Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1040: Tạp dịch cản đường

"Phạm trưởng lão."
Tôn Tử Mi vội vã nghênh đón.
Người thượng tông tới, đây là chuyện hiếm có.
Cái này làm hắn vừa bất ngờ vừa khiếp sợ.
Ở đây, những trưởng lão tông môn khác còn chưa rời đi cũng cùng nhau bái kiến.
Nhưng so với Tôn Tử Mi, bọn hắn không tỏ vẻ bất ngờ, giống như là đã dự đoán được trước.
"Tôn trưởng lão."
Phạm Trùng nhìn thấy rất nhiều trưởng lão khom người chào hỏi mình, bước chân có chút dừng lại, nhưng không thèm nhìn các trưởng lão khác, chỉ hơi cúi người với các trưởng lão Bách Luyện Tông, lên tiếng chào hỏi.
"Không biết hôm nay Phạm trưởng đi tới hạ tông ta để làm chuyện gì?" Tôn Tử Mi có chút được sủng ái quá mức mà lo sợ, hỏi.
"Ta tới là để tặng chút đồ".
"Theo lão tổ phân phó, cố ý đưa tới đây bảy phần mười thu hoạch của Thiên Phách Tông trong vòng mười năm".
Nói tới đây, Phạm Trùng cũng giống như các trưởng lão khác, trực tiếp lấy ra mấy cái nhẫn trữ vật.
Mỗi cái giới chỉ đều tràn đầy đủ loại bảo vật.
"Cái này... Bảy phần mười?"
Tôn Tử Mi lại một lần nữa choáng váng.
Đầu tiên là ba mươi tông, về sau là năm mươi tông, tâm mươi tông này cũng thôi đi, hiện tại dù là thượng tông cũng mang đồ tới?
Con mẹ nó.
Đến cùng chuyện này là sao? !
"Vì sao?"
Tôn Tử Mi trực tiếp mở miệng hỏi.
"Bởi vì lão tổ yêu cầu" Phạm Trùng cung kính đáp.
Tôn Tử Mi có chút muốn trợn trắng mắt lên. Con mẹ nó đây không phải nói nhảm sao?
"Tôn trưởng lão, ngươi không cần như vậy, chúng ta hiểu được loại chuyện này không tiện để lộ ra, cho nên lần này ta tới cũng không mang theo ý định hỏi thăm, chỉ là tới để đưa đồ mà thôi".
Phạm Trùng nhìn Tôn Tử Mi một chút, hình như hiểu được suy nghĩ trong lòng Tôn Tử Mi, nhẹ giọng giải thích.
Ngươi hiểu được? Rốt cục là ngươi hiểu cái gì? Tại sao ta không biết?
Tôn Tử Mi quả thực đã hoàn hoàn ngây người.
"Cáo từ."
Còn không chờ hắn tiếp tục hỏi, Phạm Trùng đã quay người rời đi.
Hiển nhiên.
Lúc hắn tới, lão tổ đã trịnh trọng nhắc nhở một phen.
Đến đưa đồ rồi trở về, không được hỏi thăm nghe ngóng, không được hỏi thừa một câu.
Ngoài ra cũng không cho phép khoe khoang Thiên Phách tông tặng đồ vật gì.
Tôn Tử Mi còn muốn hỏi thăm, nhưng lại phát hiện Phạm Trùng hình như căn bản không muốn trò chuyện thêm với hắn, làm cho Tôn Tử Mi đang thấp thỏm không đầy bụng nghi vấn mà không dám hỏi nhiều, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là cung kính đưa tiễn Phạm Trùng rời đi.
"Cung tiễn trưởng lão".
Tôn Tử Mi cung kính hô lên.
Mà bởi vì những đại nhân vật này đến, những đệ tử đến vây xem càng lúc càng đông, cho nên Tôn Tử Mi vội vã phất tay xua đuổi những người này, không nên cản đường của trưởng lão Phạm Trùng.
Trong lúc nhất thời, sơn môn to như vậy, các đệ tử đều tận lực tránh ra, không dâm cản đường.
Nhưng mà thực sự Tôn Tử Mi không nghĩ tới được, giờ phút này ở bên ngoài sơn môn, một tên đệ tử tạp dịch mang theo một cái bao nhỏ đang đi vào trong sơn môn.
"Đại nhân một mực nhớ nhung đậu phộng, ta mua về cho đại nhân, chắc hẳn hắn sẽ rất vui vẻ Tiểu tạp dịch lầm bầm mấy câu, trong mắt căn bản không có người khác."
"Hả?"
Bỗng nhiên nhìn thấy xuất hiện một tiểu tạp dịch cản đường, sắc mặt Tôn Tử Mi lập tức trầm xuống.
"Trưởng lão thượng tông rời đi, người không liên quan đều tránh ra cho ta".
Tôn Tử Mi quát lên.
Nhưng mà hình như tiểu tạp dịch kia không nghe được lời nói của hắn, vẫn đang tự mình nỉ non cái gì đó, đi vào trong sơn môn.
"Tự tìm cái chết!"
Tôn Tử Mi thấy thế, sắc mặt lập tức giận dữ, cả người bay vút tới...
Giữa không trung.
Tôn Tử Mi trở tay vung trảo, tấn công về phía tiểu tạp dịch.
Tiểu đệ tử này, đúng là tức chết ông ta mà...
Trước mặt nhiều trưởng lão tông môn khác như vậy, thậm chí trước mặt trưởng lão thượng tông lại không có mắt nhìn như thế.
Nhưng điều khiến ông ta không ngờ là ông ta còn đang ở giữa không trung, đã có một chưởng khác đánh tới.
Chính là Phạm Xung ra tay.
Mà mục tiêu ông ta nhắm đến chính là Tôn Tử Mi đang động thủ.
"AI Tôn Tử Mi sao có thể là đối thủ của Phạm Xung được, chỉ thấy ông ta hét thảm một tiếng giữa không trung, bay ngược ra ngoài đâm vào một dãy nhà lớn.
"Phạm trưởng lão, tại sao ngươi lại làm vậy?"
Tôn Tử Mi nôn máu tươi, bò dậy từ dưới đất, nhìn Phạm Xung không nhịn được hỏi.
Mà biến cố đột ngột này lập tức khiến trưởng lão của các tông môn khác nghi ngờ.
Tại sao Phạm Xung lại đột ngột ra tay với Tôn Tử Mi?
Lễ nào tiểu tạp dịch này có thân phận khác?
"Ngươi không biết tại sao ta làm vậy à?"
"Thế mà ngươi lại không biết tại sao ta làm vậy?"
Đồng tử Phạm Xung khẽ co lại, ánh mắt sắc bén ép sát Tôn Tử MI.
Vẻ mặt Tôn Tử Mi uất ức.
Lẽ nào ông ta nên biết tại sao ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận