lạ đến mức khiến người ta hưng phấn, Bạch Phiêu Phiêu thấy nhịp tim càng lúc càng nhanh, cho dù là hắn đang im lặng, nàng cũng cảm thấy cực kì đặc biệt, rất ngầu nhưng lại làm cho nàng nhịn không được muốn thân cận.
Tận đến khi bóng người nơi xa bò lên khỏi hố sâu.
Kinh nghi gào thét không ngừng, thanh âm run rẩy nghe tựa như người điên!
"Chuyện này... Không có khả năng! Không thể nào là sự thật".
Ba người bị bừng tỉnh, thuận theo thanh âm nhìn lại, Cố Khuynh Thành tóc tai rối bời, vẻ mặt ghen ghét nhìn chằm chằm tới bên này!
Mấy luồng ánh mắt giao nhau!
Sắc mặt Cố Khuynh Thành xanh loét, tựa như gặp phải nhục nhã quá lớn, mặt mũi dữ tợn cũng bắt đầu vặn vẹo!
"Khốn kiếp! Khốn kiếp! ! !"
"Sao ngươi có thể là Thánh nhân! Bản thánh thành danh mấy ngàn năm, chưa hề trải qua nhục nhã như thế! Tiện nhân Bạch Phiêu Phiêu này, dám mời đến một Thánh nhân giả heo ăn thịt hổ để chơi đểu bản Thánh!"
"Ta muốn làm tất cả các ngươi táng thân nơi này! Thân nhân của các ngươi! Người hầu của các ngươi! Bất luận kẻ nào liên quan tới các ngươi, tất cả đều phải đền mạng vì sự nhục nhã này của ta! ! !"
Sát ý kinh khủng bắt đầu lan tràn, trán Cố Khuynh Thành đã hiện đầy gân xanh!
Loại sát ý này cực kì dọa người, tuyệt đối không có chút giả vờ, Tô Tiệp cũng lộ ra ánh mắt nghiêm trọng, cũng không phải là kiêng kị thực lực của đối phương, mà là vì đối phương đã quyết không chết không thôi!
Lần này to chuyện rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận