Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 460: Ta trở về rồi

"Được rồi được rồi, trên phương diện lòng ngươi thì các ngươi vẫn còn phải học tập thêm nhiều" Tô Huyền Quân cười to và nói:
"Được rồi, được rồi, đừng nói nhiều nữa, theo ta cùng đi đón bọn họ đi".
Nói rồi.
Tô Huyền Quân vẫy tay, một luồng sức mạnh cực lớn mang theo những người này cùng bay về phía bên ngoài đại điện.
Nhưng mà điều khiến Tô Huyền Quân ngạc nhiên là bên ngoài đại điện chỉ có một người là Vân Tượng.
Mà toàn thân Vân Tượng thì nhếch nhác, mang dáng vẻ như mới mất cha mất mẹ.
Điều này khiến Tô Huyền Quân lộp bộp trong lòng.
Hắn lao vút về phía trước như một mũi tên, một tay nắm chặt lấy bả vai của Vân Tượng, thấp giọng nói: "Có chuyện gì thế?"
"Châu chủ, xảy ra chuyện lớn rồi, dưới hạ giới xuất hiện một nhân vật cực kỳ khủng bố, một lưới tóm gọn tất cả bọn ta" Sắc mặt Vân Tượng tái mét đi mà nói.
"Cái gì?"
"Làm sao lại như thế được?"
Sắc mặt Tô Huyền Quân bỗng thay đổi.
Sắc mặt của những người khác có mặt ở đây cũng rất nặng nề.
Mười mấy Kim Tiên của yêu tộc hạ giới mà lại bị một lưới bắt gọn, điều này tuyệt đối là đã xảy ra biến cố lớn rồi.
"Đúng rồi, Hắc Vũ, Hắc Vũ thì sao?"
Tô Huyền Quân nghĩ tới gì đó, lại nắm lấy Vân Tượng hỏi: "Trên người hắn có mang theo tiên khí Nhiếp Hồn Đao mà ta đưa cho hắn, lẽ nào khi đối mặt với bọn họ mà cũng không đủ sức để chiến đấu một trận à?"
"Lẽ nào hắn không sử dụng tiên khí nên mới khiến cho các ngươi bị bao vây tấn công à?"
Vừa mới nhắc tới Hắc Vũ thì cả khuôn mặt của Vân Tượng trở nên méo mó khó chịu.
Hắn cắn chặt răng, khuôn mặt mang theo sự thù hận mà nói từng từ từng chữ một: "Chúng ta bị một lưới bắt gọn cũng chính là bởi vì Hắc Vũ".
"Hắc Vũ, Hắc Vũ đã phản bội từ lâu rồi".
"Cái gì?"
"Hắc Vũ phản bội ư?"
Câu nói này, giống như một cái bạt tai nặng nề giáng vào mặt của Tô Huyền Quân vậy.
Hắn ta chưa bao giờ nghĩ tới việc người thân tín nhất đi theo hắn cả một vạn năm nay rồi, thế mà lại trực tiếp phản bội hắn.
"Nói cho ta biết, nói cho ta biết rốt cục là có chuyện gì?"
"Ta coi trọng hắn ta như thế, còn tin tưởng mà đưa cả tiên khí cho hắn, làm sao hắn có thể phản bội lại ta chứ?"
Tô Huyền Vũ không tin được mà hỏi lại.
"Châu chủ, Hắc Vũ thật sự phản bội rồi".
"Hắn ta không chỉ phản bội, mà còn đưa tất cả tiên khí với tiên đan của châu chủ ngay vào tay của đối phương ở trước mặt bọn ta rồi" Vân Tượng một năm một mười nói rõ ràng.
"Cái gì?"
Câu nói này trực tiếp khiến Tô Huyền Cảnh giận dữ tới mức lửa giận công tâm mà lùi về phía sau một bước, khóe miệng phun ra một ngụm máu tươi, cả người đều run rẩy.
"Châu chủ".
"Xin châu chủ bớt giận".
"Châu chủ, ngươi không sao chứ".
Những người khác thấy thế thì nhao nhao xúm lại đỡ lấy Tô Huyền Quân.
"Cút ra."
Tay Tô Huyền Quân vẫy một cái cực mạnh, mọi người bị sức mạnh này đẩy ra ngoài, sau đó hắn ta tức sùi bọt mép rồi nói:
"Hắc Vũ ơi là Hắc Vũ, thật sự cho rằng ta đưa tiên khí cho người chỉ đơn thuần là vì tin tưởng ngươi ư?"
"Nhưng mà không biết rằng, nếu ta muốn giết ngươi thì chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay."
Nói rồi, nắm tay hắn ta vừa động thì có một thủ ấn phức tạp đột nhiên được đánh ra, thông qua không gian hư ảo trực tiếp vượt qua ranh giới, liên hệ được với Hắc Vũ.
"Ấy đại lão à, những cái này đều là những bảo vật được tìm thấy từ trên người đám bỏ đi này."
Hòn đảo nhỏ bên bở hồ vẫn đang xây dựng, thế nên Dịch Phong tạm thời sắp xếp cho đám Hắc Vũ và những con dã thú này ở bên ngoài đảo.
Lúc này, Hắc Vũ kính cẩn ngồi xổm ở bên cạnh Lâu Bản Vĩ, đẩy một đống đồ vật tới bên cạnh Lâu Bản Vĩ.
"Khánh à, cầm lấy đưa cho chủ nhân, đưa cho chủ nhân một đống rác phong phú, giàu có này đi".
Lâu Bản Vĩ nhìn cũng chẳng thèm nhìn, khoát khoát tay dặn dò, sau đó nằm dài dưới gốc cây.
"Vâng".
Cẩu tử và Nãi Tề bắt đầu vận chuyển bảo vật.
Từng đôi mắt nhìn chằm chằm vào Hắc Vũ.
"Trừng cái gì mà trừng".
"Cái con gà này, cũng xứng nhìn ta à?"
Hắc Tử giơ một chân lên rồi đạp xuống, dí chặt bọn chúng xuống đất.
Đám yêu đang quỳ trên mặt đất thì nhìn chằm chằm Hắc Vũ, cắn răng dùng truyền âm truyền nói từng câu từng chữ một cách căm hận.
"Hắc Vũ, Vân Tượng đã quay về rồi, châu chủ lập tức sẽ xông tới đây, ngươi không vui vẻ được lâu nữa đâu".
"Đúng thế, ngươi chờ chết đi, đừng tưởng rằng có đám người áo đen kia thì có thể chịu đựng được lửa giận của châu chủ".
Dường như lời họ nói có linh thiêng ấy, âm thanh vừa dứt thì một luồng sức mạnh truyền tới, phía trên đỉnh đầu của Hắc Vũ xuất hiện một hư ảnh.
Hắn tràn trề sức mạnh.
Mang theo sự giận dữ, toàn phân phát ra một khí thế nồng hậu.
Đây chính là thủ đoạn thông thiên của Tô Huyền Quân, chiếu một hư ảnh qua cả bầu trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận