Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2372: Thử nghiệm to gan (1)

Tuy hắn không tình nguyện nhìn thấy huynh đệ biến thành tôi tớ của bản thân mình.
Nhưng vì để cho các huynh đệ có khả năng được cứu mạng, có thể đi vào bên trong không gian của mình để sống sót, không bị bài xích, cũng chỉ có thể làm như vậy!
“Được, đầu tiên giữ mạng rồi mới suy nghĩ thêm cái khác, đầu tiên ba người mở phong ấn xung quanh người ta trước.”
Ba huynh đệ lập tức loại bỏ phong ấn, Dịch Phong đưa tay, giúp người áo đen gia cố vòng bảo vệ của trận pháp.
Người áo đen lập tức được làm dịu đi mấy phần.
Con cóc lộ vẻ mặt lo lắng.
Nó liếc nhìn người áo đen, lo lắng nói: “Vốn dĩ ta và con ốc sên là yêu thú, có thể ký kết khế ước chủ tớ với lão đại.”
“Nhưng lão nhị đường đường chính chính là loài người, giữa người và người cũng không thể ký kết loại khế ước này.”
“Cho dù Nhân tộc là nhân chủ, cũng chỉ là nhận chủ ở trên miệng, căn bản không tính là khế ước linh hồn, lão nhị nên làm sao mới tốt đây?!”
Dịch Phong và con ốc sên nghe vậy, hai người lần lượt nhíu chặt lông mày.
“Đúng vậy, lão nhị nên xử lý làm sao đây?” Dịch Phong nhìn về phía người áo đen, trong mắt lộ vẻ ưu sầu.
Nhưng người áo đen lại giống như không có chuyện gì vậy, phảng phất như mọi người đang thảo luận cũng không phải sống chết của bản thân hắn, mà là đang nói đến người khác.
“Nếu như hai người con cóc và con ốc sên đều có thể ký kết khế ước, đương nhiên tự ta sẽ có biện pháp ký kết khế ước, các ngươi không cần lo lắng!” Người áo đen cười nhạt nói.
Ba người huynh đệ nhìn đến, người áo đen đây là dự định vò đã mẻ cũng không sợ vỡ.
Bọn họ căn bản không tin Nhân tộc và Nhân tộc có thể ký kết khế ước, đây là chuyện căn bản không thể nào.
Quy tắc của thế giới này, cũng không có việc nói đến giữa Nhân tộc có thể ký kết khế ước chủ tớ.
Bọn họ cũng chưa từng nghe nói đến có trận pháp hoặc là bí thật gì, có thể thực lực hiện loại chuyện.
Người áo đen nhìn ra vẻ sầu lo của mọi người, nụ cười nhàn nhạt trên mặt hắn biến mấy, thay vào đó là vô cùng trịnh trọng.
Người áo đen trịnh trọng mà trầm thấp nói: “Các ngươi tin tưởng ta, làm huynh đệ lâu như vậy, ta đã từng lừa các ngươi chưa? Tùy cơ ứng biến, đợi sau khi mọi người an toàn, ta sẽ cặn kẽ giải thích nguyên do trong đó cho các ngươi.”
“Ốc sên, cóc, hai người nhanh chóng ký kết khế ước với lão đại, đừng có tiếp tục kéo dài nữa, chúng ta không chống đỡ được bao lâu nữa!”
Ba huynh đệ cùng nhau nhìn về phía người áo đen.
Đúng là như thế, lão nhị nhìn có vẻ không đáng tin, nhung hoàn toàn đúng là chưa từng lừa bọn họ.
Nhưng trước mắt tình huống đặc biệt, rất có thể lão nhị là vì để cho bọn họ được cứu mạng, mới nói ra loại lời nói dối thiện ý này.
Nhìn thấy lão nhị đang khổ cực chống đỡ trận pháp phòng hộ, con cóc và con ốc sên chỉ hy vọng đúng thật như lão nhị nói, hắn tự có biện pháp của mình.
Chưa từng gặp cũng không đại biểu nó không tồn tại, bây giờ cũng chỉ có thể nhanh chóng tranh chủ thời gian ký kết khế ước với Dịch Phong.
“Lão nhị, ta tin ngươi một lần, nếu như ngươi muốn gạt ta, mẹ nó ta nhất định sẽ đi tiểu lên phần mộ của ngươi!”
“Không sai, ta sẽ vừa uống vừa nôn lên phần mộ của ngươi…”
“Hai người các ngươi đừng nói nhảm nữa, giống như đàn bà vậy, nhanh lên một chút!” Người áo đen thúc giục nói.
Con cóc và con ốc sên cũng không nhiều lời nữa.
Chỉ thấy mỗi người bọn họ lấy ra một giọt tinh huyết, bay về phía Dịch Phong.
Đúng vào thời điểm giọt tinh huyết bay đến gần Dịch Phong.
Hai giọt tinh huyết này ở trên không trung biến thành một quyển sách dài khoảng một thước.
Xung quanh quyển sách lóe lên ánh sáng màu vàng nhàn nhạt.
Đạo tia sáng này và khí tức của quyển sách kia, khiến quyển sách lộ ra vô cùng thần thánh.
“Lão đại, đưa máu tươi của huynh vào thì coi như đã ký kết thỏa thuận chủ tớ với chúng ta!” Con cóc nói.
Dịch Phong gật đầu, trực tiếp lấy ra hai giọt tinh huyết, đưa hai giọt máu vào trong quyển sách.
“Xoẹt xoẹt xoẹt.”
Khi giọt tinh huyết của Dịch Phong khắc ở trên quyển sách, quyển sách phát ra âm thanh thiếu đốt, hơi rung động.
Con cóc và con ốc sên cùng lúc che đầu.
Trong nháy mắt, bọn họ chỉ cảm thấy trên đầu mình truyền đến đau nhức kịch liệt tê dại cả người.
Trong đó phảng phất giống như là bị gieo cấm chế nào đó không cách nào chống lại, khiến cho bọn họ vô cùng tôn sùng kính sợ đối với Dịch Phong.
Một khắc sau.
Hai quyển sách biến thành ánh sáng vào, đâm thẳng vào mi tâm của Dịch Phong, đi vào trong đầu hắn.
Mà cỗ sức mạnh này hóa thành hai đạo ánh sáng một xanh một nâu.
Dịch Phong từ trong hai đạo ánh sáng này, nhìn ra tin tức thực lực của con cóc và con ốc sên.
Trong đó cũng bao gồm tu vi trước mắt của bọn họ, công pháp bọn họ tinh thông, các loại bí thuật…
Bạn cần đăng nhập để bình luận