Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1682: Xa xỉ (1)

Dường như người người đều cho rằng, Dịch Phong nhất định có chỗ dựa lưng!
Lại cộng thêm trọng lượng của gần trăm con Hóa Đạo Tầm, Dịch Phong uy thế trực tiếp bức đảo chủ, đã áp đảo lên trên Lộ Nhân Cuồng, trở thành bắp đùi khinh khủng nhất ở trên đảo Dương Quang!
Nhìn thấy toàn bộ quá trình, lục trưởng lão của Cuồng Đao Thiên Tông hoàn toàn bị trấn trụ, trong mắt lộ ra dáng vẻ hừng hực, phảng phất như phát hiện ra được cơ duyên lớn bằng trời!
Hắn nhanh chóng lấy ngọc giản truyền tin ra, nói rõ rất cả với đại trưởng lão!
Trong hậu viện hào trạch.
Dịch Phong ngồi xuống đại ỷ trong viện.
Lưng tựa lầu các hoa mỹ, mặt hướng ra hồ cá lịch sử tao nhã, có một cảm giác hài lòng thảnh thơi không nói nên lời.
Nhìn gần trăm con Hóa Đạo Tầm vùng vẫy trong hồ, không khỏi khiến cho lòng người thư thái, áp lực trong đáy mắt hai vị tông chủ, cũng dần dần bị sự vui sướng của thu hoạch thay thế.
Hứa Bách Xuyên chắp tay sau lưng đứng ở bên cạnh hồ cá tặc lưỡi, giống như thổ tài chủ phát tài, La Bằng Phi cũng là một hồi tán thường, không ngừng lên tiếng đánh giá.
Thấy hai tư thế kích động đó, Dịch Phong cười lên tiếng trấn an.
“Hai vị lão ca, ngồi cũng có thể nhìn thấy hồ cá, lần này chúng ta câu cá, có lẽ kiếm lời hơn một chút?”
La Bằng Phi cười đến trên mặt nở hoa.
“Kiếm lời, kiếm lời!”
“Kỹ thuật câu của tiên sinh, đúng thật là kỹ thuật hồ thần!”
Hóa Đạo Tầm trân quý bậc nào.
Có thể câu lên được một con đã là lời lớn.
Chỉ trăm vạn tiên tinh, căn bản không đáng nhắc đến.
Bây giờ thu hoạch được gần trăm con, phần lớn đều là dạng tồn tại cấp bậc ngàn năm, lần này thu hoạch cá này là trước đây chưa từng có, đã không cách nào ước lượng được giá trị.
Hứa Bách Xuyên cũng nhìn đến khuôn mặt đỏ lên.
“Kỹ thuật câu của tiên sinh, đúng thật là chưa từng gặp bao giờ, chúng ta vô cùng khâm phục!”
Xuất phát từ lễ tiết, Dịch Phong dùng chiến thuật khiêm tốn đáp lễ.
“Đâu có đâu có, chuyện câu cá này, có nhiều kiên nhẫn một chút là được, các ngươi cũng có thể.”
Thấy tâm tình Dịch Phong không tệ, La Bằng Phi mới dám lên tiếng thỉnh giáo.
“Tiên sinh nói đùa.”
“Lúc trước chúng ta chuẩn bị rất nhiều, nhưng từ đầu đến cuối không có thu hoạch, ngài vừa ra tay đã chưa từng thất bại, khoảng cách trong đó giống như là trời và đất.”
“Không biết tiên sinh có thể chỉ giáo, làm thế nào để có được kỹ thuật câu cá tinh túy như thế?”
Người ta khách khí như thế, Dịch Phong cũng không tiện che giấu.
“Thật ra nói rất đơn giản, mấu chốt của câu cá vẫn là phải kiên nhẫn.”
Kiên nhẫn?
Hai người nghe đến ngây người, kinh ngạc ngồi yên.
“Chỉ như thế mà thôi?
Dịch Phong gật đầu cười.
“Đúng thế, câu cá chỉ đơn giản như thế, chọn một điểm câu không tệ, có cần câu trong tay, kiên nhẫn chờ đợi là sẽ có thu hoạch.”
“Các ngươi chuẩn bị đúng là rất đầy đủ, nhung quá để ý đến thủ đoạn giúp đỡ, ngược lại không để ý đến bản thân câu cá, nên có chút cái phụ át cái chính, cái gọi là học sinh kém nhưng văn phòng phẩm nhiều, chính là như thế.”
Hai người nghe đến khuôn mặt đỏ bừng, nhất thời nghẹn lời.
Bọn họ vì Hóa Đạo Tầm, biện pháp gì cũng đều nghĩ đến, chỉ là không nghĩ đến nghiên cứu thật tốt kỹ thuật câu cá, đây cũng đúng thật là học sinh kém nhưng văn phòng phẩm lại nhiều…
Nhưng chỉ dựa vào kiên nhẫn, thì thật sự có thể có thu hoạch sao?
Bọn họ tu hành gần vạn năm, mỗi cách trăm năm lại đến thả câu, trước sau cũng thủ mấy chục lần, kiên nhẫn nhất định là có, còn không phải vẫn là nhiều lần không câu được gì sao?
Liếc Hóa Đạo Tầm đầy hồ, hai người bất đắc dĩ cười khổ.
Quả nhiên, giữa người với người không thể vơ đũa cả nắm.
Kiên nhẫn cũng có khoảng cách!
Cũng không biết tâm cảnh của tiên sinh đã đạt đến loại tình trạng nào, mới có thể tùy tiện câu ra được hơn trăm con Hóa Đạo Tầm như thế. Hai chữ kiên nhẫn nghe ra có vẻ rõ ràng dễ hiểu, nhưng làm được thì lại rất khó.
Vừa nghe là biết, vừa học là phế.
Dư vị thâm ý trong lời nói, khiến hai người cảm thấy Dịch Phong sâu không lường được, chân lý sâu xa nhìn thì giống như là đại đạo đơn giản nhất, nhưng tuyệt đối không phải dăm ba câu là có thể lĩnh hội được.
Dịch Phong thấy bầu không khí ngượng ngùng, nên chuyển sang chủ đề khác.
“Hai vị, lần này chúng ta câu cá kiếm được chút lời, đảo chủ các ngươi nhất định sẽ tức giận đi? Tu vi của hắn, thật sự lợi hại như thế?”
Sau khi Dịch Phong nổi danh vì chuyện câu cá, chính là vì gây chuyện, để cho đảo chủ lòng dạ hiểm độc kia tức giận, để dễ thành công tìm chết, đương nhiên tìm hiểu thông tin là việc cực kỳ cần thiết.
La Bằng Phi nghe tiếng bừng tỉnh.
“Tiên sinh, không được sơ suất.”
“Tuy đảo Dương Quang chúng ta là đảo nằm bên ngoài, nhưng cũng coi như là nơi ngọa hổ tàng long, các đời đảo chủ đều có bí pháp truyền thừa, đủ để vượt cấp chiến đấu, cho dù ngài có tu vi ngũ phẩm, cũng khó có phần thắng…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận