Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1211: Càng già càng hỉ nộ vô thường (1)

Dịch Phong giấu miệng cười cười.
Nói thầm đương nhiên lão đầu ngươi nhìn không thấu rồi.
Sau khi lão tử chết chính là bất tử bất diệt.
Không thể không nói, con mắt của lão nhân này tốt thật.
"Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ta đạt được thứ cao nhất, ngươi hưng phấn cái gì?"
Dịch Phong nhìn về phía lão đầu trước mắt, không nhịn được hỏi.
Lão giả vuốt vuốt râu, thần bí cười nói: "Lão phu tìm lần lượt các đại vực, chính là muốn tìm được người không nhìn thấu mệnh cách như ngươi, truyền thừa y bát của ta. Cũng chỉ có người đạt được những gì cao nhất như ngươi, mới đủ tư cách nhận truyền thừa y bát của ta."
Dịch Phong ngẩn người.
Nói nửa ngày, thì ra lão nhân này muốn thu mình làm đồ đệ!
"Đương nhiên, muốn nhận được truyền thừa y bát của ta cũng không đơn giản như vậy, muốn thật sự đủ tư cách, cần phải thông qua khảo nghiệm khác" Lão giả có chút hưng phấn nói:
"Có điều bây giờ đúng lúc, vừa hay cái tử vong truyền thừa này coi như là khảo nghiệm của ta cho ngươi."
"Này này này, lão đầu, ta cũng đâu có đáp ứng đâu, ngươi tự biên tự diễn hả?"
Dịch Phong nhất thời trở nên xem thường.
"Khà khà, ngươi có đáp ứng hay không là chuyện sau này, chuyện trước mắt là ngươi có đủ tư cách không đã. Chỉ cần ngươi có đủ tư cách, chúng ta mới có thể nói tiếp chuyện ngươi có đồng ý hay không. Nhưng nếu ngươi đủ ta tư cách, ta tự nguyện truyền thừa y bát của ta cho ngươi, nhất định ngươi sẽ không cự tuyệt."
Lão giả tự tin vuốt vuốt râu cười nói.
Dịch Phong khịt mũi coi thường, lại trợn mắt.
Lão nhân này, đúng là tự tin thật.
"Đương nhiên, bây giờ nói những lời này hơi sớm, điều kiện đầu tiên chính là ngươi phải thông qua tử vong truyền thừa mới được. Chỉ cần ngươi thông qua, chắc chắn ta sẽ thu ngươi làm đồ đệ." Lão giả có chút chờ mong nói: "Đương nhiên ngươi cũng không cần phải áp lực quá, cái tử vong truyền thừa này mặc dù gian nguy, nhưng mệnh của ngươi ta nhìn không thấu, nên ta rất xem trọng ngươi, ta tin tưởng ngươi nhất định có thể thành công tiếp nhận tử vong truyền thừa."
Mắt trần cũng có thể nhìn thấy gương mặt Dịch Phong đen lại.
Lão nhân này.
Thâm độc thật.
Mẹ nó, hắn còn chưa tiếp nhận tử vong truyền thừa đã tính đường sau này luôn rồi.
Sao thế gian lại có người âm hiểm xảo trá như thế?
Dịch Phong liền đứng dậy muốn đi.
Loại ngươi chưa gì đã nguyền rủa hắn bình an vô sự, tuyệt đối không thể tiếp xúc nhiều được.
"Ôi, từ từ!"
Lão giả thấy Dịch Phong muốn đi, vội vàng ngăn cản hô: "Mặc dù ta cực kỳ coi trọng ngươi, nhưng phải nói với ngươi một câu, tử vong truyền thừa vẫn cực kỳ nguy hiểm đến tính mạng, tỷ lệ tử vong không nhỏ đầu".
Nghe xong.
Sắc mặt âm trầm của Dịch Phong lúc này mới hơi tươi tỉnh.
Giờ mới nghe được một câu giống tiếng người.
Nhưng lời tiếp theo của lão đầu, suýt chút nữa khiến Dịch Phong trực tiếp phát điên.
"Cho nên, mặc dù tử vong truyền thừa là khảo nghiệm của ta với ngươi, nhưng ta sốt ruột tìm đồ, cũng có thể giúp ngươi đi cửa sau một chút."
Nói xong.
Lão giả trực tiếp lấy ra một tấm bùa đập lên mặt bàn.
"Đây là chuyển sinh phù ta phải qua 9999 năm, đi khắp đại vực, thu thập vô số các nguyên vật liệu mới chế ra được, để đưa cho đồ nhi tương lai của ta, tác dụng của nó cực kỳ cường đại, có thể thay ngươi chết một lần".
"Nói cách khác, có được nó, đồng nghĩa với việc ngươi được hai cái mạng".
"Mặc dù bây giờ ngươi không phải đồ nhi của ta, nhưng hiện tại ta nguyện ý sớm tặng nó cho ngươi."
"Cầm nó đi, tỉ lệ sống sót của ngươi khi tiến vào tử vong truyền thừa sẽ tăng lên rất nhiều, thậm chí có thể giúp ngươi thành công".
Nắm đấm Dịch Phong run cầm cập.
Chặt đứt con đường tìm chết, như giết cha giết mẹ người ta.
Tuyệt đối không ngờ rằng lão đầu này có thể ác độc đến mức này, không những muốn nuôi hắn, còn đưa thêm trang bị bảo mệnh cho hắn.
Hơn nữa còn là trang bị nghịch thiên như thế.
Thật đúng là lão súc sinh đáng chết ngàn đao!
Phải chặt đứt tâm tư này.
"Lão đầu, ngươi vẫn nên giữ lại tấm bùa này cho đồ đệ tương lai của ngươi đi, ta không cần đâu."
Dịch Phong trầm giọng nói, cũng không thèm nhìn lá bùa kia, xoay người rời đi.
"Này, tiểu tử này, không ngờ ngươi không quan tâm đến chuyển sinh phù của ta, thật làm cho ta phải lau mắt nhìn mà! Không tệ, đủ cá tính, cũng có dũng khí. Nếu ngươi có thể xoay người đi từ tử vong truyền thừa ra, ta chắc chắn sẽ dốc tâm truyền thụ."
Lão giả nhìn bóng lưng kiên quyết rời đi của Dịch Phong, vuốt vuốt râu, vẻ mặt tán thưởng.
Lời này lọt vào tai Dịch Phong, khiến hắn lảo đảo, suýt chút nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Đáng chết ngàn đao.
Người ác độc thế này đúng là lần đầu tiên nhìn thấy.
Sau khi trở về, tâm tình cả ngày của Dịch Phong đều không tốt.
Cái truyền thừa này chưa bắt đầu đã bị người khác phá, đúng là xúi quẩy, không may mắn chút nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận