Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1435: Chân tướng đáng sợ (2)

"Từ lão..."
"Ngài nói, vì sao đột nhiên đại nhân lại đối... che chở đối với người kia như thế, cho dù tư lịch của ta nông cạn, những cũng là một Thánh Nhân cấp cao, xưng hô như thế đối với hắn có cái gì không ổn?"
Lão giả cũng mê mang lắc đầu, không dám tùy tiện lên tiếng.
Nghi hoặc vang vọng trong lòng hai người, dưới uy thế bức bách của Thanh Doãn đại nhân chỉ có thể yên lặng đè xuống.
Một lát sau, cao thủ trẻ tuổi ngoan ngoãn gánh vác chức trách hộ vệ.
Thanh Doãn Tiêm Vân và lão giả đi vào cảnh giới Không Minh, thu lại khí tức bảo tồn sức mạnh, tất cả giống như trạng thái bình thường lúc trước, nhưng thật ra chỉ là một hồi giả tạo, Thanh Doãn Tiêm Vân chỉ là thu lại khí tức, nhưng thần thức lại để ý tất cả động tĩnh của phi chu...
Mà trọng điểm quan tâm, chính là Dịch Phong đang ngủ say.
Gần nửa canh giờ trôi qua, cuối cùng Dịch Phong cũng vặn eo bẻ cổ ngồi dậy!
"U Đôi mắt buồn ngủ, một bộ dáng vẻ lười nhác, nhìn thế nào cũng không giống cao thủ.
Rủ mí mắt nhìn xung quanh, hình như lại đến thời gian canh gác rồi.
Dịch Phong xốc lại tinh thần, đi về phía người trẻ tuổi đang lặng lẽ đứng ở tuyến đầu.
"Vẫn là để ta canh gác đi, các ngươi phải bảo tổn sức mạnh".
Trong mắt người trẻ tuổi vui vẻ, nhưng lập tức lại lộ ra thần sắc khó xử.
"Không được, đại nhân hạ lệnh để ta phòng thủ!"
Hạ lệnh thì phải nghiêm túc thủ vững, người này cũng đúng là đầu óc cứng nhắc.
Cơ hội tăng kinh nghiệm tốt như thế, tuyệt đối không thể cứ bỏ qua như thế, vạn nhất lần này có thể gặp được con cóc lớn kia, chẳng phải là lỗ rồi sao?
Dịch Phong cũng là tính tình nổi dậy, một trận quấy rối yêu cầu!
Người trẻ tuổi không chịu nổi tấn công thế này, lại liếc nhìn Thanh Doãn Tiêm Vân hoàn toàn không có khíc tức, cũng lười biếng nhận lời.
"Đây... Được thôi."
"Vất vả, Dịch huynh đệ vất vả rồi!"
Hai người ngầm hiểu lẫn nhau, một hồi hai bên cùng có lợi hữu hảo nói chuyện với nhau, sau đó là mỗi người một việc.
Người trẻ tuổi ở một bên nghỉ ngơi ngủ sau, tinh thần Dịch Phong cũng phấn chấn đứng ở trước phi chu.
Tất cả những điều này đều bị Thanh Doãn Tiêm Vân phát giác.
Người trẻ tuổi lười biếng không hề khiến nàng để ý quá nhiều, thần thức chỉ âm thầm khóa chặt động tĩnh của Dịch Phong.
Nàng muốn làm rõ suy đoán trong lòng, thuận tiện nhìn một chút xem rốt cuộc Dịch Phong canh gác như thế nào.
Dọc đoạn đường này, thật sự quá an ổn.
Nhất là mỗi lần Dịch Phong canh giác, xung quanh vẫn luôn yên lặng như nước, cho đến bây giờ vẫn chưa gặp được bất kỳ nguy hiểm gì, an ổn đến mức đã có chút quái dị, đến lượt bọn họ lại là nhiều lần ác chiến.
Cảnh tượng khác nhau mộ trời một vực này, không thể nào mỗi lần đều là khí vận gây ra.
Trên đời không có người nào có thể có khí vận nghịch thiên như thế, Dịch Phong cũng không thể nào thật sự là con của khí vận?
Lúc trước có lẽ Thanh Doãn Tiêm Vân còn nửa tin nửa ngờ, nhưng từ lúc nàng bắt đầu phát hiện con cóc kia, mới xác nhận đầu mối chắc chắn trong đó!
Cho dù Dịch Phong chỉ là đứng yên ở tuyến đầu, thần thức của Thanh Doãn Tiêm Vân cũng không hề buông lỏng.
Chú ý một lúc, cuối cùng nhìn thấy Dịch Phong bắt đầu hành động.
Một trường đao cổ quái được lấy ra, đặt ở trên vai. Động tác này, trong nháy mắt kéo căng lòng hiếu kỳ của nàng.
"Rốt cuộc hắn muốn làm cái gì..."
Suy đoán còn chưa hiện lên trong đầu, Dịch Phong đã nhảy xuống khỏi phi chu!
Bạch!
Thanh Doãn Tiêm Vân cũng không thể nào ngồi thiền được nữa, thanh mâu bất ngờ mở ra.
Dưới sự điều khiển của lòng hiếu kỳ to lớn, nàng không quan tâm bên trong sương mù đen có bao nhiêu hung hiểm, cũng yên lặng trốn ra khỏi phi chu, từ phía xa đi theo bóng người vác đao kia đi về phía trước.
Đi vào trong sương mù đen, đã nhìn thấy đao mang như lưới máu thịt tung tóe!
Bóng người cô độc kia xông vào biển thân ảnh Ma tộc to lớn đen sì, lại giống như hổ đi vào bầy dê, trường đao chém về hướng nào, nơi đó hoàn toàn không có địch thủ!
Một đao đã thấy thi thể tách rời, Ma tộc mạnh mẽ bị giết đến liên tục ngã xuống.
Cắt rau gọt dưa, chẳng qua cũng chỉ như thế.
Thanh Doãn Tiêm Vân nhìn đấy đôi mắt đẹp chấn động, ngón tay ngóc khẽ che môi đỏ!
Chấn kinh.
Chấn kinh trước giờ chưa từng có!
Cho dù trong lòng đã sớm có suy đoán, đã từng nghĩ đến Dịch Phong có tu vi cao thâm.
Nhưng lúc này tận mắt nhìn thấy, Thanh Doãn Tiêm Vân vẫn là kinh ngạc đến không khỏi trong lòng tràn ngập sóng cả, ngơ ngác nhìn theo căn bản không dám lên tiếng.
Nàng hoàn toàn không tưởng tượng được, thế mà Dịch Phong lại là người khủng bố như thế, đi ở ở bên trong Ma tộc mà như giẫm trên đất bằng, tư thế vô địch giống như thần linh...
Đây, đây không phải là người mà nàng có thể chống chọi được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận