Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2069: Mạnh đến không cách nào tưởng tượng được (1)

Bọn họ chính mắt nhìn thất tất cả, so với bất kỳ người nào khác đều cảm thấy chấn động hơn.
Một cái vung tay nhẹ nhàng, có thể hóa giải được thế tấn công của ba người bọn họ hợp lực, thủ đoạn này thật sự vô cùng đáng sợ, rốt cuộc đối phương là thần thánh phương nào?
Lúc này.
Nhìn tiên sinh dạy học cả người không có một chút ba động linh lực, bọn họ càng nhìn càng cảm thấy kiêng dè, giống như gặp phải đại địch, giằng co chưa đến mấy giây, sắc mặt đã hoàn toàn trầm xuống, đúng là không dám tùy tiện ra tay.
Võ Vương tóc trắng đi đầu, cắn răng nói ra lời nói kinh người!
“Các hạ tâm tàng bất lộ, là chúng ta có mặt như mù rồi.”
“Không ngờ được, trấn nhỏ tục dân này lại có tiền bối Võ Hoàng tọa trấn, phong thái các hạ siêu nhiên, một chiêu vừa rồi đúng thật là khiến cho người khác kính nể!”
Giọng nói trầm trầm, tất cả mọi người bị hù dọa!
Võ Hoàng?
Võ Võ Võ Hoàng?!
Đây là đại năng mới chỉ nghe thấy được ở trong truyền thuyết, thế mà lại đang ở ngay trước mắt?!
Một lời khiến cho tất cả mọi người có mặt đều chấn động, có không ít người bị hù dọa đến mức gần như nhảy lên!
Nhưng khi mọi người của trấn Thanh Hà bất ngờ đứng dậy, bọn họ lại căn bản không nhìn thấy rõ vừa mới xảy ra chuyện gì, chỉ có thể bất giác nhìn trước mắt, thấy trước cửa căn nhà cỏ cũng không có thân ảnh của người ngoài nào, trong ánh mắt lại rơi vào mê man.
Võ Hoàng đại nhân ở đâu…”
Ngoại trừ thành chủ đang nằm ở trên mặt đất, trước cửa chỉ có Dịch Phong tiên sinh đang đứng yên lặng ở đó, làm gì có Võ Hoàng đại nhân?
Nghi hoặc ngây ngốc nhìn mấy giây.
Đột nhiên trong đáy mắt lão tộc trưởng run lên, tay cũng không khống chế được mà run run!
“Lẽ nào…”
Tiếng lẩm bẩm vừa mới vang lên, dường như mấy người Ngụy Tiểu Vi ở bên cạnh cũng ý thức được cái gì đó, lại lần nữa nhìn về phía Dịch Phong, đột nhiên đáy mắt trầm xuống.
Lúc này, Dịch Phong tiên sinh vẫn yên lặng đứng đó giống như bình thường, nhìn có vẻ cũng không có bất kỳ chỗ nào khác biệt, nhưng mà toàn thân không nhiễm trần thế, đến một chút bối rối cũng không nhìn ra được.
Nếu như là ngày trước, loại dáng vẻ này mọi người đều đã quen thuộc, cũng sẽ không nghĩ quá nhiều, nhưng lúc này, loại phong độ này thật sự quá chói mắt.
Trước mặt có đến ba vị Võ Vương!
Ngay cả thành chủ đại nhân cũng đã ngồi cứng người ở dưới mặt đất, tại sao Dịch Phong tiên sinh còn có thể bình tĩnh như thế?
Đột nhiên.
Đủ loại kinh nghi giống như thủy triều tuôn ra trong ánh mắt…
Lẽ nào, vị tiên sinh dạy học này chính là Võ Hoàng đại nhân?!
Càng ngày càng có nhiều người mở to hai mắt nhìn về phía trước, tiếng hít thở nặng nề cũng không ngừng vang lên, đôi mắt đẹp của Ngụy Tiểu vi còn ngấn lệ, cũng trừng lớn hơn gấp mấy lần, vào lúc này ngay cả vị cao thủ đứng thứ hai Từ Phượng Nguyệt cũng nuốt nước bọt trong cổ họng mấy lần.
Tại hiện trường không có bất kỳ âm thanh nào vang lên, chỉ có một cỗ áp lực bất ngờ lan tràn!
Loại cảm giác áp bách kia, vô hình không một tiếng động truyền thẳng vào sâu trong đáy lòng mọi người, so với linh lực đáng sợ vừa rồi của ba vị Võ Vương bao phủ xuống còn nhiều hơn gấp trăm ngàn lần, cảnh tượng trước cửa căn nhà cỏ yên tĩnh đến mức khiến cho người khác cảm thấy ngạt thở!
Cho dù là ba vị cường giả Võ Vương, lúc này sắc mặt cũng trở nên âm trầm!
Bọn họ chờ đợi rất lâu, Dịch Phong cũng không lên tiếng nói một lời nào, loại phản ứng này, so với bất luận ngôn từ nào cũng có sức thuyết phục hơn, phảng phất như đang ngầm thừa nhận uy áp nào đó vô cùng đáng sợ, cũng hoàn toàn xác minh suy đoán của bọn họ!
Người này, nhất định chính là Võ Hoàng!
Trong nháy mắt áp lực tăng lớn, mọi người yên lặng nhìn nhau trong mắt lộ ra vẻ nghiêm trọng.
Sau khi khẽ gật đầu, khí độ cả người lại một lần nữa tăng cao, ánh mắt của vị cường giả dẫn đầu kiên quyết nhìn lại, lên tiếng đã là ý chí chiến đấu lẫm liệt!
“Các hạ.”
“Tuy ngươi là tiền bối Võ Hoàng, nhưng ba người chúng ta cũng là Võ Vương đỉnh phong, nếu như liên thủ cũng không hẳn không thể chiến đấu một trận, chuyện trước mắt, chính là ân oán giữa mấy thành trì chúng ta, nếu như các hạ dừng tay ở đây, ngày khác chúng ta sẽ đến tận cửa, tạ lỗi sự quấy rầy ngày hôm nay.”
“Nếu không, chúng ta cũng không thể làm gì khác hơn là lĩnh giáo uy lực của Võ Hoàng!”
Giọng nói âm trầm vang lên.
Hai vị Võ Vương ở hai bên trái phải cùng nhau giậm chân, linh lực quay người tỏa ra như khói xanh, đã đạt đến tình trạng dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy, uy thế đáng sợ vừa rồi, khiến cho bách tính trấn Thanh Hà lại một lần nữa lùi lại phía sau.
Quả nhiên Võ Vương đỉnh phong đáng sợ!
Cho dù đối mặt với Võ Hoàng, ba người liên thủ cũng có lòng tin có thể đánh một trận, đủ để thấy được nội tình bọn họ phi phàm, có thể nói là kiêu hùng đương thế!
Bạn cần đăng nhập để bình luận