Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 192: Cuồng bạo hoàn

Chỉ thấy trên người Phệ Thiên Hoàng bộc phát một luồng khí tức cuồn cuộn, vậy mà lại không phân cao thấp với hắn.
“Ngươi?”
“Sao ngươi cũng là bán Tôn?”
Ngao Tất Phương không tin được hỏi.
“Hừ, chỉ cho phép ngươi đột phá, ta không thể đột phá sao?” Phệ Thiên Hoàng cười lạnh, cùng lúc tu vi bộc phát, hai tay cũng mạnh mẽ đẩy ra.
Ngay lập tức, một năng lượng vô hình được hắn đẩy ra, và ầm ầm va chạm vào làn sóng của Ngao Tất Phương.
“Ầm ầm ầm!”
Khi hai luồng sức mạnh mạnh mẽ va chạm, tiếng sấm cuồn cuộn trên bầu trời, vết nứt trong không gian bị xé nát, toàn bộ không gian giống như biến thành cuồng phong giữa đại dương.
Cùng lúc đó, khí tức hừng hực tản ra tứ phía, trăm ngàn người dưới làn sóng xung kích bị đẩy lùi, kẻ ở gần người ngã ngựa đổ.
Sự va chạm của đòn này, vậy mà lại không thể phân cao thấp.
Giờ phút này, sắc mặt Ngao Tất Phương xị xuống, nhuệ khí khổng lồ vốn có của Hồng Nhật Nhất Mạch cũng giảm đi rất nhiều.
Không ai nghĩ rằng, Phệ Thiên Hoàng lại có thể đột phá cảnh giới bán Tôn.
“Ha ha ha!”
“Cảnh giới bán Tôn, quả nhiên mạnh mẽ.”
Phệ Thiên Hoàng càn rỡ cười lớn, nhìn Ngao Tất Phương cười lạnh nói: “Ngao Tất Phương, hôm nay ngươi không những không giết được ta, ngược lại, ngươi phải bỏ mạng tại nơi đây.”
Nghe tới đây.
Mặt Ngao Tất Phương co giật.
Hắn nheo mắt không nói chuyện mà từ từ lấy ra một chiếc hộp nhỏ tinh xảo từ trong nhẫn trữ vật.
Thấy vậy, các cao thủ của Hồng Nhật Nhất Mạch đều bị sốc.
“Tất Phương đại nhân muốn…?”
“Vậy mà hắn, hắn lại định ăn cuồng bạo hoàn!”
“Chẳng lẽ Phệ Thiên Hoàng thật sự khó đối phó như vậy sao?”
Nhìn viên đan dược kia, bọn họ đều là phát ra âm thanh không thể tưởng tượng nổi.
Mà sắc mặt Phệ Thiên Hoàng cũng thay đổi hệt như vậy.
Hắn nhìn chằm chằm Ngao Tất Phương, thâm trầm nói: “Ngao Tất Phương, ngươi thật đúng là dốc hết sức đấy, ngươi lại lấy viên cuồng bạo hoàn cuối cùng của Hồng Nhật Nhất Mạch của ngươi, ngươi có biết, ngươi ăn vào, cho dù có đánh bại ta, thì bản thân cũng phải bỏ ra cái giá là một nửa tuổi thọ không!”
“Chỉ cần có thể nhất thống bộ lạc Hồng Nhật Nhất Mạch ta”.
“Ta Ngao Tất Phương, chết không có gì đáng tiếc.”
Ngao Tất Phương khẽ híp mắt, lại không hề chút do dự nào, ăn cuồng bạo hoàn trong tay.
Hắn đã không còn đường lui.
Cùng là cảnh giới bán Tôn, nếu Phệ Thiên Hoàng chạy, căn bản không thể giết được hắn, có thể kéo dài thời gian, đến khi Ngao Khánh trở về, vậy Hồng Nhật Nhất Mạch hắn không có bất kỳ phần thắng nào.
Cho nên, dù là bỏ ra giá cao hơn nữa, hôm nay cũng phải thắng.
“Ngươi lợi hại thật đấy!”
Thấy vậy, Phệ Thiên Hoàng lập tức nghiến răng ken két, lộ ra vẻ kinh sợ sâu sắc.
Mà hiệu quả của cuồng bạo hoàn cũng nhanh chóng có tác dụng.
Gần như có thể thấy được tốc độ, khí tức trên người Ngao Tất Phương đang tăng vọt, vượt qua bán Tôn, tiến tới Yêu Tôn chân chính.
Nhưng mà khi Ngao Tất Phương đến gần tới cảnh giới Yêu Tôn, sự biến hóa đó của hắn, cuối cùng thì ngưng lại.
“Đến gần với vô hạn, nhưng từ đầu tới cuối cũng chưa đạt tới Yêu Tôn!”
Ngao Tất Phương giơ bàn tay lên, cảm nhận lực lượng bên trong thân thể, thâm trầm nói: “Chẳng qua, đối phó một bán Tôn, vẫn dư sức!”
Thanh âm vừa dứt, hắn trong nháy mắt biến mất không thấy đâu, ngay cả tàn ảnh cũng không thấy được.
“Cái gì?”
Phệ Thiên Hoàng lập tức mồ hôi lạnh chảy ròng, ngay tức thì cảm giác được có một nguy cơ lớn xuất hiện sau lưng hắn.
Hắn ngước mắt lên, đột nhiên vừa xoay người, một quyền mang theo yêu lực khổng lồ đánh về phía sau lưng.
Quả nhiên, Ngao Tất Phương xuất hiện sau lưng hắn.
“Rầm!”
Hai người, va chạm nhau.
Cho dù Phệ Thiên Hoàng có thể chặn lại một đòn này của Ngao Tất Phương, nhưng chênh lệch tu vi lại không thể nào so sánh được.
Cho nên Phệ Thiên Hoàng bị một quyền này trực tiếp đánh bay, đập mạnh xuống đất, đi đôi với âm thanh một trận đất rung núi chuyển, sau đó tạo ra một cái hố to.
“Bán tôn và Yêu Tôn chênh lệch lớn như vậy sao, càng huống chi hiện tại tên này vẫn chưa tới Yêu Tôn?”
Phệ Thiên Hoàng lau vết máu ở khóe miệng, từ từ bò dậy, thần sắc tràn đầy không cam lòng.
Nhưng hắn mới vừa bò dậy thì thấy Ngao Tất Phương ở trên trời hóa thành một đường vòng cung công kích tới.
Phệ Thiên Hoàng vội vàng điều động yêu lực, hóa thành một lồng bảo hộ quanh thân.
Lồng bảo hộ thành hình trong nháy mắt, một quyền đánh tới.
“Ầm!”
Lồng bảo hộ nổ tung, mặc dù đã trợ giúp Phệ Thiên Hoàng ngăn cản phần lớn lực lượng trước khi nổ tung, nhưng vẫn có không ít sức mạnh va vào hắn.
Thân thể hắn lăn lộn trên mặt đất, đồng thời kéo theo một loạt bụi đất, để lại một khe ngàn trượng, Phệ Thiên Hoàng mới tính là ổn định thân thể.
“Ngăn cản khó thật đấy!”
Phệ Thiên Hoàng ho khan kịch liệt, sau khi chật vật chống đỡ thân thể, hắn không nhịn được mà nâng bàn tay lên, mò tới ngăn bí mật trong y phục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận