Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1742: Anh hùng chân chính (1)

Dẫn theo Lộc Thư Dao rời đi, đây không phải là muốn hại toàn bộ Đông Hải sao?
Đừng nói là toàn bộ mấy nhân vật lớn ngây ngốc đứng nhìn người ở phía đối diện.
Đến bản thân Lộc Thư Dao, cũng chấn kinh đến cả mặt không thể tưởng tượng nổi, nàng thật sự không ngờ được, bản thân có thể được tiên sinh coi trọng như thế, không tiếc khiến cho nhiều người tức giận cũng phải ra tay giúp đỡ!
Đột nhiên cảnh tượng cứng lại!
Mấy chục nhân vật lớn bao vây bốn phía, nhưng cũng không dám tự tiện hành động.
Cho dù Dịch Phong ở trong sân một mình đơn bóng, chỉ có hai nữ tử làm bạn, không biết tu vi cao thâm thế nào, nhưng đã khiến cho bốn phía yên lặng!
Cuối cùng.
Sắc mặt đảo chủ Sư Thiên Xuyên trầm xuống, híp mắt cười đi lên phía trước một bước.
“Dịch tiên sinh.”
“Lão phu khuyên ngươi, đừng có khư khư cố chấp!”
Theo giọng nói âm trầm vang vọng, khí thế cả người của đảo chủ tóc trắng tăng vọt, cho dù còn chưa có hành động gì, nhưng đã như mãnh hổ thức tỉnh khiến bốn phía kinh hãi, đến bốn đại thị nữ ở sau lưng cũng cảm thấy áp lực gia tăng mãnh liệt, liên tiếp lùi lại.
Đảo chủ, muốn đích thân ra tay!
Thần sắc của mấy nhân vật đứng đầu ở đây căng cứng, đến hít thở cũng trở nên cẩn thận từng li từng tí!
Trong mắt hiện lên đủ loại kiêng kỵ, có áp lực nghiêm trọng, cũng có mượn cơ hội tìm hiểu dị sắc tu vi của đảo chủ, mấy nhân vật đứng đầu ở bốn phía cũng bắt đầu lùi lại.
Đại chiến hết sức căng thẳng!
Nhưng loại tư thế này, đã không thể nào khiến cho Dịch Phong có chút mong chờ.
Hắn chỉ muốn đánh với người cá một trận, đâu có thời gian rảnh rỗi để ý đến người khác, đám tạp mao này còn quấy rối, có loại đừng có chỉ nói ở trên miệng, giỏi thì đến đây!
Nói lời đe dọa đúng không?
Ai mà không biết!
Dịch Phong cũng bước lên trước một bước, trong mắt tràn ngập thần sắc hung ác!
“Nếu như ngươi muốn chiến, vậy thì đến thử xem!”
Oanh!
Giọng nói âm trầm vang lên, khí tràng đáng sợ khuếch tán bốn phía, uy thế như sóng biển, trong nháy mắt bao phủ khắp nơi, Sư Thiên Xuyên chỉ cảm thấy cả người giống như bị biển lớn cắn nuốt, trong đầu vang lên ong ong!
Loại cảm giác áp bách đáng sợ này, lập tức gợi lên hồi ức khủng bố của hắn!
So với giao tộc Thiên Long, dường như người này cũng không kém bao nhiêu!
Vị tiên sinh này, rốt cuộc là thần thánh phương nào!?
Sư Thiên Xuyên bị chấn động đến đầu óc trống rỗng, đứng thẳng bất động tại chỗ không dám có hành động gì, các nhân vật lớn và thánh nữ ở xung quanh, chỉ là cảm nhận được dư chấn của uy áp, cũng đã kinh hãi đến sau lưng mồ hôi lạnh chảy ròng ròn!
Chỉ mấy giây!
Các nhân vật lớn của đảo đen bao vây bốn phía, nhưng lại đứng thẳng bất động như lâu la, hoàn toàn bị chấn động đến ngây ngốc tại chỗ!
Đứng ở nơi xa nhìn thấy tất cả những điều này.
Anh kiệt trong đảo nghe tiếng mà đến, tất cả đều bị động tĩnh làm cho biến sắc!
Một người chấn nhiếp toàn bộ quần hùng trong đảo, đây là tu vi đáng sợ như thế nào, nhìn về phía thân ảnh đứng yên ở phía xa kia, đột nhiên đất trời yên tĩnh đến lạ thường, chỉ có chấn động lớn lao tràn ngập xung quanh!
Đến thánh nữ Lục Thải Vi, át chủ bài đáng sợ, cũng ngay người đứng ở một bên hai mắt nhìn chằm chằm!
Tất cả mọi người vô cùng kinh hãi, không có người nào dám lên tiếng!
Hơn mười nhân vật lớn của đảo đen, đều bị khí thế của Dịch Phong trấn trụ, bọn họ hoàn toàn không ngờ được, vị Dịch tiên sinh này, thế mà còn đáng sợ hơn so với lời đồn!
Cho dù vị này sắp sửa gây ra họa lớn, bọn họ cũng không dám lên tiếng khuyên giải.
Tất cả mọi người, đều đã bị bao phủ ở trong chấn động to lớn.
Hai nữ tử ở sau lưng Dịch Phong, càng là chấn kinh đến cảm xúc lên xuống, nhớ kỹ cảnh tượng Dịch tiên sinh dùng khí khái vô địch, một câu bá khí chấn động tất cả mọi người ở sâu trong lòng!
Nhìn tất cả mọi người yên lặng.
Dịch Phong không có chút nào bất ngờ.
Những người này vẫn luôn đối với người cá cung kính như thần linh, bị bắt nạt cũng không dám phản kháng, là điển hình của kiểu hiếp yếu sợ mạnh, thật sự gặp được cọng rơm cứng nhất định sẽ sợ hãi.
Dịch Phong không thèm để ý đến bọn họ.
Nhưng mấy chục người vây quanh bốn phía, ngược lại những người có mặt ở đây thành người chứng kiến, nếu như lúc này đụng vào Lộc Thư Dao, nhất định có thể truyền đến trong tay hoàng tử người cá!
Dưới ánh nhìn chằm chằm của mọi người khiêu khích người cá, nhất định hiệu quả sẽ tăng lớn!
Đây đúng thật là kế hoạch hoàn mỹ.
Dịch Phong không nhịn được tán thưởng bản thân, lập tức lại lần nữa túm lấy tay Lộc Thư Dao.
Lộc Thư Dao cả mặt khó tin, chấn động và ngượng ngùng xen lẫn trong mắt.
Nàng từng là thần nữ cao cao tại thượng của Vạn Bảo Lâu, người hâm mộ chỗ nào cũng có, tuyệt đối không có người nào có thể thân cận thân thiết, bây giờ biến thành cái gọi là thiên nữ, lại không có người nào dám thân thiết như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận