Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1792: Trời phạt (1)

Đợi một lúc lâu.
Ngao Bộ Đông phủ phục trên mặt đấy, từ đầu đến cuối bất an đến sắp mất đi tri giác.
Cuối cùng nghe được câu hỏi của tiên sinh.
Hắn vội vàng gật đầu lên tiếng, ngữ khí như giẫm lên trên băng mỏng!
“Bẩm báo tiên sinh…”
“Ta, ta chính là Long Hoàng Ngao Bộ Đông, lúc trước đều là một hồi hiểu lầm, ta cảm giác được lỗi lầm sâu sắc, đặc biệt dẫn tộc nhân đến đây thỉnh tội, tuyệt đối không có ý trả thù!”
Nói rồi, Ngao Bộ Đông vội vàng phất tay với phía sau lưng!
Chỉ nghe một hồi tiếng bánh xe vang động.
Mười mấy chiếc xe lớn đựng đầy trân bảo, chậm rãi đi đến, binh khí bảo tài vô số kẻ, vừa nhìn đã thấy khí tức của trân bảo mờ mịt như sương, dường như sáng đến mức khiến người ta nhức mắt!
Trọng lượng nặng nề, còn để lại trên mặt đất vết tích rất sâu!
Giá trị đã không cách nào ước lượng được!
Đột nhiên đám nhân vật đứng đầu có một loại cảm giác mở mang tầm mắt, của cải của bọn họ so với một thứ trong số này, đúng thật là không khác lắm với thổ tài chủ của nông thôn.
“Đây là thành ý nho nhỏ của tại hạ, xem như là một chút bồi thường đối với các đảo!”
Tài bảo đáng sợ như thế, dưới sự giải thích chân thành của tiền bối, nghe như có vẻ quỷ dị, khiến cho người khác cảm thấy không thể tưởng tượng được!
Lại nhìn dáng vẻ cúi đầu cười căng thẳng của Long Hoàng.
Sư Thiên Xuyên và các tu sĩ đứng đầu đảo đen, tất cả đều là một bộ biểu cảm gặp quỷ rồi!
Đây mà là thành ý nho nhỏ!?
Cho dù là giao tộc Thiên Long giàu có, bỏ gia những trân bảo này, sợ rằng cũng là phun ra máu!
Thế mà Long Hoàng lại khiêm tốn như thế…
Chắc không phải là uống lộn thuốc đó chứ?
Đây là tình huống gì vậy?!
Chấn động lại lần nữa lan tràn, mấy vạn tu sĩ đầu ngây ngốc ngay tại chỗ, con ngươi mở to!
Dịch Phong cũng nhìn đến trở nên khó hiểu.
Đúng thật là vô cùng thành ý, lẽ nào đúng là đến xin lỗi?
Nhưng chuyện này không hợp lý!
Còn không đợi hắn nhíu mày thăm dò.
Long Hoàng nhu thuận đã lại lần nữa phất tay, lại có mấy chiếc xe ngựa hoa lệ chạy đến!
Lần này cũng không phải là tài bảo gì.
Mà là mấy giao tộc Thiên Long bị đánh chạy tán loạn!
Mấy người đứng phía trước ở trên xe, thế mà lại là long tướng bị trói, ngọc giáp sợi vàng cực kỳ dễ thấy, vừa đập vào mặt đã bị ánh mắt của tất cả mọi người nhìn chằm chằm.
Dịch Phong càng nhìn càng thêm buồn bực!
Loại chuyện đến thăm nói xin lỗi này, cho ăn lót dạ đền bù cũng còn được, còn đưa người đến?
Hắn còn chưa mở miệng.
Ngao Bộ Đông đã cắn răng ôm quyền, trong giọng nói vô cùng kiên định!
“Tiên sinh!”
“Chúng ta biết rõ bản thân nghiệp chướng nặng nề, tài bảo nho nhỏ chẳng qua chỉ là vật ngoài thân, chỉ có thể bù đắp được áy náy bề ngoài, thật sự không biết làm sao để bồi thường cho Nhân tộc của các đảo…”
“Chỉ có, chỉ có thể tuân theo lời nói lúc trước của tiên sinh, hàng năm cung phụng năm tên tộc nhân, để tùy cho mọi người trong đảo thúc đẩy hưởng dụng, để bồi thường tội nghiệt!”
“Tất cả sẽ bắt đầu từ năm nay, bao gồm vả tại hạ và ba vị long tướng, trong đó còn có Ngao Xương, tổng cộng năm người, tùy cho tiên sinh xử lý, là nấu là chiên tuyệt không hai lời!”
Soạt!
Lời nói run giọng vừa dứt, tất cả mấy vạn tu sĩ náo động!
“Ôi trời…”
“Thế mà lại tình nguyện lấy thân đền tội, bọn họ cũng đúng thật là đến nói lời xin lỗi!”
“Ai đánh cho ta một cái tát đi, có phải là ta đang nằm mơ không?”
“Hay lắm!”
Âm thanh kinh hãi vang vọng bốn phía, mấy ngươi Sư Thiên Xuyên cũng là đầy mắt chấn động.
Dịch Phong hoàn toàn ngây người, nắm lấy đại bảo kiếm suy nghĩ xuất thần.
Lời nói ăn người cá, chỉ là hắn vì lôi kéo thù hận thuận miệng nói ra, thế mà người ta lại coi là thật, trước mắt thật sự trói bốn người cá đến, đến bản thân Long Hoàng cũng xung phong đi đầu!
Đây mẹ nó cũng được hả?
Thế mà mọi chuyện lại phát triển đến tình trạng này, thật sự là không thể nào tưởng tượng được!
Dịch Phong càng nghĩ càng cảm thấy cổ quái!
Long Hoàng trong truyền thuyết, là nhân vật hung ác chân chính, sao có thể đột nhiên tỉnh ngộ, còn nói ra lời nói xin lỗi có thành ý như thế, thậm chí không tiếc hi sinh chính bản thân mình?
Cho dù là tràn đầy thành ý, thì chuyện này cũng là không hợp lý!
Nhìn thấy kịch bản muốn đi lệch, lập tức một trận đại chiến bị ngâm nước nóng.
Dịch Phong cũng là vô cùng không cam lòng!
Hắn cũng không phải kẻ ngốc, sẽ tuyệt đối không bị dăm ba câu lừa gạt!
Cả mặt hoài nghi đưa mắt nhìn đến!
“Rốt cuộc là vì cái gì, thế mà ngươi lại đến đây xin lỗi?”
“Nếu như không nói ra được lý do, ta không cần biết ngươi có phải thật sự sám hối hay không, một trận chiến này, ngươi có nói cái gì cũng đều phải nhận!”
Ngao Bộ Đông bị hù dọa đến trong lòng run lên!
Vị tiên sinh này đáng sợ như thế, hắn đã có chút nghe thấy, lúc này nào còn có gan dám đánh trận với người ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận