Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1481: Chỉ thu hoạch được một chút (1)

Dịch Phong đã có quyết định, trong mắt nhiều thêm mấy phần nghiêm túc.
"Tên cẩu tặc đầu trọc kia thật sự rất vô sỉ, muội tử tám phần là không bằng được đối phương".
"Xem ra ta phải thu dọn những thi thể này về, tuy nhỏ một chút, nhưng bằng này có lẽ cũng có tác dụng, tuyệt đối không thể để cho cẩu cường đạo đó thắng được muội tử!"
Nói là làm, Dịch Phong lập tức hành động.
Tiểu quái rất dễ thu dọn, dường như không mất bao nhiêu công sức, giống như nhặt cải trắng vậy, thu dọn rất thoải mái lại sạch sẽ, đến chân cụt tay đứt cũng không buông tha.
Cất kỹ chiến lợi phẩm, Dịch Phong đang định tiếp tục lên đường.
Một trận âm thanh quen thuộc vang lên, linh hoạt kỳ ảo lại ôn nhủ, giống như từ một nơi rất xa truyền đến.
"Các vị, sắp đến đêm rồi, xin hãy trở lại nơi lúc trước chúng ta tách ra hội hợp!"
Dịch Phong nghe đến trong mắt sững sờ.
Hắn còn chưa đi bao xa, vậy mà một ngày đã sắp hết rồi.
Trong tay chỉ có một chút quái nhỏ, kinh nghiệm cũng không tăng thêm được bao nhiêu, đúng là xuất sư bất lợi, thật sự có chút không cam tâm.
Nhưng muội tử đã truyền âm, hắn cũng không thể làm gì khác.
Ghi tạc món nợ này lên người lão đầu trọc, hắn chỉ có thể đi theo đường cũ trở về trước.
Con đường trước đồi núi màu máu.
Chung Ly Mộng và tất cả mọi người đã bình an trở về, chỉ còn thiếu duy nhất Dịch Phong.
Khi đang lo lắng tìm xung quanh, Dịch Phong từ trong thâm cốc đi ra.
Chung Ly Mộng thở phào một hơi, đưa tay về phía Dịch Phong ra hiệu ngồi xuống nghỉ ngơi trước.
Sau đó chở đợi nhìn về phía mọi người.
"Mọi người đều bình an trở lại, đầu tiên kiểm tra một chút thu hoạch!"
Nàng vừa nói xong, một vị sư đệ trẻ tuổi mỉm cười hành lễ.
Nhẫn đựng vật hiện lên ánh sáng, hơn mười thi thể lớn nằm trên mặt băng!
Trong nháy mắt, kinh hỉ tán thưởng không ngừng.
"Phong sư đệ xuất thủ bất phàm, mới bao lâu, mà đã bắt giết được mười ba ma vật!"
"Xem ra, tu vi của Phong sư đệ nhất định tiến rất xa, thật đáng mừng!"
"Bây giờ nhìn lại, kế sách của Chung Ly sư tỷ quả nhiên hữu dụng!"
"Có diệu kế của Chung Ly sư tỷ, còn có dạng tài tuấn như Phong sư đệ, chúng ta không hẳn là không có phần thắng!"
"Đâu có đâu có, đều là Chung Ly sư tỷ thần cơ diệu toán, ta sao dám tham công, các vị sư huynh quá khen rồi."
Mấy đồng môn liên tiếp tán thưởng, tiện thể cũng tán thưởng trí thông minh của Chung Ly Mộng.
Bầu không khí đã từng áp lực trầm thấp, dần dần trở nên thoải mái hơn.
Dịch Phong cũng đứng dậy xem, nhìn thấy bên trên có hơn mười thi thể ma vật to lớn.
Thi thể kia cao chừng hơn trượng, răng nhọn móng sắc khuôn mặt đáng sợ, nhìn trông cực kỳ đáng sợ, so với tiểu quái hắn thu thập rõ ràng lợi hại hơn rất nhiều.
Liếc mắt nhìn, Dịch Phong cũng hành lễ khách sáo khen người trẻ tuổi đúng là phải nhìn với con mắt khác.
Ngay sau đó, những người còn lại cũng lần lượt lấy ra thu hoạch của mình.
Đủ loại thui thể ma vật, đều được bày ra ở trên mặt băng, đều là hình thể to lớn, còn có khô lâu màu trắng bạc kinh người.
Tiếng thán phục hết đợt này đến đợt khác, lão giả cũng vung nhẹ tay áo đạo bào.
Gần ba mươi thi thể ma vật to lớn xuất hiện, khiến bầu không khí đạt đến độ cao mới!
Một mảnh vui vẻ, các khuôn mặt trong tiểu đội tràn đầy vẻ chờ mong và kinh hỉ.
Tất cả ánh mắt, đều nhìn về phía Chung Ly Mộng.
Vẻ mặt Chung Ly Mộng bình thản, tự tin mỉm cười kiến người khác thấy cảnh đẹp ý vui.
Ngón tay ngọc điểm một cái vào trong hư không, nhẫn đựng vật lập lòe ánh sáng.
Một mảnh màu vàng nổ tung trên mặt băng trước mắt, đợi đến khi ánh sáng tản đi, hơn ba mươi thi thể ma vật xuất hiện, trực tiếp khiến bầu không khí bùng nổi "Trời ạ!"
"Ba mươi bốn ma vật, so với Tổng lão cũng không kém hơn bao nhiêu!
"Không chỉ như thế! Mặt của con quái kia, hình như là tộc mạnh mẽ của Ma tộc, thực lực rất mạnh, giá trị cũng rất cao, có thể so với mười ma vật bình thường!"
"Chung Ly sư tỷ xuất thủ, quả nhiên không phải bình thường!"
"Ai nói không phải chứ, so với Chung Ly sư tỷ, chênh lệch của chúng ta còn rất xa!"
Một trận kích động tán thưởng, tất cả mọi người đều ngập tràn hưng phấn.
Các sư huynh đệ sùng kính lên tiếng, lão giả cũng mỉm cười vuốt râu.
Đã từng áp lực và không cam lòng, sau lần mạo nguy hiểm hành động này, biến thành kinh hỉ to lớn, trong mắt tất cả mọi người đều đã có mấy phần lòng tin!
Trong thanh mâu của Chung Ly Mộng hiện lên ánh sáng hi vọng, mỉm cười cổ vũ các sư huynh đệ "Các vị khách khí rồi, ta chỉ là khí vận tốt hơn một chút mà thôi, chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, lần này tranh giành thân truyền, nhất định còn có hi vọng!"
Tất cả mọi người phấn chấn tinh thần, không ngừng gật đầu lên tiếng đồng ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận