Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 777: Phong thái của kẻ chiến thắng

Trong mắt năm người đã tràn đầy lửa giận.
Đã từng gặp qua những người phách lối rồi, nhưng cho đến bây giờ vẫn chưa từng thấy tên nào vô dụng mà lại ngông cuồng đến như vậy.
Bọn họ cũng không còn nghĩ nhiều đến việc bị mọi người chê cười là lấy nhiều đánh ít nữa rồi, trong lòng chỉ còn có một ý nghĩ duy nhất chính là bóp chết Dịch Phong.
Trong nháy mắt bốn người dưới đài lập tức bay vút lên sinh tử đài.
Mà lúc này, các đệ tử ở dưới đài của Nhật Nguyệt Phong, cũng đã sớm bị việc này chọc tức.
"Sư huynh, đánh chết hắn ta".
"Sư đệ, cho hắn ta một nỗi nhục thật nặng nề vào".
"Đúng, đánh chết hắn."
"Các sư huynh cố lên".
Bên dưới từng đợt tiếng ồn ào truyền đến, Dịch Phong thản nhiên móc móc lỗ tai.
Năm người đứng ở trên đài, bao vây xung quanh Dịch Phong.
Ngón tay khẽ động, vũ khí đủ loại màu sắc trực tiếp được đem ra.
Chỉ cần trưởng lão trấn thủ sinh tử đài hô lên bắt đầu một cái, bọn họ sẽ tập thể công kích, khiến cho Dịch Phong hồn phi phách tán.
Chỉ là khi năm người đã sẵn sàng, tên đã ở trên cung rồi, thì Dịch Phong bỗng nhiên lại nói.
"Chờ chút, ta có một yêu cầu."
"Lại muốn làm cái gì nữa?" Một người trong số những người áo lam không nhịn được đã mở miệng: "Sao ngươi lại có thể nói nhảm nhiều như vậy?"
"Năm người các ngươi vây quanh ta, đánh thắng cũng không công bằng" Dịch Phong nói: "Các ngươi đều là Địa Tiên, đánh ta không phải rất dễ dàng sao, đứng chung với nhau đi".
Dịch Phong chỉ vào một vị trí: "Cùng đứng nơi đó đi" Vị trí kia tình cờ lại là chỗ Quách Thế Kiệt đang đứng.
"Ngươi!"
"Ta chỉ có yêu cầu này, các ngươi qua đó đứng đi".
Năm người đã cực kỳ mất kiên nhẫn.
Nhưng năm đánh một quả thực cũng không vẻ vang gì, ngược lại kết cục của Dịch Phong là chắc chắn phải chết rồi, cũng không có gì to lớn.
Vì vậy bọn họ nghiêm mặt đi về hướng vị trí mà Dịch Phong nói tới.
Dịch Phong híp mắt nhìn năm người.
Đúng là hắn cũng sợ, bốn phương tám hướng cùng tấn công tới, đến lúc đó ngón tay của hắn không với tới thì phải làm sao.
Hiện tại cùng đứng vào một chỗ, không phải là tốt hơn nhiều Sao.
Hai bên gắt gao đối đầu với nhau, bầu không khí đóng băng tới cực điểm.
Đệ tử Nhật Nguyệt Phong mang vẻ mặt hận thù, hận không thể lập tức nhìn thấy Dịch Phong bị giết chết ở trước mắt.
Mà đệ tử Tinh Thần Phong thì đều là lo lắng chờ đợi, khuôn mặt lộ vẻ lo âu, ngay cả Liễu Ngôn cũng là nắm chặt bàn tay.
"Bắt đầu!
Rốt cục, trưởng lão phụ trách sinh tử đài cũng chậm rãi lên tiếng.
Giờ phút này.
Quách Thế Kiệt đứng thẳng người, vẻ mặt mong đợi nhìn về phía Dịch Phong.
Hắn ta muốn nhìn cho rõ ràng, không bỏ lõ khoảnh khắc nào mà nhìn Dịch Phong chết đi.
Nhưng mà, đúng lúc này, biến cố phát sinh.
Dù cho nhìn thấy, sát ý kinh người của năm người vừa mới cất bước, âm thanh xé gió của cả năm người vang truyền ra.
"Hự hự hự hự hự".
Năm đạo kình khí sắc bén từ trong ngón tay Dịch Phong xé gió bay ra, chớp mắt khóa mục tiêu là năm người lại, sau đó lấy thế dễ như bẻ một nhánh củi khô, xuyên thủng thân thể của năm người.
Tròng mắt năm người trừng lên.
Đây là...
Bọn họ đụng còn chưa đụng được đến Dịch Phong mà đã bị như vậy?
Nhưng bọn họ cũng đã vĩnh viễn không nghĩ được nữa rồi...
Năm đống máu thịt lập tức nổ tung ở trên trời, mùi máu tươi xông vào mũi, tràn ngập toàn bộ sinh tử đài.
Đồng thời, máu thịt nổ tung bắn lên khuôn mặt của Quách Thế Kiệt, cũng bắn lên mặt của một đống đệ tử Nhật Nguyệt Phong ở phía sau.
Trong chốc lát, khoảng sân rộng lớn trở nên vắng về không một tiếng động, cây kim rơi cũng nghe thấy tiếng.
Tất cả mọi người đều choáng váng, ngay cả Liễu Ngôn cũng choáng váng.
Máu cũng văng đến trên người của nàng ta, may mà Quách Thế Kiệt ngăn cản ở trước mặt của nàng ta, cho nên máu chỉ văng tung toé lên váy mà thôi.
Nhưng vẫn là không làm ảnh hưởng được sự kinh ngạc của nàng ta.
Năm Địa Tiên viên mãn...
Vậy mà trong nháy mắt lại bị một Nhân Tiên giết chết hết?
Không thể nào, tuyệt đối không thể.
Cho dù đem nhất niệm chỉ tu luyện tới viên mãn, cũng không có khả năng này.
Chỉ sau một lúc im lặng, chỗ đám người của Tinh Thần Phong đang đứng có tiếng reo hò vang dội của mọi người.
"Đúng là ngạo mạn."
"Giết hay lắm".
"Dịch Phong sư đệ của ta thật trâu bò."
"Tất cả đứng lên, hô Dịch Phong thật tuyệt".
"Dịch Phong thật tuyệt, Dịch Phong thật tuyệt..."
Tiếng hoan hô của đệ tử Tinh Thần Phong càng lúc càng lớn, bây giờ bọn họ mới hiểu được, vì sao Dịch Phong không sợ hãi chút nào khi đứng ở trên đài.
Hơn nữa còn dám nói ẩu nói tả, thì ra không phải hắn nói những lời ngông cuồng, mà là thật sự có thực lực.
Khỏi phải nói bây giờ bọn họ đang vui như thế nào.
Tiểu sư đệ mới này của bọn họ, trong nháy mắt đã giết chết năm tên Địa Tiên, từ trước tới giờ chưa có ai làm được.
Mà các trưởng lão của tinh thần Phong so với đám đệ tử kia cũng không khá hơn chút nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận