Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1711: Tay chân miễn phí (1)

Nhìn thấy loại dị sắc kia, Dịch Phong hiếu kỳ nhìn chăm chú.
“Lộc cô nương, có phải là thịt rượu hôm nay không hợp khẩu vị?”
Tất cả mọi người nghe tiếng chú ý.
Lộc Tâm Lan chấn kinh ngước mắt, vội vã cúi đầu tạ lỗi.
“Tiên sinh hiểu lầm, hôm nay thịt rượu rất ngon, tiểu nữ có chút thất thố, là bởi vì…”
Nhìn thấy Dịch Phong chăm chú nhìn đến, Lộc Tâm Lan vội vàng đứng lên nói rõ nguyên nhân.
“Tiên sinh thứ tội, tất cả đều là việc riêng tư cá nhân của tiểu nữ.”
“Tiên sinh minh giám, ta vốn xuất thân từ tổng bộ Vạn Bảo Các, vì cá cược lịch luyện, mới bị phái đi chủ trì phân bộ ở đảo Dương Quang, lần lịch luyện này liên quan trọng đại, lấy công trạng đấu giá và số lượng khách khanh quyết định thắng bại.”
“Tiểu nữ bất tài, kinh doanh ở đảo Dương Quang nhiều năm, mới có một chút công trạng, khách khanh cũng chỉ có một mình Cửu Đạo Tôn Giả, trước mắt sắc đến kỳ hạn lịch luyện trở về đảo đen, trong lòng lo lắng nên mới có sự thất thố ngày hôm nay, mong rằng tiên sinh thứ tội.”
Dịch Phong gật đầu lên tiếng trấn an.
“Không sao, mời Lộc cô nương ngồi xuống.”
Hóa ra cô nương này là đánh cược với người khác, trước mắt là sắp thua.
Các loại chuyện lịch luyện tranh tài, Dịch Phong cũng không cảm thấy kinh ngạc, chỉ duy nhất nghe nhắc đến hai chữ đảo đen, hứng thú của hắn mới được nhấc lên.
Nghe nói, đảo đen là nơi mạnh nhất của Đông Hải.
Trước mắt tìm chết ở đảo Dương Quang đã không còn hi vọng, không bằng đi đảo đen tìm một chút vận khí?
Nghĩ đến đây, trong mắt Dịch Phong lộ ra mấy phần ánh sáng.
Lộc Tâm Lan thông minh như thế nào, đương nhiên chú ý đến loại biểu cảm nhỏ bé kia.
Dường như tiên sinh đối với việc này có chút hào hứng…
Trong lòng vừa mới nảy sinh suy đoán, Lộc Tâm Lan nắm chắc cơ hội bất an hành lễ.
“Tiên sinh.”
“Tâm Lan do thế cục bức bách cả gan muốn nhờ, khẩn cầu tiên sinh trở thành khách khanh của Vạn Bảo Các ta, tiểu nữ nhất định sẽ dâng tạ lễ phong phú.”
Dường như là sợ Dịch Phong không đồng ý, Lộc Tâm Lan lại cắn răng hứa hẹn lần nữa.
“Tiên sinh chỉ cần làm trên danh nghĩa là được, không cần ra tay, cũng không cần làm bất cứ chuyện gì, tiên sinh cứ đưa ra bất cứ thù lao gì, tiểu nữ sẽ cố gắng làm hết sức!”
Lời này thật sự nói vào trong lòng Dịch Phong.
Cơ hội đi đến đảo đen, còn thuận tiện có thể kiếm lời thu nhập thêm, thế mà còn có loại chuyện tốt này?
Càng khiến người ta động tâm hơn là, giá tiền do tự bản thân mình đặt ra!
Cái bánh từ trên trời rơi xuống cũng chẳng qua như thế mà thôi!
Chậc chậc.
Nếu đã như thế, vậy thì xin lỗi rồi!
Dịch Phong cắn răng.
“Vậy thì, một trăm vạn tiên tinh!”
Vừa dứt lời.
Lộc Tâm Lan kinh ngạc đến ngước mắt sững sờ.
Tiên sinh là sự tồn tại như thế nào, có thể mời được tiên sinh đã là mặt mũi lớn bằng trời, bất luận là vật chí bảo gì ở trước mặt vị này cũng sợ rằng không đáng nhắc đến, nếu như không phải phát giác tiên sinh có ý muốn đi đến đảo đen, nàng sao dám mở miệng mời?
Vốn dĩ, Lộc Tâm Lan đã chuẩn bị tốt tâm lý đập nồi bán sắt.
Cho dù là như thế, nàng sợ còn xa mới đạt được yêu cầu của tiên sinh.
Không ngờ được, người ta lại chỉ muốn một trăm vạn tiên tinh?
Vậy thì một trăm vạn…
Một chút tiên tinh đó, đối với tiên sinh mà nói căn bản không quan trọng gì!
Ngoại trừ cố ý giúp đỡ, Lộc Tâm Lan thật sự không thể nghĩ ra được lý do khác.
Cảm kích lớn lao xông lên đầu, đôi mắt đẹp của nàng nổi lên tầng nước mơ hồ.
“Đa tạ đại ân giúp đỡ của tiên sinh!”
Sau khi thi lễ, Lộc Tâm Lan lại lần nữa lên tiếng hứa hẹn.
“Đại ân của tiên sinh, tiểu nữ không có gì báo đáp, nguyện dâng lên ba trăm vạn tiên tinh xem như thù lao, mong rằng tiên sinh đừng chê.”
Dịch tiên sinh không để ý cái gọi là tiền tài, nàng cũng không dám nắm chắc.
Cho dù ba trăm vạn cũng không đáng nhắc đến, nhưng có thể thể hiện rõ ràng thành ý kính trọng của bản thân mình, nếu như thật sự lấy một trăm vạn mời vị này, chẳng phải là đang vũ nhục thân phận của tiên sinh sao!
Lộc Tâm Lan xuất thân bất phàm, một chút EQ đó vẫn là có.
Quả nhiên.
Dịch Phong nghe nói như thế, thỏa mãn gật đầu một cái.
“Được, vậy thì cứ làm như thế.”
Bản thân hắn chỉ cần một trăm vạn, vốn dĩ nghĩ đợi người ta trả giá, không ngờ được chớp mắt đã đồng ý tiền thù lao gấp ba lần, gặp phải loại ông chủ thổ hào này, tuyệt đối phải phất nhanh!
Dịch Phong chỉ cảm thấy cả người tràn ngập nhiệt tình.
Đã có nhiệt huyết kiếm tiền vang vọng, còn có chờ mong lớn lao đối với đảo đen!
Lập tức vung tay lên.
“Đợi ta thu dọn một chút, lúc nào cũng có thể xuất phát!”
Nói xong câu này.
Dịch Phong đi xuống dưới lầu, chuẩn bị cầm cá khô đã phơi xong lên, dù sao cũng là vất vả mới có được, còn mất một chút phí câu, tuyệt đối không thể lãng phí!
Bạn cần đăng nhập để bình luận