Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 973: Nhà dột còn gặp mưa rào (1)

Một tàn ảnh xẹt qua giữa không trung.
Sau đó nhìn thấy.
Vút một tiếng kia, đáp xuống trong một con hẻm cách đó không xa.
Một lúc sau đã ngồi vào tửu quán, ăn thịt bò nhấm rượu.
Mà nhóm người Trần Tiên Huyền lúc này, như tượng điêu khắc cứng ngắc, ngơ ngác đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Nhất là trên gương mặt Trần Tiên Huyền, cảm thấy đau rát.
Rất lâu rất lâu sau mới hít một hơi, nhếch miệng nói: "Ấu Vi à, là vi sư qua loa, vị kia quả thật như con nói chớp mắt vượt trăm vạn dặm".
"Sư tôn, thật à..."
Bên kia ngọc giản, Lâm Ấu Vi không dám tin hỏi.
"Thật đấy, bây giờ hắn đang ngồi uống rượu cách chúng ta không xa" Trần Tiên Huyền nhếch môi, bất đắc dĩ thở dài: "Xem ra khi trước là sư tôn mắt chó nhìn người thấp rồi!"
Nghe vậy.
Lâm Ấu Vi hít khí lạnh.
Khi trước nàng ta cũng chỉ to gan suy đoán thôi, còn về sự thật đúng là như vậy, thực ra nàng ta cũng không tin.
Nhưng hoàn toàn không ngờ thật sự bị nàng ta nói trúng.
"Vậy sư tôn, bây giờ nên làm gì?" Lâm Ấu Vi không nhịn được hỏi.
"Cứ như kế hoạch khi trước, nhanh chóng điều tra rõ ràng thân phận của người này" Trần Tiên Huyền trịnh trọng nói: "Chỉ khi biết được thân phận của hắn, mới có thể biết tiếp theo nên ứng phó với cao thủ siêu cấp đột nhiên xuất hiện này như thế nào."
"Còn về các con, cứ tiếp tục chấp hành nhiệm vụ đi!"
Trần Tiên Huyền dặn dò xong, cũng không dám tiếp tục quan sát Dịch Phong nữa, đưa mọi người vội vàng trở về thành Trận Thiên.
Trung tâm thanh Trận Thiên.
Nhóm Trần Tiên Huyền mở hội nghị khẩn cấp.
Hội nghị có vài việc quan trọng.
Vị đại nhân vật đột nhiên xuất hiện này rốt cuộc là ai?
Liệu hắn có phải người của Trận Giới hay không?
Nếu không phải người của Trận Giới, vậy hắn đến Trận Giới làm gì, là địch hay bạn đối với Trận Giới bọn hắn?
Nếu là kẻ địch thì nên làm sao, bọn hắn phải ứng phó thế nào?
Nếu không phải kẻ địch, nên tiếp xúc bày tỏ thiện ý hay cứ mặc kệ?
Mỗi một điểm, nhóm người Trần Tiên Huyền đều thảo luận nghiêm túc trong hội nghị.
Chớp mắt vượt trăm vạn dặm, đại diện cho điều gì?
Đại diện cho việc đây rất có thể là cao thủ siêu cấp Chân Tiên nhị thập trọng.
Còn về cụ thể bao nhiêu trọng bọn hắn vẫn chưa biết được, chỉ có thể căn cứ vào một vài tài liệu linh tinh và so sánh với bản thân mình, suy đoán đại khái vậy thôi.
Tóm lại là một ngọn núi đè trên đỉnh đầu của bọn hắn.
"Kế hoạch hiện nay, chỉ có thể án binh bất động làm rõ thân phận của người này trước." Trần Tiên Huyền hơi suy tư, bèn nói:
"Chỉ khi biết được thân phận của hắn, mới có thể biết bước kế tiếp cụ thể nên ứng phó thế nào."
"Trần trưởng lão nói đúng".
Những người còn lại sôi nổi gật đầu đáp.
"Nhưng mà vẫn còn chút chuyện phải chú ý, nếu có ai đó bất cẩn liên lụy đến nhà mình là chuyện nhỏ, nếu liên lụy đến cả Trận Giới vậy sẽ rất khủng khiếp!"
Nói rồi Trần Tiên Huyền dời tầm mắt nhìn về phía những đại nhân vật cùng thành chủ của thành Trận Thiên.
Vừa phát giác ánh mắt Trần Tiên Huyền, nhóm thành chủ lập tức hiểu ý.
"Xin Trần trưởng lão yên tâm, chúng ta sẽ trở về chặt đứt đôi chân của mấy kẻ ăn chơi trác táng nhà mình, đảm bảo sẽ không trêu chọc đến vị kia" Thành chủ đứng lên chắp tay nói.
"Trong khoảng thời gian này, cứ nhốt thẳng mấy tên nhà ta vào đại lao, tuyệt đối sẽ không chạy ra ngoài nửa bước." Một trưởng lão nói.
"Còn về mấy kẻ hậu bối nhà ta, bình thường cũng chỉ lượn lờ hoa lâu không có mấy cái khác." Cuối cùng một trưởng lão chống cằm nói: "Cho nên thông thường mà nói sẽ không đắc tội với vị kia, nhưng để đảm bảo về nhà ta cũng sẽ băm vằm bọn hắn."
"Đủ tàn nhẫn!"
Những người khác liếc mắt về phía ông ta.
"Sự việc liên quan đến Trận Giới, không thể hàm hồ được."
Trưởng lão kia bóp lòng bàn tay.
"Ừm, rất tốt!" Trần Tiên Huyền trịnh trọng gật đầu: "Tóm lại tất cả khả năng dẫn đến tai họa ngầm, phải bóp chết toàn bộ từ trong trứng nước cho ta."
"Cho nên hôm nay cứ như vậy, các ngươi lui hết đi, nhưng cũng đừng nhàn rỗi, điều động tổ chức tình báo đồng thời trở về hỏi thử mấy đồ cổ trong nhà mình hoặc tra tài liệu, thử xem có manh mối nào có thể tìm được thân phận của vị kia không".
"Vâng!"
Mọi người đáp, sau đó mặt đầy tâm sự rời đi.
Mà sau khi mọi người đi khỏi, một thị tùng có tên Vu Hạo bên cạnh Trần Tiên Huyền, lặng lẽ đi đến một con hẻm nào đó.
"Mật tín màu đỏ, nhất định phải truyền nội dung tin tức cho các đại nhân ở Hoang Giới ngay lập tức."
Vu Hạo trịnh trọng căn dặn một tiếng, sau đó lặng lẽ rời đi.
Mà ở Hoang Giới lúc này.
Cũng đang triển khai hội nghị khẩn cấp.
Bọn hắn vừa nhận được tin tức trận dịch chuyển đã bị hủy, còn chưa kịp nghĩ ra đối sách đã bị ném tới một quả bom nặng kí khác.
"Tình báo chính xác sao?"
Một người trong đó không nhịn được hỏi.
"Cực kì chính xác!"
"Sẽ không có sai lầm gì đâu!"
Một người khác trịnh trọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận