Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2287: Yêu ở bên trong đồng đạo (2)

Thời khắc này trước cửa bảo khố.
Căn bản không có thân ảnh đệ tử thân truyền gì cả, đến sợi lông cũng không nhìn thấy!
Chỉ có một sinh linh kỳ kỳ quái quái, đang dán ở trên cửa lớn bảo khố tìm tòi.
Nhìn thấy bóng lưng to lớn kia, trong mắt Dịch Phong và người thanh niên đều sững sờ, nhìn kỹ một lúc lâu, càng nhìn càng là mở to con mắt, trong lúc vô cùng bất ngờ, không nhịn được thấp giọng lẩm bẩm.
“Con cóc thật là lớn…”
Trong tầm mắt.
Đúng là có một con cóc rất lớn, cao chừng hơn trượng, bên chân có một cây kích ba nhạy bén khổng lồ, vải đỏ vây quanh cái cổ, lúc này đang đứng nửa người dán ở trên cửa lớn, đôi màng tay không ngừng tìm kiếm!
Xem ra, hình như đang tìm thứ gì đó.
Dịch Phong tự nhận bản thân có chút kiến thức, nhưng cũng chưa từng nhìn thấy con cóc lớn như vậy, thế mà còn có thể đứng thẳng người lên như vậy, không ngừng tìm kiếm ở trên cửa lớn bảo khố của Thiên Nguyên Tông.
Hình tượng này, thật sự có chút ngoài dự liệu, hơn nữa cũng quá có sức trùng kích.
Người thanh niên áo đen cũng là cảm động lây, hắn xông xáo giang hồ nhiều năm, chưa từng nhìn thấy con cóc lớn như vậy, cũng không biết ở đâu tìm được cái khăn đỏ thẫm vòng ở trên cổ, thế mà còn dám tìm kiếm trước cửa bảo khố của Thiên Nguyên Tông, gan lớn thế này đúng là không còn ai cả.
Không đợi hai người nhìn nhiều thêm mấy lần, một đạo âm thanh lười biếng từ dưới vách núi bên cạnh truyền ra.
“Thế nào rồi…”
Rõ ràng không có bóng người nào, thế mà còn có âm thanh?!
Hai người càng thêm kinh ngạc, không khỏi thuận theo âm thanh nhìn kỹ qua.
Đợi mấy giây.
Lại có một con ốc sên cao lớn hơn trượng, xuôi theo vách núi dựng đứng chậm rãi leo lên!
Ôi trời?
Còn có loại hành động này?
Con ngươi của người thanh niên áo đen đều trợn tròn, càng thêm kinh ngạc nhìn về phía Dịch Phong.
Dịch Phong lại cũng không có chút đầu mối nào, chưa từng ngờ được sẽ nhìn thấy loại thứ đồ này, mọi chuyện phát triển, hoàn toàn lệch hướng so với tình cảnh dự liệu!
Đầu tiên không cần biết đệ tử thân truyền đi đâu, hai thứ này là cái thứ quỷ gì vậy!
Chung quy cũng không đến mức, bọn chúng chính là đệ tử thân truyền của Thiên Nguyên Tông đó chứ?
Hai người đưa mắt nhìn nhau, trong mắt đều là tràn ngập vẻ khó hiểu, chỉ có thể tiếp tục nhìn về phía trước cửa bảo khố.
Ốc sên lớn đã bò đến gần bên cạnh con cóc, chậm rãi lên tiếng thúc giục.
“Ngươi ngược lại nhanh lên một chút đi chứ…”
“Còn không mở được cánh cửa này nữa, nếu như bị người của Thiên Nguyên Tông phát hiện, chúng ta đừng nói là lấy linh bảo gì, muốn chạy cũng có chút hơi phiền toái…”
Vừa mới dứt lời.
Cuối cùng con cóc lớn cũng dừng hành động, quay đầu trừng đôi mắt to, lộ ra cả mặt biểu cảm bất đắc dĩ, một bên dùng màng tay đẩy đẩy cái cổ có chút căng cứng, một bên phiền muộn lên tiếng mắng chửi.
“A…”
“Ngươi đừng có vẫn luôn thúc giục ta, mới ăn xong mấy tên bại hoại Thiên Nguyên Tông, ta còn chưa có tiêu thực nữa, cửa này không đơn giản, cũng không thể làm ra âm thanh gì quá lớn, nào có dễ dàng mở ra được như thế.”
Nghe đến đó, người thanh niên áo đen và Dịch Phong đều trợn to đôi mắt!
Hay lắm!
Con cóc và con ốc sên này đã thành tinh!
Nghe theo lời nói của bọn chúng, hình như cũng là đang chuẩn bị ăn trộm bảo khố của Thiên Nguyên Tông!
Dịch Phong và người thanh niên áo đen tuyệt đối không ngờ được, mối làm ăn lớn mà bọn họ để mắt tới, thế mà lại đụng phải người cùng đường, hơn nữa còn là hai đại yêu tinh!
Chuyện này mẹ nó!
Thì ra, đây chính là trong đồng đạo gặp được yêu?
Hai huynh đệ mắt lớn trừng mắt nhỏ, nhất thời đúng là không biết nên lên tiếng như thế nào.
Mãi đến khi thăm dò thật lâu, yên lặng chờ đứng nhìn con cóc lớn kia loay hoay tìm kiếm vẫn như trước không có chút tiến triển nào, nhìn có vẻ có chút vụng về, người thanh niên áo đen cũng không nhịn được cười ra tiếng.
“Phốc…”
Nụ cười này rất nhẹ, nhưng trong nháy mắt đã kinh động khiến cho hai thân ảnh cứng đờ!
Một khắc sau.
Đột nhiên con cóc lớn ngoái nhìn, cầm lấy cây kích nhạy bén hơn trượng ở bên chân, dáng vẻ cả mặt cảnh giác, ốc sên lớn cũng chậm rãi nhìn lại, nhìn chằm chằm tảng đá lớn mà người thanh niên áo đen đang ẩn thân!
“Là ai!?”
Nhìn loại phản ứng kia, trong lòng Dịch Phong hơi có chút kinh ngạc.
Âm thanh vừa rồi rất nhẹ, tu sĩ loài người bình thường cũng khó mà nhìn rõ, thế mà hai gia hỏa này trong nháy mắt cùng nhau có phản ứng, quả nhiên không hổ là yêu tĩnh, ngũ giác nhạy bén phi phàm.
Rồi lại nhìn tư thế của hai tên gia hỏa kia, hình như cũng không có sơ hở gì.
Nhìn có vẻ, hình như cũng không phải yêu tinh bình thường!
Dịch Phong biết đã bị bại lộ, ẩn nấp cũng không có ý nghĩa gì, huống chi đối phương cũng không phải người của Thiên Nguyên Tông, không đến mức nhất định phải liều mạng, nên rộng lượng đi ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận