Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 93: Kẻ chủ mưu sau màn

Nếu như Dịch Phong đã không thể hiệp lực với thương hội Bình Giang, vậy thì trực tiếp tiêu diệt hắn, như vậy cũng giống như có thể giúp thương hội Bình Giang thoát khỏi tình hình khó khăn.
Nhưng mà hắn vạn lần cũng không ngờ đến, kế sách khó khăn lắm mới nghĩ ra được lại không thành công.
“Hội trưởng thứ tội.” Tên thuộc hạ dẫn đầu dang đập đầu xuống đất, mặt đầy vẻ kính cẩn giải thích: “Chúng ta cũng không hề biết Dịch Phong không đến, người đến là đồ đệ của hắn!”
“Hừ!”
Mao Lâm hừ lạnh một tiếng: “Nếu như các ngươi đã biết đó không phải là Dịch Phong, tại sao vẫn còn ra tay rút dây động rừng, điều này khiến sau này Dịch Phong sẽ có phòng bị, vậy chẳng phải làm mất cơ hội ra tay với hắn sao?”
“Điều này... lúc bọn ta nhìn thấy không phải Dịch Phong thì thực sự đã chuẩn bị thu tay rồi.” Tên dẫn đầu thuộc hạ khó coi nói: “Nhưng mà, sau khi tên đồ đệ kia nhìn ra mục tiêu của chúng ta là Dịch Phong, hắn liền tự mình nhắm vào bọn ta mà ra tay, với lại bản lĩnh của tên tiểu tạp nham này cũng không phải tầm thường, tay không mà đã có thể giết được chúng tôi, vài huynh đệ mới có thể khiến hắn mất mạng.”
“Hừ!”
“Các ngươi thật biết cách viện lý do.”
Mao Lâm tức giận không nguôi, lần này không thể lấy mạng Dịch Phong, lần sau muốn tìm được cơ hội, sợ rằng không thể nào đơn giản như vậy nữa.
“Thôi đi phụ thân, bỏ qua cho bọn họ đi!”
Lúc này, một thanh niên mặc hoa phục bước vào, trên mặt mang lên nụ cười lạnh nhạt, người đến là con trai của Mao Lâm, anh trai của Mao Doãn Nhi, Mao Ý.
“Ý Nhi, bây giờ đã là lúc nào rồi mà ngươi vẫn còn thong thả như vậy hả?” Mao Lâm nhìn Mao Ý trách móc, ý nghĩ sâu xa nói: “Lẽ nào ngươi còn không biết ta làm những chuyện này, thậm chí không tiếc hy sinh muội muội của ngươi đều là vì ngươi sao, nếu như chức hội trưởng này của ta bị bãi rồi, thì tương tai ngươi muốn leo lên vị trí này e rằng còn khó hơn lên trời!”
“Phụ thân, người hiểu lầm rồi.” Mao Ý cười nói: “Tâm ý của người, đương nhiên ta biết, chỉ là người trách móc bọn chúng cũng không có tác dụng gì, hơn nữa, không phải chỉ là một Dịch Phong bé nhỏ viết được hai quyển sách thôi sao, có gì đáng lo đâu chứ, muốn giết được hắn không phải là dễ như trở bàn tay à.”
“Nhưng mà Ý Nhi à, nghe Doãn Nhi nói Dịch Phong không đơn giản như vẻ bề ngoài đâu!”
Mao Lâm sâu xa nói: “Nghe nói vẫn còn một tu luyện giả đang ở cạnh hắn, hơn nữa dạo gần đây mối quan hệ của hắn với thương hội Bảo Phong không thể coi thường được. Ngươi nên biết, thương hội Bảo Phong ngang nhiên cướp lấy mối làm ăn của chúng ta nhưng chúng ta cũng không dám ra tay với bọn họ, chính là bởi vì con gái yêu dấu của Doãn Hùng đang ở Thanh Sơn Môn!”
“Thế thì có là gì chứ.”
Mao Ý cười chế giễu nói: “Cho dù là hắn không đơn giản, cùng lắm cũng chỉ là một tên tu luyện cấp thấp thôi, còn hắn và thương hội Bảo Phong chẳng qua cũng chỉ là quan hệ lợi ích!”
“Cho dù hắn là một tên tu luyện cấp thấp, nhưng dù sao cũng là một kẻ có tu luyện!” Mao Lâm vẫn lo lắng như cũ.
“Phụ thân, dù gì người cũng là hội trưởng thương hội, những người có tu luyện cao cường thì chúng ta thật sự không thể đấu nổi, nhưng mà kẻ tu luyện như Dịch Phong thì có thể đối phó được, chúng ta cũng không hẳn là không có khả năng!”
Mao Ý cười thâm sâu.
Lời nói vừa nói ra, ngoài cửa có ba người đàn ông đi vào, ba người khí thế mạnh mẽ, trên người tỏa ra sát khí, vừa bước đến liền khiến cho Mao Lâm cảm thấy áp lực.
“Đây là... ba vị đây là...”
Mao Lâm trừng to mắt nói.
“Ba vị đây là tu luyện giả do ta mời đến, bọn họ sẽ giúp chúng ta trực tiếp trừ khử tên Dịch Phong kia, tu vi của bọn họ đã lên đến hàng Võ Linh!” Mao Ý thong thả nói.
“Võ Linh!”
Nghe thấy lời đó, trong lòng Mao Lâm kinh động một hồi.
Vạn lần cũng không ngờ đến, ba người này lại có thể là Võ Linh, điều đó là vì bình thường hắn chưa từng tiếp xúc tới những người này.
“Vì vậy mới nói phụ thân, người cứ yên tâm đi!” Mao Ý cười mãn nguyện nói: “Có ba vị cao thủ Võ Linh ra tay, một tên Dịch Phong bé nhỏ, cho dù hắn có một chút tu vi cũng không thể không bị nghiền cho chết chứ?”
“Nhưng mà...”
Mao Lâm đến gần Mao Ý, nhỏ tiếng nói: “Muốn mời được ba vị này, phải đánh đổi cái giá không ít đúng không?
“Phụ thân, người yên tâm đi, các món bảo vật của người phàm chúng ta, bọn họ không thích...” Nói đến đây, Mao Ý cười nhẹ một cái: “Bọn họ chỉ cần ta giúp họ tìm một trăm cô nương trẻ!”
“Một trăm cô nương trẻ?”
Mao Lâm vui mừng.
Nếu như đã như vậy, xem ra đối với cha con họ mà nói thì vụ mua bán này vô cùng lời rồi!
Nếu như đã có ba vị Võ Linh ra tay, việc giết chết Dịch Phong chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.
Thế nên Mao Lâm cười nói với ba người đó: “Ba vị đại nhân, chỉ cần ba vị giúp bọn ta làm xong việc này, đừng nói đến là một trăm cô nương trẻ, hai trăm người ta cũng sẽ giúp ba vị tìm được.”
“Rất tốt!”
Ba người kia vừa ngồi xuống, nghe thấy Mao Lâm nói vậy liền gật gật đầu, trên miệng lạnh lùng nở nụ cười: “Để bọn ta nghỉ ngơi một ngày, tên tiểu tạp nham mà các ngươi nói cứ giao cho bọn ta xử lý.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận