Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2178: Mấu chốt thắng bại (1)

“Ngài biết rõ Ma tộc cường hoành, vẫn như trước cường thế xuất chiến, dốc hết toàn lực chiến đấu đến bây giờ, cống hiến tất cả cho Nhân tộc ta, quả thật là tấm gương của chúng ta.”
“Xin Khương lão tạm lui lại điều dưỡng, còn lại tất cả đều giao cho chúng ta đi.”
Hai người hành lễ với nhau.
Tinh thần của tiền bối Vân Tinh Thượng Cổ, thể hiện ra rất rõ ràng, truyền lại cho những cao thủ đương đại như Lỗ Đại Sư, trong bất giác đã hoàn thành giao lưu thời đại.
Một màn kia, khiến cho hốc mắt đông đảo tu sĩ nóng lên, cả người bắt đầu dâng trào nhiệt huyết!
Đám người Lôi Thiên Tuyệt cùng là tiền bối Thượng Cổ, càng là có chút không nhẫn nại nổi xoa tay, nếu như không phải tu vi của bọn họ kém hơn một chút, e rằng lúc này đã xông vào chiến trường!
Đương nhiên Nhân tộc trời sinh yếu đối, không có cơ thể mạnh mẽ như các tộc khác, nhưng đời đời kiếp kiếp truyền thừa ý chí chiến đấu và đấu chí vô tận bất khuất, chưa bao giờ tiêu vong theo thời gian!
Chỉ mới vừa đối mặt.
Lỗ Đại Sư đã giậm chân đi ra, khiến cho sĩ khí của đại quân loài người lớn mạnh!
So sánh ra.
Ma tộc lại càng kiên kỵ hơn, đại quân Ma tộc trời sinh tính tình tàn bạo, lại bị cô ảnh của một người chấn nhiếp, hai mắt nhìn nhau không dám đến gần.
Nhìn về phía thi thể Ngưu Sát Đế ở phía xa không ngừng tiêu tán ra ma khí, những tộc nhân Ngưu Ma còn sót lại trong mắt cũng đã hiện lên vẻ bối rối, không còn khí phách không sợ chết như lúc trước, bắt đầu liên tiếp lùi lại!
Loại biểu hiện này đúng thật sự làm nhục uy danh của Ma tộc, lập tức khiến cho phía sau vang lên tiếng mắng không ngừng.
“Hỗn xược!”
“Bộ tộc Ngưu Ma chính là tiên phong, trước mặt tình thế cực kỳ nghiêm trọng sao có thể lui lại!”
“Ngưu Sát Đế thân vẫn đạo tiêu, toàn bộ tộc Ngưu Ma đều sợ mất mật!”
“Đúng thật là một đám phế vật!”
Ai ngờ tiếng mắng vừa vang lên, đám người Ngưu Ma lại mở lớn hai mắt to như chuông đồng quay lại mắng!
“Đồ chết tiệt nhà ngươi!”
“Tộc ta chỉ là tiên phong, cũng không phải người ngu! Vừa rồi cao thủ loài người kia cũng đủ loại kính sợ với người này, hắn có lẽ là sự tồn tại mạnh nhất, sao có thể là người mà chúng ta có thể ứng đối!”
“Mấy rễ cây già các ngươi cũng không mở mắt ra, muốn tìm chết thì tự mình đi đi!”
Số lượng lớn đại quân Ma tộc ầm ầm xôn xao, giằng co mấy giây rồi bắt đầu loạn thành một đám, làm gì còn có khí độ hoành phách tinh không như lúc trước, nhìn một lượt càng giống như một đám sâu kiến.
Trước mắt, đã có tình trạng lòng quân tán loạn!
Cũng không biết đã bao nhiêu năm tháng, Ma tộc chưa từng gập cảnh tượng lúng túng bậc này.
Chín đại ma đầu ở trên không trung đôi mắt âm lãnh, thần sắc cũng trở nên phức tạp. Ánh mắt liếc nhìn cảnh tượng hỗn loạn của quần ma ở dưới đất, thủ lĩnh Thụ Ma kiêng kỵ đánh giá Lỗ Đại Sư, ánh mắt càng thêm âm trầm, trên khuôn mặt tràn ngập khe rãnh cũng trầm xuống.
Hắn ta chậm rãi mở miệng, ngữ khí trở nên nghiêm túc hiếm thấy.
“Hình như khí tức của tên loài người này không yếu hơn lão phu.”
Vừa mới dứt lời, cả người thủ lĩnh Huyết Nghĩ đã phát ra ánh sáng yêu dã cũng ngưng trọng gật đầu.
“Đúng là như thế…”
“Không ngờ được, Nhân tộc còn có át chủ bài, xem ra chúng ta thật sự là có chút khinh thường tộc nhân ti tiện này!”
Mấy đại cự đầu còn lại cũng trầm giọng phụ họa, vốn dĩ bọn họ là không ngừng tranh đấu, lúc này lại lần đầu tiên thống nhất ý kiến, đều bởi vì Lỗ Đại Sư khiến cho quần ma cảm thấy áp lực không nhỏ.
“Các vị.”
“Đầu tiên chúng ta phải buông bỏ hết lòng riêng của mình, chuyên tâm đối phó với tên loài người này, đợi đến khi tất cả kết thúc, rồi lại thương nghị chuyện phân phối lãnh địa cả tộc trưởng Ngưu Ma!”
“Bản tọa đồng ý!”
“Lão phu cũng đồng ý!”
“Loài người này nhất định cũng đã bước vào Hoang Pháp Sơ Cảnh, rất có khả năng còn là đại viên mãn, lão phu đề nghị do Minh Hoàng mạnh nhất trong chúng ta xuất chiến!”
“Không sai, vốn dĩ Minh Hoàng có thuật bạo huyết của tộc Huyết Nghĩ, một thân áo giáp có thể so với hoang khí thượng đẳng, bất luận chiến lực hay là phòng ngự, đều là mạnh nhất trong chúng ta, nhất định phải toàn lực ứng đối trận chiến này, không thể có bất kỳ sơ suất gì!”
Các ma đầu cả mặt nghiêm túc thương nghị đối sách, thái độ hoàn toàn khác biệt với lúc trước, thỉnh thoảng còn yên lặng nhìn về bóng tối ở phía sâu, đáy mắt hiện lên một tia bối rối.
Nhìn thấy Ma Tôn đại nhân từ đầu đến cuối không lên tiếng, thủ lĩnh Huyết Nghĩ mới nhẹ gật đầu lên tiếng, thân hình con kiến to lớn bắt đầu phát ra khí tràng đáng sợ, nhìn đã có chút giác ngộ toàn lực xuất thủ!
Nhưng đúng vào lúc này, đột nhiên Đại Tế Ti âm trầm vung cây quải trượng bằng gỗ ra.
“Đợi đã!”
Chiến lực của Đại Tế Ti bình thường, nhưng địa vị cao thượng, lời nói rất có trọng lượng, lập tức thu hút ánh mắt của chín đại cự đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận