Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 639: Phong thổ nhân tình của Thiên Địa Môn (2)

Nhưng sau đó.
Câu nói bình tĩnh tiếp theo của Táng Ngũ, khiến hắn hóa thạch tại chỗ.
"Ông lão bà lão này làm sao có thể đại diện cho Thiên Địa Môn đệ, những gì huynh thấy cũng chỉ là cọng lông nhỏ của Thiên Địa Môn".
"Dù sao thì làm gì có Tông môn nào mà người lái thuyền làm việc vặt, có thể đủ đại điện một Tông môn?"
Táng Ngũ đã đưa Táng Tứ đang kinh ngạc lên trên đảo, đang giới thiệu phong thổ nhân tình của Thiên Địa Môn.
"Xem, vị đó là Trư Nhục Vinh, con dao giết lợn trên tay hắn, ban đầu đệ tưởng là tiên khí trung cấp, bây giờ phát hiện là tiên khí cao cấp, nhưng trên thực tế có thể cao hơn."
Táng Ngũ từ từ giới thiệu nói: "Lúc đệ mới đến cũng kinh ngạc một trận, nhưng bây giờ cũng quen rồi, dù sao trên đảo này thứ đồ cấp bậc này quá nhiều rồi".
Táng Tứ trừng to mắt, nhìn dao giết lợn trong tay Trư Nhục Vinh, mắt cũng sắp rớt ra ngoài rồi.
Đời này hắn cũng chưa từng gặp thứ đồ cao cấp như vậy.
"Nhìn kìa, quả cân kia cũng vậy, còn cả cây gậy trong tay lão đầu kia, đồ buộc tóc trên đầu nữ nhân kia cũng vậy, quá nhiều rồi, đệ không thể đếm ra từng cái được, huynh tự xem đi" Táng Ngũ thờ g nói.
Nghe thấy vậy.
Táng Tứ trừng mắt nhìn theo.
Quả nhiên giống như Táng Ngũ nói, những gì thấy được ở trước mắt, đều khiến người ta kinh ngạc.
"Nhanh nhìn kìa."
Vào lúc Táng Tứ đang kinh ngạc không tự dứt ra được, Táng Ngũ lại kéo hắn.
Hắn nhanh chóng nhìn về phía bên cạnh.
Lập tức mở to hai mắt.
Chỉ thấy một nam tử chọn một thùng phân, chạy đến mức sắp bay lên, phải nói là kinh khủng.
Mồ hôi lạnh của Táng Tứ chảy thẳng.
Đã bị người lựa phân này làm kinh ngạc đến không nói nên lời.
Cầm lấy một đống rác rưởi, giữa mỗi bước nhún nhảy xa hai trượng, nháy mắt đã biến mất ở cuối con đường.
Dũng mãnh như vậy, đã không phải ông lão lái thuyền hay bà bác nhảy nhót có thể so sánh được.
"Thật đáng sợ."
Hắn không nhịn được lên tiếng.
"Đó là đương nhiên".
"Vị này sao với ông lão bà lão, xem như là người của Thiên Địa Môn thật sự, là đại sứ chuyên lựa chọn phân, từng nhận được lời khen của sư tôn đệ, loại vinh diệu cao lớn này rất hiếm gặp trong Thiên Địa Môn, cho dù là sư huynh đệ của chúng đệ gặp phải, cũng phải khách khí gọi một tiếng Lỗ Đại Sứ!"
Táng Ngũ nhàn nhạt giải thích.
"Nhưng Lỗ Đại Sứ vốn cũng không đại diện cho Thiên Địa Môn đệ, dù sao Thiên Địa Môn đệ tàng long tích hổ, ngoại trừ sư tôn và các sư huynh đệ ra, còn có nhóm tứ tra nhan sắc Trác Việt, bảo vệ Sơn Thần Thú Mạn Mạn Thần, không phục liền xử lí hết trưởng lão..."
"Đương nhiên, người quét dọn xem ra không đúng lắm ở hậu viện dường như cũng rất mạnh..."
"Đệ, đệ đừng nói nữa."
Táng Tứ trực tiếp ngăn miệng Táng Ngũ lại, cả mặt cuồng nhiệt nói: "Đệ nói huynh biết, làm cách nào mới có thể gia nhập Thiên Địa Môn?"
"Ủa, tứ ca, không phải huynh đến để đưa ta về à?"
Táng Ngũ chớp chớp mắt, ý vị sâu xa cười nói.
Thật ra lúc Táng Tứ đến đây thì hắn đã đoán được kết quả này.
Thử hỏi trong thiên hạ, có ai đến đảo này mà không muốn gia nhập vào Thiên Địa Môn đâu?
Cho nên bây giờ hắn cũng có ý định muốn trêu chọc Táng Tứ một chút.
"Này, lão Ngũ, đệ cũng đừng chê cười ta, do ta có mắt không tròng!" Táng Tứ ngượng ngùng nói: "Cũng là Ngũ đệ nhìn thấu đáo, cũng là Ngũ đệ thông minh. Nói thực, cái tên Diệt Thế gì kia, ta đã sớm nhìn ra hắn ta không phải là người tốt gì".
"Thiên Địa Môn này thật là tốt!"
"Chẳng qua lão ngũ, đệ nói xem, nếu như ta gia nhập Thiên Địa Môn thì liệu ta có thể nhảy xa vài trượng ở trên đảo này giống như Lỗ Đại Sứ không?"
"Còn nữa, không biết ta có cơ hội cầm hai kiện Tiên Khí cao cấp để chơi hay không?"
"Ha ha ha."
Táng Ngũ nghe vậy thì cười phá lên nói: "Tứ ca, nhảy xa mấy trượng thì có là gì, sư huynh đệ trên đảo chúng ta đã không theo đuổi những thứ lực lượng bên ngoài này".
"Vậy các ngươi theo đuổi cái gì?"
Táng Tứ vội vàng hồi.
"Cái mà chúng ta theo đuổi là đạo, là pháp tắc. Tục ngữ có câu nói thế gian có ba ngàn đạo, nhưng mà ở chỗ của sư tôn lại có được vô số đại đạo, thậm chí là huynh mới nghe thấy lần đầu tiên, và huynh chưa từng nhìn thấy." Trên mặt Táng Ngũ tràn đầy tự hào nói.
"Đại đạo."
"Pháp tắc..."
Táng Tứ kích động thì thầm, trong mắt lóe lên tia sáng cực nóng, hắn đã không kịp chờ được mà muốn gia nhập vào Thiên Địa Môn.
"Còn về cái gì mà Tiên Khí cao cấp mà huynh nói, nói thế này đi, chỉ cần huynh trở thành đệ tử của sư phụ, chỉ cần huynh muốn, huynh có thể tùy ý cầm lấy đủ loại thần binh trong Thần Binh Các, chỉ là sợ huynh ở Thiên Địa Môn trong thời gian dài, vậy tiên khí gì gì đó đều không vào được mắt của huynh nữa" Táng Ngũ nói thêm.
"Trời ơi lão Ngũ, đệ đừng nói nữa, mau lên mau lên, đệ mau nghĩ cách giúp ca ca gia nhập vào Thiên Địa Môn." Táng Tứ không thể chờ nữa mà nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận