Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 634: Một đám phế vật (1)

Đối với Kỳ Ba, Dịch Phong càng nghĩ lại càng cảm thấy không thích hợp.
Quả là mẹ nó không thích hợp quá rồi.
Thường thì một thanh niên bình thường gia nhập vào tông môn không phải là sẽ có lòng muốn tu luyện, tha thiết có công pháp sao?
Vì vậy vừa bắt đầu Dịch Phong vẫn còn hơi trốn tránh tên đệ tử đó.
Nếu những người này thật sự tìm hắn tranh công thì quả thật hắn cũng không biết phải làm sao, ít nhất cũng phải phế chút mồm mép đến dối trá.
Dù sao thì trước lúc năm mươi đơn được truyền ra thì số lượng đệ tử cũng phát triển đến sáu mươi bảy mươi người, nhưng quả nhiên không ai đến thỉnh giáo hắn tu luyện, còn chẳng có một người bày tỏ tâm ý tới tu luyện nữa là.
Vậy là không được rồi.
Làm gì có chuyện vào tông môn mà không muốn tu luyện chứ, thế mỗi ngày toàn chui vào Tàng Thư Các tìm kiếm tiểu thuyết, tranh châm biếm chắc?
"Ta biết rồi".
Bỗng nhiên, Dịch Phong nghĩ đến cái gì đó rồi vỗ đùi lập tức đứng dậy.
Tư chất của tên đệ tử đó bình thường, nhưng việc không ngờ chính là bản thân hắn có thể tu luyện, vậy đám người kia sẽ thuộc loại ăn no rồi chờ chết à.
Vậy nên mới vào chỗ của hắn để kiếm cơm à?
Nghĩ thế.
Dịch Phong lập tức cảm giác được tám chín phần.
Tốt lắm.
Đúng là cừ thật.
Mấy đứa nhóc rẻ tiền đúng là tàn nhẫn, hóa ra chúng nhập môn là vì không nghĩ sẽ phải tu luyện, đều chỉ nghĩ tới chỗ của hắn là để vuốt lông dê thôi.
Trong lúc nhất thời, vốn Dịch Phong đang gánh nợ lại đột nhiên có cảm giác bị xúc phạm.
"Người đâu".
Dịch phong nhanh chóng kêu lên.
"Xin hỏi tiên sinh có chuyện gì ạ?"
Thanh Hoan Tướng cung kính hồi.
"Triệu tập các đệ tử của chúng ta đến đây".
Mặt Dịch Phong bình tĩnh ra lệnh.
"Vâng ạ".
Thanh Hoan Tướng vội nghe theo rồi bắt đầu đi triệu tập các đệ tử.
Trong Tàng Thư Các.
Táng Ngũ giống như chìm trong phong ma.
Từ lúc tự nguyện gia nhập Thiên Địa Môn đến giờ, ngày nào hắn ta cũng ngâm mình ở Tàng Thư Các.
Toàn bộ Tàng Thư Các đều khiến hắn ta thấy kinh sợ.
Tuy là không tìm được loại thuộc về hắn ta, nhưng cũng làm cho tu vi và những thứ khác được nâng cao đến tận trời.
"Tuy giờ ta vẫn chưa tìm được đường, nhưng với Tàng Thư Các rộng lớn này thì hẳn sẽ có thể tìm thấy thứ ta yêu cầu."
Trong mắt Táng Ngũ lấp lánh ánh sáng.
Lúc trước do kiên định nên hắn ta may mắn, cầm tờ truyền đơn xin gia nhập vào Thiên Địa Môn.
Nhưng nói cách khác thì giờ hắn ta làm gì có được phúc lợi nào?
"Ôi, nếu tứ ca ca cũng ở đây thì tốt rồi".
"§o với Thiên Địa Tông thì Tiên Giang Hỗn Độn Bia tính là cái gì chứ, chỉ là trong tay ta đang giữ một quyển Ngữ Văn Thư chứa đựng những đạo lý thôi, chỉ sợ Tiên Giang Hỗn Độn Bia gì đó cũng không so sánh được đâu."
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến giọng nói như chuông vang của Thanh Hoan Tướng.
"Tông chủ có lệnh, các đệ tử đến Thiên Địa Điện".
"Tông chủ có lệnh, các đệ tử đến Thiên Địa Điện".
Tiếng nói vừa truyền ra, mọi người trong Tàng Kinh Các dù đang mê muội cũng sôi nổi đứng dậy. Bên ngoài người trồng rau cũng buông cuốc, người cưỡi trâu cũng nhảy xuống trâu...
Lúc này đôi mắt Táng Ngũ sáng ngời.
Coi như vào ngày bái sư hắn ta cũng đã gặp sư tôn một lần, lần gặp đó đã khiến hắn kinh sợ, rốt cuộc hôm nay cũng may mắn được gặp lại lần nữa rồi.
Chỉ sau chốc lát.
Các đệ tử đều đã tụ tập trước quảng trường của Thiên Địa Điện.
Một đám đều cung kính chờ Dịch Phong dạy bảo.
"Gần đây các ngươi luyện tập thế nào?"
Dịch Phong đứng dậy nhìn mọi người xung quanh rồi trầm giọng hồi.
Không ai đáp lại.
Dịch Phong nhíu mày.
Tuy hắn không hy vọng những người này sẽ luyện được cái gì, nhưng người nào vào cửa hắn cũng đâu có lừa, nền tảng khá tốt mà.
Nhìn đám người cứ như không ai để lời hắn nói vào lòng cả.
"Ngươi, tới đây?"
Dịch Phong tùy ý chỉ một đệ tử nói: "Dùng sức lực mạnh nhất của ngươi chém một đao cho ta xem."
"Được, sư tôn."
Đệ tử xếp hạng ba mươi tám cung kính bước ra, hắn ta giơ trường đao trong tay rồi hét lớn chém một đao về phía trước.
"Vù!
Không gian vang lên chút tiếng gió.
Thấy thế, đông đảo sư huynh đệ đều sôi nổi gật đầu.
Một đao này.
Đúng là không tồi.
Có thể làm nổi lên tiếng gió trong không gian trên đảo thế này xem ra ba mươi tám quả là một Đao Vương.
Nhưng mặt Dịch Phong lại bình tĩnh không nói gì, hắn nhìn một người khác rồi lại nói: "Ngươi ra đi, đấm một quyền vào Mộc Nhân Cọc thử xem."
"Được, sư tôn".
Đệ tử xếp hạng hai mươi chín đi ra, hắn bày ra vẻ nghiêm túc đấm vào bên cạnh Mộc Nhân Cọc.
Mộc Nhân Cọc chậm rãi chuyển động, nhưng đầu tên đệ tử này đã đổ đầy mồ hôi, có vẻ đang rất cố sức.
Thấy thế.
Trong mắt Táng Ngũ hiện lên vẻ nóng nảy.
Hắn ta âm thầm kinh sợ, vị sư huynh hai mươi chín đúng là lợi hại.
Mộc Nhân Cọc trước mắt ít nhất cũng phải là Đỉnh cấp Tiên khí, bên trong nó ẩn chứa đại đạo chi lực, còn có khả năng đánh ngược lại.
Dù sao nếu hắn ta đánh mà có thể chuyển động một chút là đã không tồi rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận