Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1776: Giác ngộ (1)

Dựng ngược tiêu chảy!?
Nghe nói như thế, đến Tầm Long Thiên Đế và Giải Đế đều bị chấn động đến hai mắt mở to!
Quá ác…
Bọn họ hoàn toàn không ngờ dược, lão hữu từng là Thiên Đế, là sự tồn tại vô cùng tôn quý ở trong Hải tộc, thật sự liều hết mặt mũi, thế mà lại có thể hung ác đến mức độ này!
Nếu như nói, Bắc Minh Hải Hoàng là kẻ hung hãn.
Lúc này Tầm Long Thiên Đế có thể nói là diệt sói!
Tàn nhẫn thề như thế…
Cho dù là nói dối, người bình thường cũng không thể nào nghi ngờ!
Dù sao.
Dựng ngược tiêu chảy, cũng không phải là điều ai cũng có thể chấp nhận!
Dám nói lời này, nhất định là rất nắm chắc!
Cảnh giới của tu sĩ có mặt ở đây kém xa bọn họ, nhưng ở trong Nhân tộc cũng là sự tồn tại đỉnh cao, đạt đến loại tầng bậc này, đương nhiên biết uy lực của lời thề độc.
Đột nhiên nghe thấy lời nói thề độc hung ác, tất cả mọi người hít vào khí lạnh!
Duy chỉ có Dịch Phong.
Không thấy quá nhiều kinh dị chấn động, ngược lại chân mày hơi nhíu lại, rất có dáng vẻ hoài nghi!
Lúc trước nghe nói đến Bắc Minh Hải Hoàng.
Có người nói là tin đồn.
Lúc này nghe thấy Tầm Long Thiên Đế, lại mẹ nó là lời đồn?
Mới nói một hồi.
Hắn đã trải qua hai lần hụt hẫng rồi, xoay ngược tình thế cũng quá thường xuyên rồi đi!
Ba lão đầu đến từ bên ngoài này, rốt cuộc là đến giúp đỡ, hay mẹ nó là người đánh giả chuyên nghiệp vậy?
Tại sao vẫn luôn không ngừng quấy rối?
Càng nhìn càng là khó chịu, vẻ mặt Dịch Phong âm trầm xuống mấy phần.
Sư Thiên Xuyên thân ở Đông Hải, cũng không biết mất bao nhiêu sức mạnh, mới tìm hiểu ra được một chút nội tình này, ba lão đầu đến từ bên ngoài này, vừa mở miệng đã phủ định toàn bộ, hay là nói còn có chuyện gì khác đang xảy ra.
Người không biết, còn tưởng rằng bọn họ mới là Hải tộc đó!
Đúng là không hợp thói thường!
Dịch Phong cũng không phải kẻ ngốc.
Chuyện tốt liên tiếp bị quấy rồi, hắn càng nghĩ càng thấy chuyện này không đúng lắm.
Đám người này.
Nói không chừng là tay sai của Hải tộc, tương đương với đặc biệt phái hai con quỷ này đến đây, để chuyên nói hươu nói vượn…
Vì, để khiến cho mọi người khinh địch!
Nghĩ đến đây, Dịch Phong lãnh đạm nhìn chăm chú qua đó.
“Tại sao các ngươi lại rõ ràng chuyện của Hải tộc như thế, là từ đâu nghe được?”
Câu hỏi này vừa xuất hiện.
Hoài nghi trong lòng Sư Thiên Xuyên cũng bị kích thích, bất ngờ ngoái nhìn!
“Tiên sinh nói không sai!”
“Hai vị tiền bối, những gì các ngươi nói so với ta biết khác nhau một trời một vực, nhưng vì sao lại nói chắc như đinh đóng cột như vậy chứ?!”
Tiếng vặn hỏi lần lượt vang lên, mọi người ở xung quanh mới bừng tỉnh!
Ngoại trừ những kẻ tầm thường rất hài lòng với hiện tại, đảo đen phần nhiều đều là không hải hạng người hời hợt, tuy nói tu vi không đủ, nhưng lòng dạ và nhãn lực cũng rất không đơn giản, lập tức ý thức được chỗ kỳ lạ của chuyện này.
“Đúng thế! Vì sao bọn họ lại biết được!”
“Hai vị tiền bối, có thể nói tỉ mỉ việc này không?”
“Chắc không phải, quan hệ của các ngươi và giao tộc Thiên Long không cạn đó chứ?”
“Hai vị, nếu như hôm nay không nói rõ ràng, e rằng chúng ta khó mà yên tâm!”
Liên tiếp có bóng người đứng dậy nhìn chăm chú.
Mấy vị nhân vật đứng đầu ở trong bóng tối nháy mắt, cửa điện chậm rãi đóng lại!
Đột nhiên.
Bầu không khí trở nên vô cùng vi diệu, rất có dấu hiệu của việc giương cung bạt kiếm!
Bắc Minh Hải Hoàng còn chưa kịp buông lỏng, tâm thần lại một lần nữa căng cứng, hai vị ngồi yên ở sau lưng, cũng cảm thấy áp lực lớn lao.
Trong lòng của Dịch tiên sinh tồn tại hoài nghi, bọn hắn cũng không bất ngờ.
Dù sao.
Vị này chính là chủ nhân của khô lâu đại nhân, chắc chắn lòng dạ thủ đoạn rất đáng sợ!
Thật sự gặp phải loại cục diện này, ba người vẫn như trước kinh hãi đến lạnh cả tim.
Nhất là Bắc Minh Hải Hoàng.
Hắn một mình đứng thẳng ở hàng đầu, chịu hết tất cả ánh mắt của mọi người, đột nhiên có một loại cảm giác áp lực mục tiêu của công kích, trong tình thế cấp bách đành phải ôm quyền bịa chuyện!
“Dịch tiên sinh, các vị…”
“Lão hủ, tuy lão hủ ở nơi phía xa của đại lục, nhưng tấm lòng vẫn ở trên đồng bào Đông Hải, vạn năm qua thường xuyên tìm hiểu thế cục của Đông Hải, tiêu phí một số tiền lớn thám thính tình báo của Hải tộc, cho nên… cho nên mới có chút nghe nói đến nội tình của Hải tộc!”
“Đúng, đúng! Đây đều là những tin tức ta tiêu phí một số tiền lớn tìm hiểu được!”
Có thể trong tình thế cấp bách miễn cưỡng nghĩ ra lời tự bào chữa, Bắc Minh Hải Hoàng đúng thật là có mấy phần tài trí.
Đáng tiếc.
Ngôn từ ấp a ấp úng kia, vừa nhìn đã khiến người khác hoài nghi.
Dịch Phong căn bản cũng không tin.
Loại việc tìm hiểu tin tức này, hắn so với bất kỳ người nào khác đều hiểu rõ hơn!
Khi tự tìm đường chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận