Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 735: Tương lai đáng mong đợi

Dịch Phong càng nhìn càng cảm thấy nơi này vừa ý hắn.
Nơi này quả thực chính là hậu hoa viên chuyên dụng để dưỡng sinh trong lòng của hắn.
Dịch Phong thu đọn lại thi thể, cầm theo bản công pháp nhặt được rời đi.
Hắn lại đạo một vòng lớn quanh đảo Ám Ảnh với hy vọng có thể tìm được một cái gì đó có thể đạt được điểm khí vận.
Chỉ có điều lãng phí suốt một ngày cũng chẳng thu hoạch được gì.
Dịch Phong nhìn màn đêm bắt đầu buông xuống đành trở về nhà.
Hắn vào phòng, mở quyển công pháp kia ra rồi bắt đầu tu luyện.
Nói là tu luyện còn không bằng nói là ngồi đọc xem.
Dịch Phong căn bản không hiểu làm như thế nào để tu luyện.
Phải biết rằng, hắn chưa từng tu luyện qua lần nào.
Một thân tu vi của hắn cũng là do hệ thống cung cấp.
Nhưng hắn cũng không quan tâm lắm mà nghiêm túc lật xem công pháp. Sau khi xem xong, hắn chuẩn bị làm từng bước theo phương pháp tu luyện được hướng dẫn trong sách.
Hắn nghiêm trang ngồi xếp bằng, nhắm hai mắt lại.
Chỉ là hắn vừa mới nhắm mắt lại thì không tự chủ được ngáp một cái, trong đầu còn chưa nghĩ ra nên bắt đầu từ đâu thì đã ngủ mất.
Sáng sớm hôm sau, khi Dịch Phong tỉnh lại, điều đầu tiên hắn nghĩ đến là làm chính sự, luyện công.
Đúng rồi, tiếp tục luyện công.
Dịch Phong ngồi xếp bằng ngay ngắn, đang chuẩn bị tiếp tục luyện công thì đột nhiên nhìn thấy da thịt của mình.
Vốn dĩ làn da hắn trắng nõn thế mà bây giờ đã biến thành màu đỏ chỉ sau một đêm...
"Ai da..." Dịch Phong bỗng nhiên ngồi dậy, vẻ lờ đờ ngu ngơ khi mới vừa ngủ dậy bỗng chốc tan biến.
Hắn giơ hai tay ra, trợn mắt lên nhìn... Này... Làn da đã thay đổi màu sắc...
Trên đảo này vốn không có mặt trời, thế mà còn có thể phơi nắng thành như vậy sao?
Chẳng lẽ hắn không cẩn thận ăn nhầm cái gì đó nên trúng độc đấy chứ...
Nhưng mà hắn biết rõ mình đâu có ăn bậy ăn bạ cái gì đâu.
Đối với những thứ đáng sợ hắn đều lấy ra ăn một tí xíu xem có sao không rồi mới ăn mà.
Đột nhiên Dịch Phong bỗng nghĩ tới cái gì đó. Hắn vội cầm lấy bản công pháp để trên đầu giường mở ra.
Đúng rồi, tối hôm qua hắn luyện bản công pháp này, nỗ lực tu luyện đến nỗi... Ngủ quên mất! Trừ cái này ra thì hắn không làm chuyện nào khác.
Hắn lật đến trang cuối cùng, quả nhiên đã tìm được đáp án.
Người luyện công pháp Thiên Ma thể đến viên mãn, da thịt toàn thân sẽ vô cùng cứng cáp, có màu sắc như chuông đồng.
"Viên mãn sao?" Dịch Phong đọc đến đây chỉ cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.
"Cha mẹ ơi, cả đêm hôm qua vậy mà ta đã tu luyện đến viên mãn rồi sao?"
"Công phu quả là không phụ lòng người có tâm mà!" Dịch Phong ôm quyển sách cười ha ha.
"Xem ra nỗ lực của ta không hề uổng phí! Vậy mà tu luyện công pháp hết cả một đêm lên đến cảnh giới viên mãn."
Dịch Phong sau khi vui vẻ thì không khỏi cảm thán thiên phú của bản thân mình quá trâu bò.
Hắn mới tu luyện có một đêm mà đã luyện xong công pháp Thiên Ma thể này.
Xem ra hắn đã không còn là phế vật không biết tu luyện như trước kia nữa.
Như vậy xem ra, lấy thiên phú tu luyện bây giờ của hắn, thì muốn tu luyện những công pháp khác của Tiên giới chắc chắn vô cùng đơn giản!
Nói như vậy thì chỉ cần bản thân hắn tích góp đủ điểm khí vận thì sẽ có một đống chuyện thú vị, sung sướng để mà làm rồi.
Ví dụ như, trước tiên đi ra ngoài tìm một cái tông môn thật lớn.
Lấy thiên phú hơn người của hắn thì nhất định bất cứ một tông môn nào cũng tùy hắn lựa chọn.
Đến lúc đó hắn muốn làm thủ tịch đệ tử cũng không phải là nói chơi, sau đó hắn có thể kiếm được công pháp vô cùng lợi hại của tông môn. Vậy thì hắn sẽ luyện cỡ một ngàn tám trăm bản trước tiên.
Hắn tốt nhất là vào tông môn có nhiều mỹ nữ một chút. Như vậy trong lúc tu luyện công pháp hắn đồng thời còn có thể dựa vào mị lực nhân cách của mình làm nhóm sư muội xinh đẹp, đáng yêu sinh ra ý tưởng không đứng đắn với hắn nữa.
Đồng thời... Đảo Ám Ảnh của Tiên giới còn có thể trở thành hậu hoa viên nhà hắn.
Nếu như gặp phải nguy hiểm gì đó thì thuận tiện xin một cái chế độ nghỉ phép.
Tương lai thật đáng mong đợi nha!
Đương nhiên, mấy thứ này chỉ là ảo tưởng của bản thân hắn được thành lập dựa trên độ đáng tin cậy của hệ thống.
Chỉ cần hệ thống không bẫy hắn.
Không, chỉ cần nó không bẫy hắn thì tất cả mọi việc đều sẽ xảy ra theo kế hoạch của hắn.
Dịch Phong suy nghĩ vô cùng cặn kẽ đến tận đây.
Cuối cùng hắn đưa ra quyết định đó là không thể đem hy vọng ký thác toàn bộ trên hệ thống.
Hắn đã ngã một lần, cho nên khôn hơn một chút.
Hắn bị bẫy quá nhiều lần nên còn nhớ rất lâu.
Cho nên thời gian kế tiếp, Dịch Phong bèn ngồi đợi điểm khí vận tích góp đủ, đồng thời hắn bắt tay vào khai khẩn ruộng vườn, bảo tồn lương thực, giết sói trữ thịt để sống.
Mặt trời mọc hắn bắt đầu làm việc, hết ngày lại nghỉ ngơi. Mỗi ngày đều lấy việc nhàn nhã săn giết bắt đầu, cũng từ trong việc săn giết này mà kết thúc một ngày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận