Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 421: Tư cách thành lập tông môn

Trong chốc lát.
Các chưởng môn và trưởng lão của các tông môn lớn rối rít cất lời nịnh nọt ba người Diệp Bắc.
Cứ phải gọi là tâng bốc đến tận trời.
Có người còn hào phóng lấy ra những thứ đồ quý giá nhất, tốt nhất.
Còn có người còn thấy người sang mà bắt quàng làm họ.
Đương nhiên, những lão già dày dặn kinh nghiệm như này vô cùng thông minh, biết rất rõ mình phải biểu hiện như thế nào khi đi theo một vị cao thủ đặc biệt có khả năng giam cầm được cả yêu thú như người ở trước mặt này.
Có thể nói, người như vậy mà chỉ cần để lộ ra một chút lợi ích gì đó ở trong kẽ móng tay thôi cũng có thể cho bọn họ hưởng thụ cả đời rồi.
Vậy nên đừng nói là bảo bọn họ chuyển gạch, cho dù là ở lại đây gánh phân bọn họ cũng sẵn sàng làm theo.
"Đám lão già các ngươi đúng thật là không biết xấu hổ".
Sắc mặt ba người Diệp Bắc tối sầm lại, tức giận trợn mắt nhìn những người này.
Mọi người vẫn mặt dạn mày dày cười cười.
Dáng vẻ giống hệt như là cho dù có đuổi đi thì cũng nhất định không đi.
"Được được được, vậy ta sẽ giữ các ngươi lại, nhưng mà ta phải nói trước quy tắc của ta với các ngươi, hy vọng các ngươi đều phải nhớ kỹ ở trong lòng, nếu ai xúc phạm đến tiên sinh, đừng trách chúng ta trở mặt không nhận người" Hám Thiên Khuyết trầm giọng nói.
"Vên tâm, bọn ta nhất định sẽ làm được".
Mọi người vỗ ngực trả lời.
Thế là lúc này nhóm công nhân đầu tiên xây dựng tông môn của Dịch Phong đã được quyết định xong và đi vào ổn định.
Võ quán.
Một lúc lâu mà vẫn chưa thấy Chu Vân và Lục Thanh Sơn đến.
"Lão già, sao mà các ngươi vẫn khách sáo thế".
Hai tay Dịch Phong nhận lấy đồ mà Lục Thanh Sơn mang đến, cười híp mắt nói.
"Nên mà, nên mà".
Hai người Lục Thanh Sơn cũng cười tít cả mắt.
"Ngồi đi".
"Vừa hay ta cũng có chút việc muốn hỏi các ngươi."
Dịch Phong nói.
Lục Thanh Sơn khách sáo ngồi xuống chờ đợi Dịch Phong.
"À, là như thế này, ta dự định sáng lập một tông môn để chơi chơi một chút, nhưng có không ít công việc cần phải suy nghĩ, ta cảm thấy cũng chỉ có thể hỏi các ngươi, hy vọng là các ngươi sẽ tháo gỡ những vướng mắc này giúp ta" Dịch Phong sờ mũi rồi nói.
"Tiên sinh muốn thành lập một tông môn sao?"
Hai người Lục Thanh Sơn bất ngờ kêu lên, chấn động đứng lên hỏi lại.
Tin tức này khiến họ bùng nổ.
"Đừng ngạc nhiên, đừng ngạc nhiên".
Thấy được dáng vẻ này Lục Thanh Sơn, sắc mặt Dịch Phong vội vàng trở nên lúng túng, hắn bẻ bẻ ngón tay rồi giải thích: "Ngươi cũng biết mà, ta chỉ là một phàm nhân, cho nên ta thành lập lên cũng chỉ để chơi chút thôi, không có ý gì khác đâu, ta nghĩ chắc chắn ngươi hiểu rõ việc này hơn ta, vì vậy ta muốn hỏi ngươi một chút, ngoại trừ việc xây dựng tông môn ra thì còn có những quy trình nào nữa?"
Hai người Lục Thanh Sơn nhìn nhau một cái, hít sâu vào một hơi.
Vị này thực sự vẫn còn có nhiều trò vui để chơi thật đấy, lại còn định thành lập tông môn nữa.
Nếu không phải Dịch Phong cứ luôn luôn nhắc đi nhắc lại rằng mình là một phàm nhân, chắc bọn họ còn tưởng rằng vị này không định giấu giếm tu vi nữa mà bộc phát ra ngoài luôn ấy chứ.
Nhưng mà dựa vào thân phận phàm nhân để thành lập một tông môn thì đúng là việc này ngớ ngẩn biết bao!
Đồng thời bọn họ cũng không nhịn được thở dài một cái, xem ra tiên sinh đã sớm nắm rõ được lai lịch của bọn họ trong lòng bàn tay rồi, cũng biết rõ về thân phận của bọn họ nên mới có thể hỏi bọn họ chuyện này.
VÌ vậy.
Bọn họ nói ra tất cả những điều kiện từ gốc đến ngọn để bắt đầu sáng lập một tông môn với hắn.
"Thì ra là như vậy."
Dịch Phong gật đầu một cái, ngửa mặt nằm trên ghế suy nghĩ.
Bởi vì trong số những điều Lục Thanh Sơn và Chu Vân nói ra, có hai điều khá là phiền phức với hắn.
Điều thứ nhất.
Chính là vị trí của tông môn.
Quy tắc là phải lựa chọn đất chưa có chủ, nếu hắn tạo ra một tông môn dưới quyền quản lý của một tông môn khác thì không còn nghi ngờ gì cả, chắc chắn là đang khiêu chiến chủ quyền của tông môn đó.
Mà hắn nhớ ra rằng, mặc dù hắn đang ở thành Bình Giang, nhưng lại là địa bàn của Thanh Sơn Môn!
Nhưng mà hắn cũng từng nghe rất nhiều người nói rằng Thanh Sơn Môn có một tông chủ và một lão tổ.
Tích cách của tông chủ vô cùng tàn bạo, giết người không hề chớp mắt.
Lão tổ kia thì lại có tính tình kỳ dị, vui buồn khác thường, dường như còn đặc biệt thích những cô gái ở tuổi vị thành niên, không ít thiếu nữ cũng đã gặp phải những âm mưu thâm độc của hắn.
Dù sao hai người đó gần như cũng không phải thứ tốt đẹp gì.
Nghĩ tới đó thì đúng là không thể xây dựng tông môn ở thành Bình Giang này được rồi, nếu không chọc phải hai người kia thì cũng gây ra phiền phức rất lớn!
Nghĩ đến đây thì hắn không nhịn được nhìn Lục Thanh Sơn và Chu Vân một cái.
Cũng được.
Hắn hỏi hai người đó.
Cũng chẳng biết tại sao mà khi thấy ánh mắt của Dịch Phong, giây phút này trong Chu Vân và Thanh Sơn lão tổ bỗng ớn lạnh.
Nhưng phiền phức thứ hai kia mới khiến cho Dịch Phong nhức đầu nhất.
Đó chính là tư cách xây dựng tông môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận