Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 981: Chủ động bày tỏ thiện ý

Vừa nghĩ đến đây, lông tóc cả người Trình Lập Nguyên dựng đứng.
"Gian kết".
"Đây là gian kế của Trận Giới."
"Người này rõ ràng là người của Trận Giới, cố ý lợi dụng thám tử mà bọn ta cài cắm vào tung hỏa mù với Hoang Giới, để chúng ta vào núi chịu chết!"
Vừa nghĩ đến đây, Trình Lập Nguyên bị dọa cho hồn phi phách tán, nhấc chân chạy trốn, sợ mình chạy không đủ nhanh còn mạnh mẽ giẫm trên mặt đất.
Xấu hổ làm sao, chân lại giẫm lên cái đầu tròn vo của Chân Vô Cực.
Phụt!
Cú đạp này khiến Chân Vô Cực chỉ còn lại mỗi cái đầu cũng không giữ được.
Trình Lập Nguyên như muốn tè ra quần, vội vàng liên lạc với nhóm người Hoang Thiên Linh đang chờ đợi ở Hoang Giới mở trận dịch chuyển, hoảng loạn trốn về Hoang Giới.
Tại Hoang Giới....
Sau khi nghe báo cáo của Trình Lập Nguyên, bầu không khí trong sảnh nặng nề trầm trọng, gương mặt của tất cả mọi người đều lộ vẻ nghiêm nghị.
Rất lâu rất lâu sau cũng chẳng ai nói chuyện, yên tĩnh khiến người ta không rét mà run.
Tuy Chân Vô Cực chết khiến trong lòng bọn hắn cực kì sảng khoái, nhưng tin tức mang đến sau đó lại khiến bọn hắn không thể chấp nhận được.
Tin tức này đả kích quá lớn.
Cuối cùng rất lâu sau đó, Hoang Thiên Linh phá vỡ trầm mặc lấy ngọc giản đứng lên nói: "Chuyện này ta đã báo ngay cho tổng bộ Hoang Môn".
"Bây giờ tổng bộ Hoang Môn đã truyền tin lại..."
Nói đến đây ánh mắt mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Hoang Thiên Linh.
Hoang Thiên Linh nâng cao giọng tuyên bố: "Hiện nay đang trong mối họa ngoại xâm, cố gắng tránh cho nội bộ lo lắng, cho nên truyền lệnh chủ của Hoang Giới, một tháng sau trong tổng hội bát giới thành Thiên Nhân, chủ động cầu hòa với Trận Giới, chủ động từ bỏ tranh đoạt sơn mạch Thiên Lan."
Nghe vậy.
Trong sảnh yên lặng như tờ, sắc mặt âm trầm đến cực điểm, ai nấy đều siết chặt nắm đấm tràn ngập bất cam.
Cũng vào lúc này.
Thành Trận Thiên.
Trần Tiên Huyền ngồi rủ hai tay, sắc mặt khó coi nói: "Công hội trận pháp sư truyền tin đến".
"Bên trên ra lệnh cho chúng ta, từ bỏ tranh đoạt sơn mạch Thiên Lan, chủ động bày tỏ thiện ý với Hoang Giới."
"Tại sao?"
Nhóm người Trận Giới đập bàn đứng dậy, lỗ tai đỏ bừng hỏi.
"Họa ngoại xâm sắp đến, trong lòng mọi người cũng rõ ràng".
"Vào thời khắc này, một Chân Tiên nhị tầng mười có ý nghĩa gì hẳn trong lòng các ngươi rõ ràng hơn ta".
Nghe vậy.
Nhóm người Trận Giới líu lưỡi, á khẩu không nói nên lời.
Không cam tâm ngồi xuống.
Khoảnh khắc này.
Hai giới đồng thời ra quyết định giống nhau - bày tỏ thiện ý với đối phương.
Tóm lại, bất kể là giới nào đều vứt bỏ "không nói đến họa ngoại xâm" trong giờ phút này không cách nào đối mặt với một Chân Tiên nhị tầng mười được.
Thời gian nửa tháng rất nhanh đã đến.
Thành Thiên Dung.
Đây là một tiểu thế giới do bát giới cùng nhau tạo ra, bát giới đều thiết lập trận dịch chuyển độc lập ở đây.
Bình thường bát giới có chuyện, đều gặp gõ ở chỗ này.
Hơn nữa nơi này là vùng đất an toàn tuyệt đối.
Ngăn cấm tất cả tranh đấu.
Nếu có bất kì ai làm trái sẽ bị bát giới tấn công.
Trong một đại điện màu đen, có tám chỗ ngồi và phe phái.
Khi Trận Giới và Hoang Giới đến, người của những giới khác đã đến đông đủ từ sớm.
Nhưng chỉ duy nhất Bạch Giới là không có một ai.
"Bạch Giới làm sao vậy?" Một người trong đó không nhịn được hỏi: "Bạch Hoàng tân nhiệm vừa thượng vị, lần gặp gõ đầu tiên của bát giới, lẽ nào lại vắng mặt?"
"Bỏ đi bỏ đi, bát giới gặp gỡ mỗi năm một lần, thỉnh thoảng vắng mặt cũng chẳng gì ghê gớm" Một người khác giảng hòa nói:
"Nghe người ta nói, Bạch Hoàng kia ra ngoài tìm người quan trọng gì đó, cho nên đừng miễn cưỡng nữa."
"Ừm, mặc kệ thôi, dù sao lần này cũng chẳng có chuyện gì quan trọng cần bàn!" Lại một người lên tiếng: "Chuyện hơi lớn một chút, chính là tranh đấu giữa Trận Giới và Hoang Giới".
Nói đến chuyện này.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía đại diện của Trận Giới và Hoang Giới.
Đại diện hai phía chính là Hoang Thiên Linh và Trần Tiên Huyền.
"Hai vị, bây giờ là lúc họa ngoại xâm, hai giới của các vị đừng tranh nữa, nội bộ đấu nhau chẳng có ý nghĩa gì cả!" Một lão giả trong số đó nói.
"Đúng vậy, quyền sở hữu sơn mạch Thiên Lan, ai cũng không thể tranh luận rõ ràng được!" Lại một người khuyên nhủ.
Nhất thời.
Những người khác cũng xôn xao lên tiếng khuyên can.
Nhưng khuyên thì khuyên, mọi người nhiều nhất cũng chỉ khuyên nhủ tượng trưng.
Dù sao mọi người đều hiểu rõ quan hệ giữa hai giới, làm sao có thể làm hòa chỉ bằng vài câu khuyên nhủ của những người ở giới khác như bọn hắn được.
Nhưng mà.
Khiến bọn hắn không ngờ là nghe lời khuyên của bọn hắn, chân mày Hoang Thiên Vu và Trần Tiên Huyền đồng thời khẽ động, thế mà không hẹn lại cùng đứng lên.
Vốn dĩ bọn hắn thật sự không biết nên mở lời thế nào về chuyện thể hiện thiện ý này.
Hai phía đấu nhau nhiều năm như vậy, ai cũng không thể hạ mình thể hiện thiện ý với đối phương được.
Mà bây giờ mọi người đều khuyên nhủ, bọn hắn vừa hay có thể mượn bậc thang này leo xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận