Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1091: Sao lại yên tĩnh thế này?

Vậy nên đối với nhân loại mà nói, chỉ e rằng đây chính là ưu điểm duy nhất khi màn sương đen tồn tại.
Cho nên ma vật biến mất, liên quan đến lợi ích của tất cả các tông môn.
Mà ngoài nguyên nhân này ra, ma vật bỗng nhiên giảm mạnh, cũng làm bọn hắn cảnh giác nhiều hơn, không lẽ đám ma vật đang làm chuyện đại sự gì sao.
Tuy là những ma vật cấp thấp hơn không có nhiều linh trí lắm, nhưng quan hệ đánh đấm nhiều năm của bọn hắn với ma vật như vậy, cũng hiểu rõ, phía sau những ma vật này đều có những ma vật mạnh mẽ hơn thống trị.
"Khoảng thời gian trước ta phái đám đệ tử tông môn của ta tiến hành điều tra, không thu hoạch được gì" Một gã tông chủ Kiếp Môn Tông không nhịn được nói.
"Không sai. Đệ tử thân truyền của ta đích thân xuống núi một chuyến, đừng nói đến điều tra cho rõ, ngay cả ma vật cũng không thấy được một con, thì tra như thế nào?" Một ga tông chủ khác cũng không nhịn được truyền âm.
"Đúng. Ta cũng phái người trong môn đi, nhưng tạm thời không thu được tin tức gì" Lúc này, Tô Ngư Nhi ngồi ở vị trí tông môn trưởng lão cũng truyền âm nói.
Quả nhiên.
Sau khi ma vật biến mất, mỗi tông môn đều phái người xuống núi điều tra, nhưng tất cả đều không thu hoạch được gì.
"Chuyện này nhất định phải tra cho rõ ràng" Phía trên, là tông chủ Thiên Bích Tông chủ trì hội nghị lần này, Trần Minh Đường không nhịn được nói.
"Cho nên ta có sáng kiến, mỗi chúng ta đưa ra hai trưởng lão Đại Kiếp Môn, tạo thành một tiểu đội ngồi linh thuyền đi vào trong màn sương đen để điều tra, nhất định phải điều tra cho rõ ràng rốt cuộc chuyện ma vật biến mất là sao!"
"Chúng ta không ý kiến gì".
"Đồng ý".
"Có thể".
Nhất thời, những người của các đại tông môn đều ồn ào bày tỏ thái độ, đều tán thành việc này.
Phản ứng của các đại tông môn xem như đều mạnh mẽ như sấm rền gió cuốn.
Sau khi hội nghị kết thúc, một chiếc linh thuyền cực lớn xuất phát từ bầu trời Thiên Bích Tông, bay thẳng đến vị trí Ám Ảnh Đảo.
Linh thuyền nhanh như chớp.
Nhanh đến mức cao thủ Kiếp Cảnh tầng thứ nhất không thể bắt được tung tích, Kiếp Cảnh tầng thứ hai cũng chỉ có thể thấy được hình bóng mờ nhạt lướt qua trước mặt.
Không lâu sau đó.
Linh thuyền đã đến ranh giới Tụ Ma Bình Nguyên và màn sương đen.
Sau thời gian chờ đợi ngắn ngủi, liền đâm đầu xông thẳng vào bên trong màn sương.
Sau khi vào màn sương, tốc độ linh thuyền rơi chậm lại, trong bóng tối mờ mịt mênh mang ở đây, bọn hắn hoàn toàn không dám chạy nhanh.
Sau đó bỗng nổ vang một trận, phía trước linh thuyền bắn một lỗ lớn, một đạo xung kích cường đại bắn ra.
Làn xung kích lao ra, ngay lập tức phía trước linh thuyền xuất hiện quang minh sáng ngời.
Nhưng ánh sáng này chỉ xuất hiện một chút.
Mà bọn hắn cũng chỉ có thể dùng cách này, để xua tan màn sương đen trong phút chốc.
"Sao lại yên tĩnh thế này?"
"Dù đang ở trong màn sương, cũng không thấy được một con ma vật nào?"
"Đúng vậy!"
"Quá bất thường!"
"Trong đống sương dày này không gặp được một con ma vật nào, đây đúng là chuyện từ trước đến giờ chưa từng xảy ra."
Rất nhiều trưởng lão đưa mắt ngơ ngác nhìn nhau, đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Đáy lòng.
Cũng nổi lên một tia lo lắng.
Thường thì những nơi không biết xảy ra những gì mới làm người ta cảm thấy đáng sợ nhất.
"Vậy nên tiếp theo phải làm gì bây giờ?"
Một gã trưởng lão không nhịn được hỏi.
"Tiếp tục đi về phía trước xem thế nào chứ sao!"
Trưởng lão Thiên Bích Tông nói: "Dù sao vẫn nên biết rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."
Mọi người đều gật đầu.
Linh thuyền vẫn tiếp tục ổn định tốc độ tiến vào màn sương đen.
Nhưng mà.
Đã đi vào rất sâu, vẫn không nhìn thấy một con ma vật nào như trước.
Thoáng một cái, mọi người hoàn toàn mất bình tĩnh.
Nếu chỉ một vài nơi không nhìn thấy ma vật, cái này còn có thể coi như ngẫu nhiên, nhưng nếu cả một khu vực rộng lớn cũng không tìm được con nào, vậy có nghĩa là nhất định đã xảy ra vấn đề gì rồi.
"Nhìn chỗ kia đi".
Đúng lúc này, một những trưởng lão lớn tiếng hô lên, mắt trừng to kêu lên như thể vừa thấy được thứ gì đó cực kỳ khó tin.
Nghe vậy.
Mọi người đều nhìn về phía hắn nói.
Vừa nhìn lên, toàn bộ đám người trên linh thuyền đều choáng tại chỗ.
Bởi vì bọn họ nhìn thấy, một toà núi nhỏ xuất hiện trước mặt.
Mà không ngờ ngọn núi nhỏ này lại là thi thể của ma vật chất thành đống.
"Nhanh".
"Đến gần xem thử một chút".
Một tên trưởng lão hô lớn.
Linh thuyền từ từ đến gần, đi đến ngọn núi nhỏ phía trước. Lúc này, bọn hắn càng chắc chắn, đúng thật là xác của ma vật chất thành ngọn núi nhỏ.
"Có bao nhiêu thi thể trong đống này?"
Một tên trưởng lão không thể tin được hỏi.
Mọi người lắc đầu, không ai có thể trả lời hắn.
"Sao mà bọn chúng chết chỗ này nhiều đến vậy?" Lại một tên trưởng lão đưa ra nghi vấn.
"Các ngươi nhìn xem, đống thi thể ma vật kia, hầu như đều cắt thành hai nửa, không giống như bị một kiếm chém chết" Một tên trưởng lão khác nói.
Mọi người đứng trên linh thuyền nhìn xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận