Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2030: Cố gắng xoay chuyển tình thế (3)

“Oành!”
Chỉ một giây ngắn ngủi.
Tường cao đã nghiêng đổ nát vụng giống như phế tích, sóng biển dùng khí thế không thể ngăn cản được phá nát mọi thứ dễ như trở bàn tay!
Thời khắc này.
Cho dù có mặt ở đây đều là người săn ma cấp bậc tinh anh của Hạ Quốc, cũng cảm nhận được sự tuyệt vọng và bất lực trước nay chưa từng có, nhìn thấy sóng thần hùng hổ lao đến, sắc mặt đã xám như tro tàn!
Quá đáng sợ…
Thiên tai này thật sự quá đáng sợ!
Tai họa cấp bậc này, căn bản không phải là điều mà sinh linh nhỏ bé có khả năng ứng đối, đứng trước mặt tai họa đủ để diệt thế này, văn minh của loài người thực sự quá yếu đuối, yếu đuối vô lực giống như là đâm rách trang giấy vậy.
Trừ phi có sức mạnh của thần linh, nếu không trận thiên tai này không có người nào có thể ngăn cản được!
Cuối cùng Phùng Thiên Tứ cắn răng thét lên, hạ mệnh lệnh tuyệt vọng cuối cùng!
“Rút lui!”
“Tất cả mọi người nhanh chóng giúp đỡ thị dân rút lui, có thể cứu trợ được bao nhiêu người thì cứu trợ bấy nhiêu người!”
Nhìn thấy sóng biển đang gao thét bao trùm lên, trong nháy mắt lòng của những người săn ma này cũng lạnh lẽo, trên khuôn mặt tràn ngập vẻ áy náy và không cam lòng.
Trận chiến này bày ra tất cả sức mạnh để chặn đánh, nhưng cuối cùng vẫn là thất bại.
Thảm bại!
Đúng vào lúc trong mắt trăm ngàn người săn ma lộ ra vẻ tuyệt vọng, chuẩn bị buông xuôi rời đi.
Đột nhiên!
Một đạo thân ảnh không biết từ nơi nào xuất hiện.
Yên lặng đứng ở trên tường cao đổ nát, bộ vest và đôi giày da không nhiễm bụi trần, đến ngay cả sóng thần đáng sợ cũng khó mà đến gần được!
Phùng Thiên Tứ nhìn một lúc lâu, mọi người bên cạnh càng là khó có thể tin được!
Không đợi bọn họ có phản ứng.
Người kia chậm rãi giang hai tay ra, ánh sáng năng lượng vô cùng vô tận phát tán ra ngoài, trong nháy mắt ngưng kết thành một bức tường cao dị sắc, cao hơn sóng thần khoảng một cái đầu!
Loại thủ đoạn này, quả thực chưa từng nhìn thấy!
Trăm ngàn người săn ma đều nhìn đến ngay người, sự chấn động trong mắt bộc phát vô cùng rõ ràng, đến cả trong đôi mắt nhuốm màu năm tháng của Phùng Thiên Tứ cũng bắt đầu dao động, nhìn kỹ một chút, càng là vô cùng chấn động cứng đờ tại chỗ!
Trong hàng ngàn đôi mắt đờ đẫn…
Sóng thần ngập trời vừa mới làm cho người khác thấy tuyệt vọng, đã bị ngăn chặn ở bên ngoài bức tường ánh sáng!
Một người, thế mà lại có thể ngăn cơn sóng dữ?!
Thuận theo việc sóng thần bị ngăn cản ở bên ngoài, bờ biển dần dần yên tĩnh trở lại, thậm chí còn yên tĩnh đến mức có chút lạ thường, con ngươi trong mắt của tất cả mọi người không ngừng chấn động, giống như là gặp quỷ vậy!
Chưa đến nửa phút!
Hỗn loạn này bùng nổ bốn phía, đột nhiên trở nên im lặng đến mức cái kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy được, chỉ có tiếng hít thở nặng nề không ngừng vang lên ở bên tai!
Chấn động!
Chấn động trước nay chưa từng có lan tràn trên khuôn mặt của tất cả người săn ma, lúc này cảnh tượng đáng sợ xảy ra trước mặt tất cả mọi người, so với sóng thần còn khiến cho người ta cảm thấy chấn động hơn, đã không thể dùng bất kỳ ngôn từ nào để miêu tả!
Ngây người đứng thật lâu, không có một người nào có khả năng lấy lại tinh thần.
Đến loại nhân vật truyền kỳ giống như Phùng Thiên Tứ, cả người cũng giống như ở trong mơ ngơ ngác lẩm bẩm.
“Chuyện này…”
Mãi đến khi bộ đàm ở trong tay truyền đến tiếng gào thét, lão giả mới bừng tỉnh cúi đầu!
“Phùng lão!”
“Bờ biển Hồng Đô của chúng ta thế nào rồi!?”
“Vừa rồi nhận được mật bảo khẩn cấp ở các bờ biển của thành phố, xuất hiện một nam nhân mặc vest thần bí, tiện tay đã có thể ngăn chặn sóng thần!”
Nghe thấy giọng nói vô cùng kích động, Phùng Thiên Tứ mới tỉnh lại từ trong tình trạng sợ ngây người vừa rồi!
Thân ảnh đáng sợ vừa rồi nhìn thấy, thật sự có thủ đoạn đáng sợ đến mức khó mà tưởng tượng được, ở trong mật văn của văn minh nhân loại, cũng tuyệt đối không có người nào có thể so sánh, kết quả các nơi đề xuất hiện người như vậy, sao lại có thể như thế được!
Đây là tổ chức thần bí đáng sợ như thế nào?
Đột nhiên lão giả bừng tỉnh ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, đã không có bất kỳ thân ảnh nào, phảng phất như chưa bao giờ xuất hiện vậy, đã tiêu tán dung nhập vào trong đất trời không thấy bóng dáng.
Chỉ duy nhất người nam tử lúc trước được phái đi theo dõi Ngô Đào, nhìn thấy nam tử thần bí xuất hiện, thế mà lại có mấy phần cảm giác quen thuộc.
Lập tức.
Con ngươi Phùng Thiên Tử không ngừng dao động, hoàn toàn rơi vào trong chấn động!
Lẽ nào, thật sự là thần linh giáng thế?!
Người săn ma ở bốn phía, càng là kinh hãi đến không dám lên tiếng, trong mắt hiện lên vẻ kính sợ khó nói nên lời, cho dù là có người cuộc đời sau này nằm liệt ở trên mặt đất cũng là không nói một lời nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận