Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2040: Giao dịch (2)

Lập tức có không ít người nhìn đến nhíu mày vò đầu, cả mặt là dáng vẻ khó hiểu hoài nghi nhân sinh!
Đây rốt cuộc là ai vậy?
Nhìn dáng vẻ lười nhác, thế mà còn được tếp đãi long trọng như thế, đúng thật là không thể tưởng tượng được!
Không đợi đủ loại ánh mắt nhìn nhiều thêm một lúc.
Dưới sự nghênh đón của một đám đại lão, một hàng dài người đã đi thẳng vào trong phòng họp, cửa ra vào được canh giữ nghiêm ngặt, trận thế không phải tầm thường, lại dẫn đến một trận kinh nghi nữa, không còn có người nào tiếp tục ngông cuồng nghị luận thêm một câu một chữ nào.
Người thanh niên đi dép lê hôm nay mọi người nhìn thấy, được tất cả mọi người khắc sâu ấn tượng trong lòng.
Mọi loại suy đoán không ngừng ấp ủ, bầu không khí làm việc của tổng bộ cũng trở nên vô cùng vi diệu.
So với mọi người ở bên ngoài không biết chuyện gì mà căng thẳng.
Trong phòng họp đóng chặt cửa chính, lại là một bầu không khí thân thiết vui tươi.
Trên bàn bày đầy trái cây trân quý, đương nhiên cũng không thể thiếu được trà thơm cực phẩm, nhiều nhân vật cao tầng cười thân thiết hàn huyên, nói chuyện giống như người nhà vậy, thỉnh thoảng còn vang lên từng trận tiếng cười.
“Ngô tiên sinh có thể đích thân giá lâm Bộ Săn Ma chúng ta, đúng thật là khiến chúng ta vô cùng vinh hạnh.”
“Đã sớm nghe nói, tiên sinh có dị dăng phi phàm, hôm nay nhìn thấy, quả nhiên không phải tầm thường.”
“Đây mới gọi là kỳ nhân dị sĩ!”
“Đúng đúng đúng, chúng ta so sánh với tiên sinh, đúng thật là vô cùng dung tục.”
“Ha ha…”
Đối mặt với đủ loại lời nói khách sáo, Ngô Đào chỉ cười nhạt một tiếng, cho tới bây giờ địa vị của những người này tuy trong mắt hắn vẫn như trước không đáng giá nhắc đến, nhưng cũng được coi như là kinh nghiệm phong phú, bản lĩnh thuận miệng ứng phó với người khác, đương nhiên không thể chê vào đâu được, cũng không cần để ý quá nhiều.
Sau khi nghe mấy câu, hắn đã đi thẳng vào vấn đề với lão giả ngồi ở chủ vị.
“Không cần khách khí.”
“Mục đích ta đến nơi này, có lẽ các ngươi hiểu rõ, rốt cuộc Hàm tỷ đang ở đâu? Các ngươi có cách nào để liên hệ với nàng không?”
Tiếng nói nhẹ nhàng vừa dứt, tất cả mọi người yên tĩnh.
Tuy ý cười của mọi người không giảm, nhưng không có người nào dám tự tiện lên tiếng nữa, dường như không ngờ được Ngô Đào sẽ trực tiếp như vậy, chỉ có thể đưa ánh mắt nhìn về phía chủ vị.
Lão giả kia vẫn chưa thể hiện ra thần sắc dị thường, dừng một chút tiếp tục cười lên tiếng nói.
“Ngô tiên sinh.”
“Thật không dám giấu, ở thành phố sâu trong thảo nguyên phương bắc, gần đây xuất hiện một cấm khu, có một lượng lớn mị linh cao cấp chiếm cứ nơi đó, tạo thành uy hiếp cực lớn đối với chúng ta, đã đến tình trạng tuyệt đối nguy cấp đối với dân chúng trong tương lai, chuyện này thật sự có chút khó giải quyết.”
Lời nói nghe có vẻ hỏi một đằng, trả lời một nẻo, nhưng lại là vô cùng thâm ý.
Ngô Đào khẽ gật đầu.
“Ừm.”
Ngô Đào nhìn thì có vẻ lười nhác nằm trên ghế dài, nhưng trong bóng tối lại lóe lên ánh sáng, ý niệm cũng đang chấn động.
Người ở trong phòng họp bí mật, nhưng khống chế thế giới bên ngoài vẫn như trước dễ như trở bàn tay, tiếng nói vừa dứt, mười đạo phân thân đã đồng thời xuất hiện ở trên thảo nguyên mênh mông.
Chớp mắt đã là máu thịt bay đầy trời!
Trong phòng họp, vẫn là dáng vẻ bình thản như ban đầu, thậm chí còn bắt đầu yên tĩnh đến có chút thần kỳ.
Nhìn thấy Ngô Đào chỉ lờ mờ nhìn tất cả, có không ít người đáy mắt đã trầm xuống, yên lặng nhìn về phía đối diện có chút khó hiểu, cũng không biết là người này nghe không hiểu thâm ý trong lời nói, hay là giả bộ không hiểu, tại sao lại thuận miệng trả lời rồi không nói tiếp?
Đợi một lúc sau, vẫn không có động tĩnh gì.
Cuối cùng.
Lão giả đứng đầu không ngồi yên được nữa, ho nhẹ một tiếng trực tiếp lên tiếng.
“Khụ…”
“Ngô tiên sinh, nếu như ngài có thể giúp chúng ta điều rõ cấm khu ở phương bắc, chúng ta sẽ dẫn ngươi đi tìm vị Hàm tỷ kia, công bằng công chính như nhu cầu của các bên.”
Tiếng nói vừa dứt, tất cả mọi người cùng nhau nhìn chăm chú.
Trong ánh mắt giống như lóe lên vẻ chờ mong, cũng có xen lẫn ánh sáng phức tạp, giống như là đang chờ đợi phản ứng của Ngô Đào, mượn điều này để phán đoán phân lượng và khí phách của cường giả thần bí kia.
Ai ngờ được.
Ngô Đào vẫn uể oải như trước lên tiếng, ngữ khí không có một chút biến hóa nào.
“Được, dẫn ta đi gặp Hàm tỷ đi.”
Tiếng nói vừa dứt, rõ ràng sắc mặt của mọi người âm trầm đi mấy phần.
Lão giả đứng đầu cũng ngồi dậy, mở to đôi mắt nhìn đến, đột nhiên trở nên có chút cường thế, giống như đang kiên trì ranh giới cuối cùng.
“Ngô tiên sinh, có lẽ ngài vẫn còn chưa nghe rõ, đây là một bàn giao dịch, trừ phi ngươi thật sự giải quyết được khó khăn của phương bắc, chúng ta mới thực hiện lời hứa, không cần biết cần bao nhiêu thời gian, chỉ cần một ngày không đạt được điều kiện, chúng ta mới có thể dẫn ngài đi tìm người.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận