Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2114: Nắm chắc thắng lợi trong tay (1)

Hắn ta vì đại nghiệp của Ma tộc, không tiếc đích thân đến Vân Tinh tìm kiếm Tinh chủ, không ngờ được thế mà lại ăn quả đắng liên tiếp, vừa mới lừa gạt được Nhân tộc họ Dịch đáng sợ, lại gặp phải con lừa trọc chết tiệt vô cùng tàn bạo này, vì để cứu mạng mình nên đành phải giết mấy Ngưu Ma…
Bây giờ, thế mà lại dẫn đến kết cục bị đồng tộc truy sát.
Mẹ nó, đây đúng thật là Trư Bát Giới soi gương, trong ngoài đều không phải là người mà!
Vũ trụ mênh mông, nhưng lại không có chỗ dung thân cho mình!
Hoa tuyết bồng bềnh, gió bắc thổi rền vang.
Một mảnh đất trời mênh mông.
Nhìn thấy Long Thiên bi thương đứng thẳng bất động, quần ma thầm nghĩ thời cơ đã chín muồi, lập tức hô to xông lên giết về phía trước, mấy đạo lưu quang xé rách tinh hải, gần như ngưng thành sát khí thực chất, xuyên thẳng ra bên ngoài hư không Vân Tinh.
Nhìn tộc nhân bốn phương tám hướng giết giết, trong lòng Long Thiên lạnh như băng!
Mẹ nó!
Đây rõ ràng là muốn giết chết hắn!
Tìm kiếm Tinh chủ Vân Tinh không có kết quả thì cũng thôi đi, thế mà hắn ta còn dẫn đến kết cục như vậy, đúng thật là trộm gà không được còn mất nắm gạo, bụng đầy một ủy khuất mà không biết nói với ai!
Nhìn thấy sát khí bốn phương đã như lưới, phô thiên cái địa lao đến, tuyệt đối không có một chút ý nương tay, thậm chí có mấy bằng hữu cũ, còn dùng ma khí bản mệnh mới ngưng tụ không lâu, thể hiện ra lòng nhất định giết chết…
Long Thiên càng nhìn trái tim càng băng giá!
Thật sự muốn thấy sống chết đúng không?
Mẹ nó, ai sợ ai chứ!
Lão tử không đánh lại được con lừa trọc này, liều mạng còn sợ không đánh được đám cặn bã các ngươi đúng không!
Nghĩ đến đây, Long Thiên cũng như phát điên xông lên!
“Giết!”
Lẽ loi một mình xông vào tinh hải, chớp mắt lưu quang đã xuyên vào sương mù màu đen, chỉ một thoáng sương mù máu thấu trời, cả người áo trắng nhuộm đỏ màu máu, tiếng la giết vang vọng hành lang Hồi Cổ!
Đứng ở phía xa nhìn tất cả cảnh tượng này.
Trong mắt Trần Côn Bằng lộ ra vẻ bất đắc dĩ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, đôi mắt hơi khép hờ lại liên tục thở dài.
“A đi đà phật.”
“Chém chém giết giết này cũng quá đẫm máu, quả nhiên vị thí chủ kia không có phật tính…”
Tiếng hô “giết” rầm trời ở trong hành lang hồi cỏ, máu tươi đỏ thẫm bay trong tinh không.
Vốn dĩ thiên tư của Long Thiên đã xuất chúng, lại cộng thêm được Ma Tôn dạy dỗ từ nhỏ, có thể nói là hậu bối nhân tài kiệt xuất nhất trong toàn bộ Ma tộc, tỏa sáng vạn dặm giống như ánh sáng nhật nguyệt, căn bản không phải là người mà tinh anh Ma tộc trước mắt có thể so được.
Nếu như là ngày trước.
Hắn ta chỉ cần dùng ma khí bản mệnh, không cần quá nhiều tu vi, là có thể đánh bại những Ma tộc cùng thế hệ này.
Bất đắc dĩ là, hôm nay sau lưng còn có hòa thượng đáng sợ đang quan sát trận chiến.
Long Thiên căn bản không dám để lộ ra bất kỳ khí tức Ma tộc nào, để tránh bại bộ thân phận dẫn đến họa sát thân, vì thế chỉ có thể dùng phương thức ứng chiến không sở trường.
Vừa mới giao thủ đã sợ đầu sợ đuôi, đã được định trước sẽ rơi vào thế hạ phong, khiến cho chênh lệch hai bên cực lớn, trong lúc vô hình đã kéo gần không ít khoảng cách.
Quần ma cũng là càng đánh càng hăng, hung ác đến mức có chút không hợp thói thường.
Rõ ràn tử thương không ít, tinh anh các tộc lại chưa từng có chút ý sợ hãi, vẫn giống như phát điên lao đến đánh như trước, phảng phất như căn bản không quen biết Long Thiên vậy, từng chiêu chí mạng, quả thực là bức hắn ta đến mức trên người có mấy đạo vết thương!
“Xoẹt xoẹt!”
Một chuôi trường kích xẹt qua trước người, áo trắng màu máu đã bị xé rách mở ra, da thịt cũng để lại một rãnh sâu hoắm, nếu không phải cảnh giới của Long Thiên lợi hại, dùng tu vi dừng ma huyết, e rằng lúc này đã bị bại lộ thân phận!
Cho dù là thế.
Long Thiên vẫn đau đến cắn răng nhếch méo, trừng mắt lạnh lùng nhìn Ma tộc trước mắt.
Thấy rõ người xuất thủ, ngoại trừ Ngưu Ma nhất tộc, còn có tộc Hắc Giao Long Nhất.
Lập tức.
Trong mắt Long Thiên nổi lên ánh sáng tác ác bắn ra bốn phía, tiếng nói âm trầm truyền âm chất vấn!
“Hỗn xược!”
“Long Nhất, ngươi điên rồi hả? Ngươi và ta quen biết từ nhỏ, ta cũng không muốn giết ngươi, thế mà ngươi lại muốn hạ tử thủ với ta?!”
Ai ngờ dược vừa mới dứt lời, Long Nhất giống như cái gì cũng không nghe thấy, vẫn là vẻ mặt bi phẫn như cũ lên tiếng mắng chửi, sát khí cả người cũng tăng vọt lần nữa!
“Long Thiên!”
“Hôm nay, chúng ta phải báo thù rửa hận cho đồng tộc, nhất định phải khiến cho kẻ thù là ngươi thần hồn câu diệt!”
Một tiếng mắng to, khiến cho Ma tộc còn lại cũng điên cuồng hô to phụ họa!
Chỉ một thoáng, dường như đã ngưng kết thành sát khí thực chất, bao phủ tinh không, không ngừng đến gần gióng như biển máu cuồn cuộn, sắp sửa bao trùm tất cả!
Thần hồn câu diệt…?
Bạn cần đăng nhập để bình luận