Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1065: Trực tiếp như vậy sao

Đại điện Bách Luyện.
Thi Thanh Vũ ngồi trên án cạnh bàn, xử lý mọi chuyện lớn nhỏ của tông môn.
Bởi vì cho đến khi Dịch Phong xuất hiện Bách Luyện Tông mới xem như chân chính thống nhất, việc cần giải quyết thật sự quá nhiều.
Đặt ngọc giản trong tay xuống, nàng ta duỗi lưng, kéo giãn cái eo thon thoạt nhìn quyến rũ đến cực điểm khiến người ta động tâm.
Sau khi duỗi lưng nàng ta chuẩn bị tiếp tục xử lý.
Nhưng trong đầu lại hiện lên gương mặt từ đầu đến cuối đều mang theo nụ cười thản nhiên kia.
Thân thiết.
Ôn hòa.
Nhất thời suy nghĩ nàng ta bay xa...
"Tông chủ".
Sau lưng, một hắc y nữ tử đáp xuống.
"Ừm!"
Thi Thanh Vũ vội vàng thu hồi suy nghĩ, giả vờ không chút để ý trả lời.
Hắc y nữ tử lại không giấu được nụ cười, đến gần bên tai Thi Thanh Vũ nói: "E rằng trái tim của tông chủ không ở chỗ này?"
"Ngươi nói gì vậy?"
Thi Thanh Vũ liếc mắt nói.
"Hihi."
Không có nội đấu tông môn, bản tính của hắc y nữ tử cũng lộ ra, che miệng trêu chọc nói: "Ngươi lừa được người khác, còn lừa được ta chắc?"
"Có điều cũng chẳng phải chuyện gì mất mặt, dù sao Dịch Phong tiền bối là nhân tài lại có thực lực ngút trời, quan trọng là còn có gương mặt xuất trần thoát tục như vậy".
"Tiểu cô nương như ngươi, còn nói bậy bạ nữa cẩn thận ta nhốt vào đại lao!" Thi Thanh Vũ phẫn nộ mắng.
"Ôi chao, người nào đó không thừa nhận, vậy ta cũng sẽ không nói cho nàng ta nghe tin tức mới nhất chỗ Dịch Phong đại nhân đâu".
Hắc y nữ tử giơ tay ngọc lên ra vẻ thần bí nói.
"Tin tức gì?"
Thi Thanh Vũ nắm lấy bàn tay của hắc y nữ tử, sốt ruột hỏi.
"Ngươi xem, ngươi còn không thừa nhận?"
Hắc y nữ tử cười nói.
"Ngươi mau nói đi."
Thi Thanh Vũ tức giận trừng hắc y nữ tử, hờn dỗi nói.
"Được rồi được rồi."
Hắc y nữ tử liếc mắt sau đó đến gần bên tai Thi Thanh Vũ nói:
"Ta nghe ngóng tin tức, gần đây Dịch Phong đại nhân đã dò hỏi hai lần ngươi đang làm gì đấy."
"Thật sao?"
Mắt Thi Thanh Vũ sáng lên.
"Đương nhiên là thật, đáng tiếc ngươi đấy, chỉ biết ở đây bận rộn." Hắc y nữ tử hận rèn sắt không thành thép nói.
"Ngươi đừng nói lung tung, ta bận thật mà" Thi Thanh Vũ nói.
"Nhưng mấy việc bận của ngươi tùy tiện ném cho trưởng lão nào đó, bọn hắn vì muốn lấy lòng ngươi còn không tranh nhau làm cho ngươi chắc?" Hắc y nữ tử nói.
"Ta... ta không phải..."
Thi Thanh Vũ cúi đầu.
"Ôi chao được rồi được rồi, ta còn không biết ngươi sao" Hắc y nữ tử nói: "Chẳng phải ngươi sợ đoán nhầm ý của Dịch Phong tiên bối, sợ thật sự sẽ mất mặt à".
"Bây giờ biết Dịch Phong tiền bối đang nghe ngóng tin tức của ngươi, ngươi hoàn toàn có thể đập tan băn khoăn trong lòng, mau đi đi!" Hắc y nữ tử phất tay nói.
Thi Thanh Vũ cúi đầu, do dự nói: "Vậy ta, ta..."
"Ôi đào, mau đi đi!"
Hắc y nữ tử đẩy thẳng Thi Thanh Vũ ra ngoài cửa.
Đi đến ngoài cửa.
Trong đầu Thi Thanh Vũ quanh quẩn lời nói của hắc y nữ tử, gương mặt xinh đẹp lại ửng đỏ.
Hắn...
Vậy mà hắn là dò hỏi ta đang làm gì...
Với thực lực của hắn thực ra hoàn toàn không cần như vậy, nếu nói thẳng thậm chí dùng sức mạnh, nàng ta không phản kháng được cũng sẽ không phản kháng.
Không ngờ lại như thế...
Nàng ta trở lại động phủ, tỉ mỉ trang điểm một phen.
Khi đi ra khỏi động phủ như đổi thành một người khác.
Khi trước cả người nàng ta mặc hắc bào, lạnh như băng tuyết, thường xuyên duy trì tư thế uy nghiêm.
Tuy trong tình huống đó vẫn khó phá vỡ giá trị nhan sắc của nàng ta, nhưng tuyệt đối không kinh diễm như giờ phút này.
Nàng ta lúc này đã thay sang váy dài trắng tuyết, thắt lưng tôn lên vòng eo tinh tế, váy chỉ phủ đến đầu gối, đôi chân dài như ẩn như hiện.
Mà gương mặt khuynh quốc khuynh thành cũng điểm thêm má hồng, sắc mặt trong trẻo, da trắng như tuyết, thanh tú xinh đẹp.
Cả đoạn đường nàng ta hưng phấn đi đến tiểu viện của Dịch Phong.
Hoàn toàn không có khí thế của tông chủ, nghiễm nhiên biến thành một tiểu nữ nhân.
"Gặp qua tiền bối Dịch Phong".
Vào trong viện, làn váy Thi Thanh Vũ khẽ động, hành lễ với Dịch Phong.
"Cuối cùng Thi tông chủ đã đến rồi."
Dịch Phong nhìn thấy nàng ta lập tức hưng phấn đứng dậy, đón nàng ta vào viện.
Phát giác vẻ hưng phấn trong ánh mắt của Dịch Phong, Thi Thanh Vũ cúi đầu.
"Hôm nay Thi tông chủ thật xinh đẹp."
Nhìn Thi Thanh Vũ không giống lúc bình thường, Dịch Phong tán thưởng một câu từ đáy lòng.
"Tiền bối quá khen".
Thi Thanh Vũ khiêm tốn nói nhưng trong lòng lại nhảy nhót, xem ra Dịch Phong rất thích dáng vẻ này.
"Cô có biết không, ngày nào ta cũng mong cô đến đấy." Dịch Phong hưng phấn nói.
"Ó...
Thi Thanh Vũ nghẹn lời.
Đây...
Trực tiếp như vậy sao?
Nàng ta còn chưa chuẩn bị xong mà.
Có điều thật khiến lòng người vui sướng!
Cứ như vậy.
Hai người ngồi trong viện.
Trò chuyện câu được câu chăng.
Nói rồi nói lại rơi vào bầu không khí kì lạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận