Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1632: Chân tướng tuyệt mật (3)

“Được…”
Thanh Doãn Tiêm Vân cũng ngừng thở, căng thẳng nhìn chăm chú.
Thấy hai người các loại cẩn thận, Hùng Phấn mới nhỏ giọng mở miệng.
“Thật không dám giấu giếm…”
“Tông môn chúng ta có thể có nhiều cao thủ như thế, đều là nhờ có tiên sinh!”
“Trên người tiên sinh có vô số đại đạo, đã sớm đi vào cấp độ vô thượng, Bạch đại nhân và các vị đại nhân, đều là đệ tử của tiên sinh, các vị đại năng kinh tài tuyệt diễm, chẳng qua cũng chỉ là trung bộc của tiên sinh!”
“Từng có người chính tai nghe một vị đại nhân nào đó cảm khái, tất cả những thứ họ học được, chẳng qua chỉ là một phần vạn của sư tôn, vô cùng xấu hổ!”
“Đứng trước sự tồn tại kinh thiên địa như tiên sinh, trong tông môn không có một người nào dám có một chút ngạo khí, cấp Thiên như chúng ta, chẳng qua chỉ là sâu kiến, nhiều vô số kể!”
“Đời này có thể đi theo tiên sinh, là cơ duyên xa vời thế nhân không dám hi vọng, ngày đó may mắn được tận mắt nhìn thấy hình ảnh dung nhan, đã là kiêu ngạo đời này của chúng ta, mà phần cơ duyên này, cũng có thể rơi xuống Nguyệt Thần Các!”
Soạt!
Lời vừa dứt, các chủ Nguyệt Thần Các đã đứng dậy đứng thẳng bất động!
Đột nhiên trong đại điện yên lặng, dường như trong nháy mắt có áp lực khiến người khác hít thở không thông, không có một chút âm thanh nào, nhưng lại khiến cho vị chủ nhân một Thiên Tông này cả người phát run!
Chấn kinh!
Hoàn toàn chấn kinh!
Trong đại não hắn hoàn toàn trống rỗng, tam quan bị phá hủy đến không còn một mảnh!
“Kinh thiên động địa!”
“Cơ duyên xa vời không dám hy vọng!”
Đủ loại lời nói như sóng to gió lớn, không ngừng cuồn cuộn ở trong đầu của hắn.
Một đạo thân ảnh to lớn quan sát chúng sinh, lờ mờ được phác họa ra, chỉ một lật tay, đủ khiến cho thiên địa biến sắc, tròng mắt chỉ yên tĩnh nhìn, đã có thể khiến cho sinh linh đồ thán!
Vị đại nhân vật trong truyền thuyết, thế mà lại thật sự tồn tại trong thế gian!
Nghe chân tướng.
Các chủ Nguyệt Thần Các đã hoàn toàn bị danh tiếng của tiên sinh chấn động, kinh hãi đến không nói được câu nào!
Thanh Doãn Tiêm Vân càng là kinh hãi đến lạnh cả người, giống như là nghe được thần danh!
Mãi đến cuối cùng.
Các chủ Nguyệt Thần Các nghĩ đến cơ duyên sắp phủ xuống, cả người không ngừng kích động nhiệt huyết dâng trào, vui mừng điên cuồng tràn ra khuôn mặt, cũng là khó nén được kính sợ, khiêm tốn thêm gấp mấy lần!
Lại lần nữa mở miệng, âm thanh đã là phát run!
“Đây, vị tiên sinh này, đúng thật là sự tồn tại cao thâm không cách nào tưởng tượng được, vãn bối vạn lần không dám nghĩ đến!”
“Nguyệt Thần Các chúng ta có thể có được cơ hội này, đi theo sự tồn tại như thế, đúng thật là cơ duyên và vinh quang lớn bằng trời, đa tạ Hùng trưởng lão…”
Nghe được lời nói kích động của các chủ, Hùng Phất hơi khoát tay.
“Các chủ, ngài cũng không cần sợ hãi như thế, trong đảo chúng ta thưởng phạt rõ ràng, nếu như có cơ hội đi vào, tương lai tiền đồ vô hạn, chỉ cần làm hết chức trách là được.”
“Đương nhiên, đây là phúc phận lớn lao đối với chúng ta, nhưng một chút chuyện này đối với đảo lại là nhỏ bé không đáng kể, càng là không có trọng lượng để rơi vào trong tai tiên sinh. Chúng ta lúc nào cũng phải ghi nhớ đại ân này, nắm bắt thật tốt cơ hội lần này là được!”
Trải qua rất nhiều khó khăn trắc trở, tầm mắt và cách cục của Hùng Phấn đã thay đổi rất lớn.
Vài câu chỉ điểm, đã khiến cho các chủ liên tục phụ họa.
Nghe danh tiếng của tiên sinh, càng là khiến cho trong mắt tràn đầy kính sợ và khát vọng.
“Lời nói của Hùng trưởng lão rất đúng, nếu như có cơ hội làm việc cho tiên sinh, chúng ta có chết cũng không từ, loại đại ân này, cũng nhất định sẽ ghi nhớ cả đời!”
“Loại nhân vật như tiên sinh, nếu như đời này có thể nhìn thấy chân dung, có chết cũng không đáng tiếc!”
Thanh Doãn Tiêm Vân cũng bừng tỉnh phụ họa, trong mắt tràn ngập kính sợ.
“Nếu như có may mắn được tận mắt nhìn thấy phong thái của tiên sinh, nhất định cả đời này cũng khó mà quên được.”
Có mấy tiếng thở dài quen thuộc vang lên, trong mắt cha con Hùng thị cũng lộ ra vẻ đồng cảm.
Nhìn thấy giác ngộ hai người tăng cao nhanh như thế, trên mặt càng là mang vẻ kính nể.
“Các chủ, dựa vào tu vi và nhãn lực của ngài, nếu như có ý vào đảo, có lẽ sẽ có cơ hội, thánh nữ cũng thế.”
Nghe tiếng, các chủ Nguyệt Thần Các vô cùng vui mừng.
“Cơ hội của chúng ta đều rất lớn?!”
Sau khi nghe được chân tướng, trong lòng hắn đã sớm không ngừng chấn động, nghe được lời nói của Hùng Phấn, đã khó kiềm chế được tình trạng kinh hỉ.
Hùng Phấn mỉm cười gật đầu.
“Đương nhiên. Lần thí luyện này, đối với hai người các ngươi mà nói không tính là quá khó khăn, các trưởng lão khác cũng có cơ hội, cũng không biết, có bao nhiêu người có thể thật sự thông qua!”
Các trưởng lão khác cũng có cơ hội, đây quả thực là kinh hỉ lớn lao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận