Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2370: Đưa chúng ta một đoạn đường (2)

“Lão đại, chúng ta không thể chết hết ở nơi này, phải có người ra ngoài đánh chết bóng đen ở ngoài kia.”
“Còn phải có người giúp chúng ta xây mộ bia, lão đại, huynh cũng không muốn nhìn thấy chúng ta sau khi chết đến cái một bia cũng không có đúng không.”
“Đúng vậy lão đại, nhớ hàng năm phải mang một ít rượu ngon đến cho mấy huynh đệ chúng ta.”
Người áo đen vừa dứt lời, ba người đưa tay nắm lại quây xung quanh, cố gắng kết ra một cái vòng bảo vệ.
Tiếp đó.
Người áo đen lấy ở trong nhẫn đựng vật ra ba hũ rượu, lần lượt ném cho con cóc và con ốc sên.
“Cóc, ốc sên, trước khi chết làm một vò, coi như đây là tiễn đưa cho bản thân và huynh đệ!”
“Được, ốc sên ngươi không được nôn ra.”
“Ừm, nào. Lão đại, làm phiền huynh đưa tiễn cho chúng ta, hy vọng có thể gặp lại ở kiếp sau.”
“Kiếp sau tiếp tục làm huynh đệ!”
“Ừng ực ừng ực ừng ực.”
Ba huynh đệ cầm vò rượu lên đụng vào nhau.
Hốc mắt Dịch Phong đỏ ngầu, tiếng la hét tê tâm liệt phế.
Nhưng ba người huynh đệ đã quyết tử chiến, căn bản không nghe bất luận lời nói gì của hắn.
“Choang!”
Ba huynh đệ uống xong, lần lượt đập vò rượu xuống dưới.
“Trận pháp này tấn công quá chậm, cường độ muốn giết chết chúng ta còn chưa đủ, huynh đệ ba người chúng ta cùng nhau đưa tiễn đối phương một đoạn đường đi!”
“Được, cũng ít phải chịu tra tấn đi một chút!”
“Nào ba người cùng xuất thủ một lượt đi.”
Ba người huynh đệ sắp xếp xong tư thế tấn công, đúng vào thời điểm bọn họ muốn động thủ.
Dịch Phong cuồng loạn hét lên: “Đợi một chút, các ngươi đợi một chút cho ta, ta còn có một biện pháp!”
Ba huynh đệ chỉ tưởng rằng đó là kế hoãn binh của Dịch Phong.
“Lão đại xin từ biệt! Các huynh đệ, động thủ đi!” Người áo đen hét lên.
“Ngừng! Các ngươi dừng lại cho ta, trong thức hải của ta còn có một mảnh thế giới, mặc dù thế giới kia không có sự sống. Nhưng việc đã đến nước này, ta chỉ có thể đánh cược một lần, các ngươi thử đi vào bên trong vùng thế giới kia của ta, có lẽ đây cũng là một cách thì sao?” Dịch Phong la hét.
“Nếu như có thể thực hiện, các ngươi sẽ không còn tồn tại ở bên trong trận pháp này, mà là tồn tại ở bên trong thế giới của ta, đương nhiên trận pháp này cũng sẽ bị phá. Nếu như không được, vậy các ngươi đi trước một bước, ta giết chết tạp chủng kia rồi đến bồi các ngươi sau!”
Ba huynh đệ biết chuyện không gian trong thức hải của Dịch Phong.
Ba người bọn họ liếc nhau, tất cả đều do dự ngừng hành động tấn công lẫn nhau.
“Dù sao cũng đều là chết, hay là chúng ta đi vào thế giới trong thức hải của lão đại thử xem?” Con cóc hỏi.
Người áo đen và con ốc sên suy nghĩ một lát, cũng đều cùng nhau gật đầu.
“Nếu đã như thế, vậy thì nghe lão đại, đánh cược một lần!” Người áo đen nói.
“Ta đồng ý.” Con ốc sên lời ít ý nhiều nói.
“Được! Vậy thì thử nghiệm một chút, đầu tiên các ngươi mở phong ấn của ta ra.” Dịch Phong kích động nói.
Ba huynh đệ nhìn nhau, lần lượt lắc đầu.
“Lão đại, nếu như thử nghiệm thành công, đương nhiên chúng ta sẽ mở phong ấn của huynh ra.” Người áo đen nói.
Con cóc và con ốc sên cũng gật đầu, nhưng không tình nguyện mở phong ấn trói buộc Dịch Phong ra.
Bọn họ sợ Dịch Phong mượn cơ hội này tránh thoát, đến lúc đó Dịch Phong có phòng bị, bọn họ sẽ không khống chế được hắn.
Dịch Phong vô cùng bất đắc dĩ, nhưng cũng biết ba người huynh đệ đã quyết tâm.
Đồng thời đi vào trong thế giới của hắn, vốn dĩ cũng là một thử nghiệm lớn gan.
Đây là lần đầu tiên hắn thử nghiệm đưa sinh mệnh khác dung nhập vào bên trong thế giới của mình.
Hắn không cách nào xác định được không gian này sẽ phát sinh biến hóa như thế nào.
Thậm chí có khả năng người đi vào cùng với chủ nhân là hắn, ở trong quá trình này sẽ trực tiếp bất ngờ chết đi!
Nhưng việc đã đến nước đây, đây đã coi như là hi vọng đường ra duy nhất.
“Các ngươi ai đến trước?”
Con cóc xung phong nhận việc nói: “Để ta đi trước!”
Con ốc sên và người áo đen cũng kích động, nhưng bị con cóc ngăn lại.
“Các ngươi chống cự tấn công, ta sắp kiệt sức rồi, để cho ta đi thử nghiệm trước!”
Con cóc đi ra.
Mấy người làm huynh đệ nhiều năm như vậy, mọi người cũng hiểu rõ thế giới kia của Dịch Phong, cũng biết được sự nguy hiểm trong đó.
Rõ ràng, con cóc cũng không muốn người khác đến gánh chịu nguy hiểm này thay nó.
Cho dù bây giờ ai cũng không khá hơn chút nào, nhưng con cóc vẫn như trước không làm được để các huynh đệ khác đi đằng trước nó.
Hai người huynh đệ Dịch Phong và con cóc liếc nhau.
Hai bên không nói quá nhiều lời, chỉ sau một ánh mắt, huynh đệ hai người đã ăn ý bắt đầu hành động.
Quá trình này cũng không có bao nhiêu phức tạp.
Vì thế không đợi con ốc sên và người áo đen đưa ra phản ứng, Dịch Phong đã trực tiếp hút con cóc vào không gian bên trong thức hải của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận