Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 625: Yêu pháp của ngươi là gì vậy?

"Đúng thật là Thiên Linh lão tổ rồi, không ngờ rằng lão vẫn còn sống đấy, nội tình của Thiên Linh Tông hôm nay chắc đã nâng cao đến cực điểm rồi!
"Vậy thực lực của lão ta, e rằng là nhất chuyển huyền tiên rồi đấy!"
"Nhất chuyển huyền tiên à, đúng là có phúc đức mà, ta thực sự may mắn khi được gặp những nhân vật trong truyền thuyết như vậy đấy".
Giờ khắc này.
Mọi người ở đây đều không khỏi tỏ ra kính nể và sợ hãi.
Huyền Tiên và Nhất Chuyển Huyền Tiên, tuy rằng chỉ kém có hai chữ, thực tế lại khác nhau một trời một vực.
Có một câu nói nói rất hay.
Cửu chuyển huyền tiên.
Nhất chuyển nhất trọng thiên, cửu chuyển thiên ngoại thiên.
Ý của câu nói này là, cửu chuyển huyền tiên có chín cảnh giới nhưng giữa mỗi cảnh giới đều có sự chênh lệch rất lớn, mà ở cửu chuyển, sau khi chuyển đến cảnh giới tiếp theo lại là một vùng đất khác, một bầu trời khác.
Mặc dù những lời này nói về chênh lệch to lớn ở các cảnh giới ở cửu chuyển huyền thiên, nhưng chắc chắn nó cũng đang đại ý cho hai cấp độ huyền tiên phổ thông và nhất chuyển huyền tiên, giữa hai người này có chênh lệch lớn thế nào.
"Lão tổ".
"Lão tổ rõ ràng vẫn chưa tọa hóa".
"Thiên Linh Tông của ta vừa xoay mình chuyên thế rồi".
Thiên Linh lão tổ xuất hiện đã để cho Doãn Thiên Hùng cùng đám người Liễu Như Yên một lần nữa dấy lên hy vọng, đều quỳ lạy trên mặt đất, ánh mắt vui mừng chực khóc đến nơi.
"Một vạn năm không xuất thế, Thiên Linh Tông thực sự là thụt lùi rất nhiều rồi đấy, lại còn bị mấy tên hậu bối bắt nạt, các ngươi đúng là cái loại vô dụng mà!" Thiên Linh lão tổ nhìn khung cảnh tan nát đau thương của Thiên Linh Tông, sắc mặt âm trầm nói.
"Lão tổ, cũng không phải là Tôn nhi không tận lực tận sức chống chế, nhưng thật sự là mấy người này quá đối kỳ quái, quá đỗi bất thường!"
Doãn Thiên Hùng quỳ trên mặt đất, nói hết nỗi khổ tâm chất chứa trong lòng ra.
Vốn dĩ cũng phải.
Ban đầu là vì gây tiếng vang cho Liễu Như Yên, dễ dàng làm Thiên Linh Tông lớn mạnh.
Nhưng Tiêu Chiến xảy ra biến cố thì không nói làm gì, nhưng mấy vị sư huynh sư tỷ theo hắn tới ai ai cũng là yêu nghiệt, mẹ kiếp, lại sẵn thêm cơn giận, thực lực của bọn họ và tu vi của chúng hoàn toàn không cùng một đẳng cấp mà.
Kết quả toàn bộ kế hoạch thất bại, xôi hỏng bỏng không, Thiên Linh Tông còn suýt nữa rơi vào cảnh diệt tông.
"Hừ!"
"Chờ ta dọn dẹp mấy tiểu súc sinh này đã, sau đó ta sẽ giáo huấn các ngươi."
Thiên Linh lão tổ hừ lạnh một tiếng.
Ánh mắt thâm sâu của lão nhìn về phía đám người Tô Vân Vận và Lý Tiến, tràn đầy sát ý.
"Tiểu súc sinh, trưởng tôn của các ngươi đã không quản giáo tốt các ngươi, vậy Thiên Linh ta thay mặt cho trưởng tôn các người nhặt mạng của các ngươi."
Giọng nói của Thiên Linh lão tổ như sấm rền vang trời, chấn động khắp nơi, lão giơ bàn tay lớn lên một cái, một sức mạnh khổng lồ bao trùm xuống.
Nhưng bàn tay chưa rơi xuống thì hai bên trái phải bỗng nhiên vang lên một loạt thanh âm.
"Xuy, cái lão già sắp héo như ngươi kia, ngươi ở đâu ra mà bức ta, đòi thay mặt trưởng tôn của ta chứ, ngươi có tư cách đó sao?"
"Ăn của Lý mỗ một kiếm đê!"
Lý Tiến quát to.
Thiên Linh lão tổ khinh thường nghiêng đầu sang một bên.
Nhưng mà chỉ sau một khắc.
Sắc mặt lão ta chợt thay đổi rất lớn.
Lão ta cao cao tại thượng, khí thế hào hùng, thân thể Lý Tiến không bị khống chế rút ra trường kiếm phóng đến chỗ lão.
Rầm một tiếng.
Quy gối xuống đất, hai tay hướng về phía trước, nhận nhát kiếm của Lý Tiến mang tới.
Thiên Linh lão tổ quỳ xuống.
Tròng mắt tất cả mọi người đều rớt hết xuống đất.
Mọi người xung quanh đều ô lên.
Doãn Thiên Hùng vừa dấy lên một tia hi vọng thì giờ đầu hắn càng nổi gân xanh, máu phun ra, ngồi bệt xuống dưới đất.
Còn đám người Liễu Như Yên ở trong Thiên Linh Tông bấy giờ sắc mặt cũng trắng như tờ giấy, không có chút huyết sắc nào.
Tất cả đều sợ đến choáng váng.
Nhất chuyển huyền tiên, Thiên Linh lão tổ, vừa mới quỳ đấy sao?
Trong đầu mọi người cứ nghĩ là mình đang mơ.
"Ngươi, ngươi ngươi ngươi, loại yêu pháp của ngươi là gì vậy?"
Mà kinh hãi nhất vẫn là bản thân Thiên Linh lão tổ, lão ta trừng hai mắt mở to hết cỡ, cả người run lập cập, khí thế uy quyền thiên hạ đã sớm mất sạch không còn sót lại chút gì, trong mắt chỉ còn lại sự sợ hãi tột cùng.
Không ai rõ hơn lão ta rằng mình vừa gặp phải chuyện gì.
Cứ như là có một năng lượng thần bí đã khống chế cơ thể lão ta, cho dù là cự ly cách xa rất xa, lão ta cũng phải quỳ rạp xuống để đón nhát kiếm này.
"Hừ, mà đây còn là trăm phần trăm tay không nhận dao sắc nữa chứ.
Lý Tiến ngẩng đầu lên, ngạo nghễ.
Một trăm phần trăm phải dùng tay không tiếp dao găm.
Đây là một cái tên kỳ lạ.
Là tiên pháp?
Hay là?
Nhưng Lão tổ Thiên Linh sẽ không bao giờ nhận được câu trả lời này nữa, một thanh kiếm bay thẳng đến và khóa chặt vào lồng ngực lão ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận