Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2192: Người thần bí đến (1)

Bất luận khí độ hay là uy áp đáng sợ, đều khiến cho người khác nhìn thấy sinh ra sợ hãi.
Chỉ một người này, đúng là đã khiến cho ngàn vạn tu sĩ kinh hãi không dám hành động tùy tiện, đến Lỗ Đại Sư trong mắt cũng hiếm khi lộ ra vẻ nghiêm trọng, vốn dĩ chiến cuộc đang nghiêng về một bên bất ngờ đã lâm vào giằng co!
Nhìn thấy Ma Tôn đích thân xuất hiện, Ma tộc hốt hoảng vô cùng kích động, trong mắt tràn đầy sùng kính dập đầu.
“Tham kiến đại nhân!”
Nhất là mấy vị thủ lĩnh bị trọng thương, sau mấy kỷ nguyên, lại thấy được hùng phong của Ma Tôn, trong mắt không kìm nổi lộ ra vẻ cuồng nhiệt!
“Đại nhân thần uy cái thế, chúng ta vô cùng kính nể!”
Ai ngờ được vừa mới dứt lời.
Ma Tôn đã lãnh đạm cúp mắt quan sát, vẻ âm lãnh trong mắt càng đậm hơn!
“Phế vật!”
“Nếu như không phải các ngươi không làm được gì, thì sao bản tọa lại bị buộc đến phải đích thân xuất thủ?”
“Bản tọa đang ở thời khắc mấu chốt tu nguyện đạo thai ma nguyên, sắp đột phá cảnh giới vô thượng, bây giờ bị ép xuất thủ, thì sẽ phai hao phí càng nhiều ma nguyên hơn để khôi phục, đại kế sau này cũng vì thế mà bị gác lại, các ngươi có biết tội!”
Tiếng nói âm trầm xen lẫn uy thế vô hạn rơi xuống, mặt đấy rạn nứt như mạng nhện!
Thân hình ngàn vạn Ma tộc không ngừng lung lay, tràn ngập sợ hãi.
Thu lĩnh Thụ Ma và mấy người còn lại quỳ rạp xuống đật dập đầu, bối rối trong mắt càng lớn hơn.
“Đại nhân thứ tội…”
“Không phải chúng ta vô năng, mà là những Nhân tộc này quá mạnh!”
“Đại nhân minh giám, Thụ huynh nói rất có lý, chúng ta tuyệt đối không ngờ được, lần này lại là gậy ông đập lưng ông, biến cố lan tràn.”
“Đúng vậy đúng vậy, ai có thể ngờ được Minh Hoàng nuốt chửng ma nguyên của đại nhân, cũng sẽ bị thua…”
Sau mấy câu bối rối cầu xin tha thứ, Ma Tôn nghe xong sắc mặt càng thêm âm trầm.
“Hả?”
“Lẽ nào, các ngươi là đang trách tội bản tọa bày kế không thành? Rõ ràng là các ngươi tu vi yếu đuối, mới khiến cho cục diện mất khống chế, bây giờ không biết hối cải, lại vấn dám viện cớ chối bỏ!”
“Một đám phế vật, giữ lại các ngươi có ích lợi gì!”
Kế hoạch nhiều lần xuất hiện sai lầm, vốn dĩ Ma Tôn đã có chút không kìm được thể diện, lúc này lại nghe thấy thủ lĩnh các tộc ngụy biển, trong người càng là bốc lên lửa giận!
Không đợi thủ lĩnh Thụ Ma nói thêm lời nữa, Ma Tôn đã đưa năm ngón tay màu máu ra!
Trong nháy mắt.
Thụ Tôn Giả quỳ rạp trên mặt đất bị hút hết ma lực toàn thân, khuôn mặt vốn dĩ khô héo, trong chớp mắt đã biến thành củi khô, toàn bộ sức sống và tu vi bị rút ra ngoài!
Cảnh tượng chưa đến mấy giây.
Thụ Tôn Giả đã hóa thành gỗ mục, bay tán theo gió.
Ma Tôn thu nạp đủ loại tinh hoa sức sống, trên mặt toát ra một chút vui vẻ.
“Bản tọa không tiếc hao phí tu vi cưỡng ép ra tay, phần hao tổn kia sẽ do các ngươi bồi thường, cũng coi như các ngươi lập công chuộc tội, làm việc tận trung cho tộc ta!”
“Tương lai, bản tọa chắc chắn sẽ khắc tên của các ngươi vào bia Công Đức, để cho hậu thế muôn đời kính ngưỡng!”
Nghe xong, mấy thủ lĩnh còn lại đều bị hù dọa cho không ngừng hoảng sợ.
Khổ nỗi tu vi của Ma Tôn thông thiên, đã sớm khống chế cả vùng đất trời này, cho dù bọn họ muốn chạy trốn, cũng không có cách nào động đậy được, chỉ có thể lên tiếng kêu rên cầu xin tha thứ, dập đầu như giã tỏi!
“Đại nhân thứ tội, đại nhân thứ tội!”
“Không, không!”
“Đại nhân tha mạng, ta không muốn có cơ hội được ghi vào bia Công Đức gì cả!!”
Sau mấy câu kêu thảm.
Mấy vị thủ lĩnh còn lại, đều hóa thành ma lực dồi dào, bị Ma Tôn ở trên không trung hấp thu không còn gái gì. Cách làm tàn bạo độc ác, khiến cho tàn quân các tộc lạnh run quỳ rạp, tất cả mọi người không dám có bất kỳ thanh âm gì.
Tất cả chuyện này xảy ra quá bất ngờ, càng là tàn nhẫn máu lạnh đến tột cùng.
Đừng nói là người của đảo Ám Ảnh và tu sĩ Vân Tinh nhìn đến hít vào khí lạnh, đến Lỗ Đại Sư đạo tâm cứng cỏi, cách không trung cũng cảm thấy áp lực không nói nên lời.
Thuận theo cặp con ngươi màu máu kia nhìn chằm chằm đến.
Uy áp so với vừa rồi càng lớn hơn, đã quấy nhiễu mây gió vắt ngang không trung, bóng tối bao trùm đất trời, khiến cho tóc mai của Lỗ Đại Sư rỉ ra từng giọt mồ hôi!
Kình địch!
Uy áp như vậy, ngoại trừ các vị đại nhân đảo Ám Ảnh ra trước đây chưa từng thấy!
Trong lòng Lỗ Đại Sư biết không ổn, lập tức phát động thần thông ra tay!
“Luân Phi Phẩn Vũ!”
Đám người Lục Thanh Sơn đã có thương thế, cũng biết tình thế nguy cấp, quả quyết xuất thủ giúp đỡ!
Nhất thời.
Mấy đạo sức mạnh thần thông dung hợp bạo phát, uy lực liên thủ chấn động đất trời!
Nhưng mà.
Hợp kích đủ để kinh sợ đánh lui một lượng lớn Ma tộc kia, cũng không khiến cho Ma Tôn có chút kinh hoảng nào.
Nhìn thấy dị sắc thấu trời lao đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận