Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1261: Người nghiêm túc sao (1)

Tướng mạo này của hắn ta đi đến đâu cũng sẽ có nữ nhân bám theo.
Cũng là chỗ khiến hắn ta tự hào nhất, cũng cực kì mê mẩn cảm giác đó.
"Ài, thật sự rất nhớ những tiểu nương tử ta nuôi ở nhà..."
Chính vào lúc này Dạ Kiêu bay qua từ bầu trời.
Trong nhẫn chứa đồ chất đầy son phấn cùng y phục nữ tử.
Nhưng y phục mua nhiều như thế mà nàng ta không biết phải mặc thế nào.
"Rốt cuộc hắn thích phong cách nào?"
Dạ Kiêu cắn chặt môi.
Đối với phương diện ăn mặc trang điểm, nàng ta chính là một tờ giấy trắng, từ nhỏ đến lớn chỉ trang điểm theo kiểu tăm tối.
Bây giờ đột nhiên muốn đổi phong cách, hoàn toàn là người mù mò mẫm.
Chính vào lúc nàng ta không biết làm sao mới phải, trùng hợp nhìn thấy Trương Chi Sơn mặc áo choàng trắng.
Chân mày nàng ta khẽ động.
Tuy không nhớ tên nhưng nàng ta vẫn có chút ấn tượng.
Hình như là nhi tử của Trương Sùng?
Bởi vì lúc đó khi lên đảo Trương Sùng từng tìm nàng ta.
Do đảo Thiên Độc là một trong những nơi quan trọng của Thiên Hạ Hội, cho nên mỗi một người lên đảo đều cần phải kiểm tra nghiêm ngặt.
Dạ Kiêu từng nghe thuộc hạ mỉa mai, cái tên này hoàn toàn là kẻ hoàn khố thích nhất là chơi đùa nữ nhân.
Đối với loại người này, Dạ Kiêu hoàn toàn không thèm để ý càng không cho hắn ta lên đảo, nhưng không chịu nổi Trương Sùng nài nỉ, bấy giờ mới miễn cưỡng đồng ý.
Vốn cho rằng cả đời này bản thân sẽ không nhìn thẳng vào loại người này, nhưng trên đời chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Lúc này nàng ta đang rối rắm không biết trang điểm ăn mặc thế nào lại vừa khéo gặp tên hoàn khố kia.
Loại hoàn khố chơi đùa vô số nữ nhân như vậy không có tác dụng gì khác, nhưng nhất định sẽ hiểu biết một chút về phương diện ăn mặc trang điểm của nữ nhân.
Nàng ta đạp chân vào hư không, bước đến đỉnh đầu của Trương Chỉ Sơn.
Trương Chi Sơn đang nhàn rỗi cảm thấy không gian dao động, vội vàng ngẩng đầu nhìn qua, thấy Dạ Kiêu từ trên cao đang lạnh lùng nhìn xuống hắn ta.
Sao Trương Chi Sơn lại không biết nữ nhân này cho được.
Cho dù hắn ta dám làm càn trước mặt phụ thân, nhưng tuyệt đối không dám thở mạnh trước mặt nữ nhân này.
"Gặp qua Dạ Kiêu đại nhân".
Trương Chỉ Sơn vội vàng quỳ xuống đất, mồ hôi ướt đẫm lưng áo, trong lòng âm thầm cầu nguyện vị này không nghe thấy lời phỉ nhổ của hắn ta.
Dạ Kiêu vô cảm nhìn hắn ta, trong mắt mơ hồ có chút chán ghét, nhưng dù sao bây giờ cũng có chuyện cần hỏi hắn ta.
Nàng ta tiện tay lập ra một tầng kết giới xung quanh, đồng thời lên tiếng: "Đứng lên đi".
Trương Chỉ Sơn run rẩy đứng dậy, cung kính hỏi: "Không biết Dạ Kiêu đại nhân tìm tiểu nhân có chuyện gì".
"Ờm.."
"Khu".
Dạ Kiêu đứng lơ lửng giữa không trung, chắp tay do dự, khẽ ho một tiếng, lúc này mới nói.
"Ta hỏi ngươi, nam nhân các người thích nữ nhân trang điểm ăn mặc thế nào nhất?"
Trương Chỉ Sơn suýt nữa cho rằng mình nghe nhầm, sợ đến mức run lên.
"Còn cần ta hỏi lại lần nữa sao?"
Dạ Kiêu lạnh lùng hỏi.
"Ố, đại nhân người nghiêm túc sao?" Trương Chỉ Sơn không dám tin hỏi.
Nghênh đón hắn ta chỉ có ánh mắt lạnh lẽo của Dạ Kiêu.
Trương Chỉ Sơn vội vã ngậm miệng lại, suy nghĩ một lúc rồi mới run rẩy đáp: "Nếu nói đến cách ăn mặc trang điểm nam nhân thích nhất, ừm, đương nhiên là kiểu hổ hang, hiện rõ thân hình".
"Hở hang thế nào, làm sao hiện rõ thân hình?" Dạ Kiêu nghiêm túc hỏi.
Thấy Dạ Kiêu thật sự đang nghiêm túc dò hỏi, Trương Chỉ Sơn cũng gan hơn, dùng tay so sánh trước ngực mình rồi lại ước lượng.
"Đương nhiên là lộ như vậy, hiện rõ như vậy."
Dạ Kiêu chẳng những không tức giận, ngược lại như có điều suy nghĩ, sau đó lại hỏi: "Còn nữa không?"
"Ờm, trừ cái đó ra, còn phải tô điểm thêm vài chỗ nữa là tốt nhất." Trương Chỉ Sơn nghiêm túc nói.
"Tô điểm gì?" Dạ Kiêu hỏi.
"Ừm, ví dụ như chân mang vớ lụa đen, kéo đến đùi là tốt nhất, nếu có viền ren bao quanh thì không còn gì tuyệt hơn." Trương Chi Sơn cười hì hì nói.
"Vớ lụa đen, viền ren..."
Dạ Kiêu âm thầm ghi nhớ tin tức quan trọng này trong lòng.
"Còn nữa không?" Dạ Kiêu hỏi tiếp.
"Nếu bắt buộc phải nói thì vẫn còn." Trương Chỉ Sơn dựa vào kinh nghiệm của mình nói: "Đó là với nam nhân mà nói, bất kỳ mùi vị nào lâu dài rồi cũng sẽ ngán."
"Có ý gì?"
Dạ Kiêu cau mày.
"Là như vậy Dạ Kiêu đại nhân, thứ này giống như món ăn, ngày nào cũng chỉ ăn cùng một món đương nhiên sẽ ngán."
"Cho nên nếu có thể thỉnh thoảng thay đổi phong cách, vậy sẽ càng được cộng điểm".
"Ví dụ như hôm nay mặc hở hang gợi cảm, ngày mai có thể thuần khiết xinh đẹp, ngày mốt lại có thể đổi cái khác".
"Nếu như thế mỗi ngày đều có thể khiến người ta sinh ra cảm giác rung động mới mẻ".
Trương Chỉ Sơn càng nói càng hưng phấn, tràn ngập tự hào lên tiếng: "Cho nên mới nói Dạ Kiêu đại nhân, người hỏi ta là đúng người rồi, Trương Chỉ Sơn ta chơi đùa vô số nữ nhân, hiếu rất rõ mấy thứ kia".
Bạn cần đăng nhập để bình luận