Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2024: Nghi ngờ trùng điệp (2)

Mở miệng ra đã liên tiếp trả lời ba câu, không chỉ bác bỏ tất cả các điểm đáng ngờ, bày ra một bộ dáng vẻ vô tội không biết gì, trong lúc lơ đãng đến ngay cả chứng chứ chứng minh mình không ở đó cũng nói ra, kỹ năng diễn xuất có thể nói là nước chảy mây trôi, đến giành được giải Oscar cũng không phải vấn đề khó.
Nhưng mà.
Từ Dung cũng không phải đèn cạn dầu.
Vừa rồi Từ Dung dùng uy thế đó để tra hỏi, đến Lý Vi Vi cũng kinh hãi đến đáy mắt run lên, thế mà nam nhân ở trước mặt có thể trả lời bình tĩnh, loại tự nhiên trầm ổn này thật sự có chút kỳ lạ.
Có mờ ám!
Không cần biết hắn dùng biện pháp gì, mới có thể lừa gạt qua cửa và tạo thành chứng cứ chứng minh mình không có mặt ở hiện trường, nhưng chuyện này tuyệt đối không thoát khỏi được hiềm nghi!
Lập tức Từ Dung lạnh giọng giậm chân, trong mắt hiện lên vẻ sắc bén!
“Nhất định là ngươi!”
“Ngươi đừng giả vờ nữa, người buổi tối ngày hôm nay xuất hiện ở bên phía Quá Hà, tuyệt đối chính là ngươi, ta không có nhìn lầm!”
Đối mặt với cô nương vẻ mặt lạnh lùng nhiều lần chất vẫn.
Ngô Đào vẫn như cũ vô cùng vững vàng, đến phương án dự bị thứ hai cũng đã âm thầm khởi động, lời kịch được chuẩn bị từ trước đã đến bên miệng.
Đúng lúc này.
Đột nhiên trước cửa phòng lóe lên ánh sáng năm sắc màu rực rỡ, thế mà vách tường và mặt đất lại bắt đầu vặn vẹo, tầng lầu cũng giống như là bùn nhão phai màu, nhanh chóng bị bóng tối nuốt chửng!
Loại cảnh tượng này thật sự quá đáng sợ, so với ác mộng còn đáng sợ hơn!
Cho dù là phim kinh dị, cũng không có cảm nhận rõ ràng như thế, trong nháy mắt một loại sợ hãi không biết tên lan tràn hành lang, dường như có một cỗ gió lạnh vào ngày đông giá rét đang thổi khắp toàn thân!
Cho dù Từ Dung rất xuất sắc, cũng được gọi là nhân tài hiếm có, nhưng cuối cùng dù sao cũng là nữ nhân phàm tục, làm sao đã từng nhìn thấy cảnh tượng này!
Trong nháy mắt.
Vị mỹ nữ đội trưởng này kinh hãi đến sắc mặt trắng bệch, vô thức lùi lại một bước nhìn xung quanh, cả người cũng bắt đầu phát run!
Không đợi Từ Dung nhìn rõ sự biến hóa đáng sợ ở bốn phía.
Hành lang vừa mới vặn vẹo đã hoàn toàn rơi vào trong bóng tối, trong không gian bức bối không có một âm thanh nào, chỉ có Từ Dung và Ngô Đào có thể nhìn thấy rõ ánh sáng yếu ớt trong mắt đối phương.
Từ Dung sợ ngây người.
Thời khắc này, cả người Từ Dung đã bị sự sợ hãi không biết tên lấp đầy, đến ngay cả phòng bị theo bản năng cũng không làm được, tất cả mọi thứ nàng nhìn thấy đã vượt khỏi nhận thức của mình!
Trong tuyệt vọng vô tận, Từ Dung chỉ có thể sợ hãi nhìn về phía Ngô Đào!
“Đây rốt cuộc là chuyện gì vậy!”
Ngô Đào lại là vô cùng bình tĩnh, chỉ thuận miệng trấn an một câu.
“Xuỵt…”
“Đừng nói gì, một lát là tốt thôi.”
Bất luận nhìn bốn phía u ám, hay là không gian chật hẹp này đều khiến cho người khác có cảm giác đè nén đến hít thở không thông, cũng không thể khiến cho hắn có một chút bối rỗi, hắn có thể bình tĩnh như thế, là bởi vì trong lòng cũng không có bất kỳ cảm giác nguy cơ nào.
Loại cảnh tượng mà người bình thường vô cùng hoảng sợ này, đối với hắn mà nói chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Chậm rãi ngước nhìn, thậm chí trong mắt Ngô Đào còn toát ra một tia ý cười nghiền ngẫm.
“Ngươi đúng thật là xấu xa.”
“Chờ ngươi lâu như vậy, cuối cùng cũng không nỡ lộ diện sao?”
Tiếng nói nhẹ nhàng vang vọng, toát ra một cỗ bá khí khó nói nên lời.
Từ Dung nghe đến hai mắt nhìn chằm chằm, chỉ cảm thấy khí độ của người thanh niên trước mắt thay đổi rất lớn, dường như có một loại khí tức đáng sợ mà nàng không thể nào hiểu được, đang im lặng không một tiếng động lan tràn ra xung quanh, lạ lầm lại đáng sợ.
Thuận theo tiếng hỏi của Ngô Đào vang lên.
Không gian chật hẹp bức bối vẫn không có tiếng đáp lại, đáp lại hắn chỉ có ánh sáng đáng sợ từ bốn phương tám hướng bắn mạnh đến!
“Sưu! Sưu!”
Cột sáng kia giống như sao băng, nhanh như chớp, chưa đến nháy mắt đã từ bốn phía xuyên đến, dường như muốn bao vây hai người chặt chẽ đến không lọt gió, nếu như đụng vào căn bản không biết sẽ có hậu quả đáng sợ như thế nào!
Trong nháy mắt.
Sắc mặt Từ Dung trắng bệch không còn chút máu, trực giác chết chóc khiến nàng căn bản không có dũng khí có bất kỳ hành động gì, cũng không biết làm như thế nào mới có thể tránh thoát được loại tai họa này, tất cả những gì lúc này nhìn thấy đã hoàn toàn lật đổ nhận thức của mình!
Rốt cuộc đây là nơi nào!
Những cột ánh sáng như thế kia, lại là loại sức mạnh đáng sợ nào?!
Đủ loại chấn động liên tiếp ập đến, vị nhân tài này ở thành Bình Giang có thể nói là tinh anh, thế mà lại sinh ra cảm giác tự ti như con sâu kiến, chỉ có thể để mặc cho người khác xấu xé mà không phản kháng lại được chút nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận