Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1096: Sẽ bỏ qua chuyện cũ (2)

Một là vì Thiên Bích Tông chủ trì hành trình vào làn sương lần này, mặt khác Thiên Bích Tông chính là chủ nhân chiếc linh thuyền này.
Cho dù đều là kiếp môn, thế nhưng môn phái có linh thuyền khác biệt với không có linh thuyền.
Vì vậy mà mọi người không tự giác được, để Triệu Kỳ làm chủ.
"Sợ cái gì?"
Sắc mặt Triệu Kỳ âm trầm nói: "Kiếp Cảnh tầng cao thì sao, cùng lắm là hơi khó giải quyết chút thôi, hơn nữa hắn cũng không thể làm gì chúng ta, chỉ cần vẫn ở trong linh thuyền, phòng thủ kiên cố, trừ khi cường giả Đạo Cảnh công kích toàn lực, không thì không có gì phải sợ.
Nghe vậy.
Mấy trưởng lão khác đều thở phào nhẹ nhõm, không khỏi giơ ngón cái lên với Triệu Kỳ.
Chỉ sợ tông môn có linh thuyền như Thiên Bích Tông, mới có lực lượng đối đầu với Kiếp Cảnh tầng cao, mới có thể nói vậy.
Tất nhiên.
Linh thuyền của bọn hắn cũng không phải loại linh thuyền ngày xưa của Tiên giới.
Linh thuyền tầm thường, cùng lắm chỉ là công cụ thay cho đi bộm chỉ có thể phi hành đơn giản, giúp cho đệ tử tông môn đi xuất hành đố tốn sức mà thôi.
Mà loại linh thuyền chân chính này, phải tiêu số tiền rất lớn để chế tạo, chính là ái chủ bài tập hợp cả phòng ngự và công kích.
Ở Vân Tinh mà nói.
Muốn biết nội tình của tông môn, phải xem tông môn này có linh thuyền hay không.
Mà linh thuyền chia làm chín cấp.
Nhất là thứ cấp.
Cửu là cao cấp.
Mặc dù linh thuyền của Thiên Bích Tông chỉ là linh thuyền nhất phẩm, nhưng chỉ cần ở bên trong thân thuyền, từ Đạo Cảnh trở xuống có thể toàn thân trở về.
Còn loại linh thuyền cửu phẩm kia, chỉ tồn tại trong sách vở.
Tương truyền rằng loại linh thuyền này có khả năng dễ dàng xuyên qua các thế giới, phát ra một đạo công kích tùy ý cũng có thể huỷ diệt Vân Tinh.
Bởi vì ở vào linh thuyền, cho nên mới việc Lâu Bản Vĩ có thể tay không tiếp pháo, Triệu Kỳ chỉ hơi giật mình, không đến mức sợ hãi.
Mà trước khi tiền về phía trước, âm thanh xen lẫn nguyên khí truyền ra ngoài.
"Các hạ, không phải ta muốn công kích ngươi, mà là do các hạ không biết lễ phép chút nào."
"Những ma hạch trước mặt và những ma hạch trong sơn cốc trước đó đều là do chúng ta cất giữ, ngươi lại thừa lúc bọn ta không ở đó mà lấy đi hết, do đó cũng không thể trách bọn ta muốn tấn công".
"Tất nhiên, các hạ có thực lực thế này, có lẽ đĩ hoà vi quý vẫn tốt hơn, cho nên chỉ cần các hạ thả hết ma hạch trong tay ra, đồng thời trả lại ma hạch đã lấy ở sơn cốc trước đó rồi nhanh chóng rời đi, chúng ta sẽ bỏ qua chuyện cũ.
Âm thanh Triệu Kỳ cuồn cuộn truyền ra ngoài, truyền đến tai đám người Lân Bản Vĩ.
? ?
Lâu Bản Vĩ một bụng nghi vấn.
"Sẽ bỏ qua chuyện cũ?"
"Ngươi là ai, ngươi mà cũng xứng nói mấy lời bỏ qua chuyện cũ với bản tra nam sao?"
Nghe vậy.
Lông mày Triệu Kỳ nhíu một cái, trên mặt tức giận quay cuồng.
"Xem ra các ngươi rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt?"
"Tuy rằng không thể phủ nhận thực lực của các hạ rất mạnh, nhưng mà ngươi nên cân nhắc chiếc linh thuyền này của bọn ta một chút, nếu không ngại ta công kích toàn lực, cường giả Đạo Cảnh cũng không dám lấy đá chọi đá, không lẽ các hạ thấy bản thân mình còn mạnh hơn cả cường giả Đạo Cảnh sao?"
Lời nói nặng nề của Triệu Kỳ truyền từ miệng ra, ý uy hiếp của hắn không cần nói cũng biết.
"Đạo kính?"
"Đạo kính là thứ rác rưởi gì?"
Cẩu Tử nghe vậy, lập tức không nhịn được ngẩng đầu quát: "Mau cút đi cho bổn gâu, làm phiền đại ca kiếm tiền đồ ăn nhanh, cho các ngươi không ăn gì được cuốn gói đi đấy."
"Khẩu khí lớn thật, xem ra cho các ngươi thể diện mà các ngươi không cần".
Sắc mặt Triệu Kỳ âm trầm quát: "Vốn muốn tiết kiệm chút tài nguyên dĩ hòa vi quý với các ngươi, nếu các ngươi đã ngông cuồng như vậy thì đừng trách chúng ta, cho dù phải tổn thất một chút tài nguyên cũng muốn các ngươi phải chết".
Nhưng mà.
Ông ta vừa nói xong, Lâu Bản Vĩ khinh thường liếc ông ta một cái.
"Ôn ào".
Nhẹ nhàng nói một câu, ma hạch bị hắn ta chơi đùa trong lòng bàn tay tiện tay ném vào phi thuyền.
"Ha "Hahaha!"
Triệu Kỳ thấy vậy cười lạnh.
"Lấy ma hạch ném chúng ta".
"Người này có lẽ thấy chúng ta ở trong phi thuyền, không thể làm gì được chúng ta, tức muốn hộc máu rồi nhỉ".
"Còn không phải sao, lấy ma hạch ném người cứ như mấy tiểu hài tử đánh nhau vậy, lẽ nào còn có thể khiến phòng ngự của phi thuyền chúng ta nảy sinh gợn sóng được chắc".
"Hahaha, đúng vậy, thao tác này thật sự khiến ta buồn cười chết được."
Nhất thời.
Nhìn ma hạch Lâu Bản Vĩ ném tới, những trưởng lão tông môn khác vây quanh Triệu Kỳ cũng không nhịn được cười lạnh, tràn ngập vẻ trêu cợt.
Cho nên bọn hắn không có bất kỳ hành động nào với ma hạch bị ném đến này, vẻ mặt khinh thường nhìn nó đến gần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận